Khi tổng bộ Liên Bang Thánh Điện nhận được thư của Long Hạo Thần thì bắt đầu hành động rầm rộ lên, từng mệnh lệnh phát đi Lục Đại Thánh Điện, ra lệnh họ sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu. Cùng lúc đó, mỗi một Thánh Điện đề cử ba vị nghị viên đi Ngự Long quan Kỵ Sĩ Thánh Điện mở hội. Tất cả phó chủ tịch Liên Bang cùng đi, hơn nữa mang hai đại quân đoàn Liên Bang đệ nhất, đệ nhị đã hoàn tất chỉnh hợp và huấn luyện đi Ngự Long quan.
Về ma tộc thì tất cả Săn Ma Đoàn đều nhận được nhiệm vụ chiến tranh, dốc sức tìm hiểu tình hình phía ma tộc. Theo Săn Ma Đoàn báo lại, ma tộc đúng là có động tĩnh, mười mấy chủng tộc ma tộc mạnh nhất đều đang điều binh khiển tướng. Tin tức khiến Liên Bang Thánh Điện chấn kinh nhất là Ma Thần Hoàng triệu tập năm mươi mấy ma thần mang theo Trụ Ma Thần đi Ma Đô nghị sự.
Sau khi truyền đến tin tức này, thoáng chốc khiến Liên Bang Thánh Điện xôn xao. Cho dù là lần trước thánh chiến thì ma tộc chưa bao giờ điều động nhiều ma thần đến vậy!
Trong bảy mươi hai Trụ Ma Thần của ma tộc, có hai cây Trụ Ma Thần bị hủy, cùng lúc đó bị chết chín ma thần. Chính là nói, kỳ thực bảy mươi hai Trụ Ma Thần chỉ có sáu mươi ba tên. Trừ để lại một ít ma thần trấn thủ hành tỉnh quan trọng ra, xemnhw Ma Thần Hoàng điều động tất cả lực lượng ma thần có thể sử dụng. Xem tình hình thì giống như muốn quyết chiến với nhân loại. Tình hình như thế sao không khiến Liên Bang Thánh Điện chấn kinh cho được?
Không ai ngờ nổi sau khi tân Liên Bang thành lập, ma tộc có phản ứng nhanh đến thế, hơn nữa quyết tuyệt như vậy. Chỉ có cao tầng Liên Bang mới biết rõ, Ma Thần Hoàng sắp phát động thánh chiến có nguyên nhân rất lớn liên quan đến tân nhậm Liên Bang chủ tịch Long Hạo Thần.
Họ có thể làm sao đây? Giao Long Hạo Thần ra ư? Đó là điều tuyệt đối không thể. Lúc xưa khi Long Hạo Thần còn chưa mạnh thì Liên Minh Thánh Điện đã chống đỡ áp lực, không tiếc thánh chiến với ma tộc, chứ nói chi bây giờ Long Hạo Thần cánh chim đã đầy đặn, chẳng những sức mạnh cá nhân cường, còn là người thống trị tối cao của Liên Bang Thánh Điện. Hơn nữa xưa nay chưa từng có trở thành Huy Hoàng và Lãnh Tụ Thần Ấn kỵ sĩ, đạt được siêu thần khí Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa thừa nhận. Thêm vào hắn là đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, có thể nói, chỉ riêng thực lực Săn Ma Đoàn của họ đã đủ so sánh với bất cứ thực lực tổng thể của cao tầng một tòa Thánh Điện nào.
Nửa tháng sau, cao tầng Liên Bang Thánh Điện tụ tập tại Ngự Long quan, hai đại quân đoàn Liên Bang sau khi chỉnh hợp cũng tiến đến trú đóng.
Khi họ bắt đầu mở ra hội nghị đầu tiên trong lịch sử Liên Bang, cũng là quan trọng nhất thì bỗng truyền đến tin dữ.
“Cái gì?”
Bao gồm cả Long Hạo Thần, tất cả cao tầng Liên Bang trong phòng họp lớn đều chấn kinh đứng bật dậy. Không khí chớp mắt biến nặng nề bao phủ cả phòng họp.
“Săn Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn, Săn Ma Đoàn Ngạo Thế Cửu Thiên, toàn diệt…”
Tin tức này đến thật là quá đột ngột, cũng quá rung động. Bỗng chốc trong phòng họp lớn lặng ngắt như tờ, mỗi người trong lòng cực kỳ rung động. Long Hạo Thần làm chủ tịch Liên Bang thì mặt trắng bệch.
Giây phút nhân loại và ma tộc sắp đại chiến thì tin tức này thật là quá kinh người, cũng đem đến đả kích quá lớn đối với Liên Bang Thánh Điện.
Ma Thần Chi Vẫn và Ngạo Thế Cửu Thiên, chính là trừ Quang Chi Thần Hi ra, nhân loại còn lại hai Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu. Long Hạo Thần không quá quen thuộc Săn Ma Đoàn Ngạo Thế Cửu Thiên, nhưng hắn biết rất rõ về Ma Thần Chi Vẫn. Trần Cuồng, nhân vật truyền kỳ giúp đỡ hắn nhiều phen mới khiến hắn thuận lợi leo lên vị trí chủ tịch Liên Bang. Nhưng không bao giờ ngờ nổi mới chia tay vài tháng mà thôi, Ma Thần Chi Vẫn đã bị hủy hoàn toàn bởi ma tộc.
Sau giây phút chấn kinh ngắn ngủi, Long Hạo Thần đè nén bi thương trong lòng, hỏi đoàn trưởng Săn Ma Đoàn cấp đế mang đến tin tức.
“Tin này có chính xác không?”
Đoàn trưởng Săn Ma Đoàn cấp đế là một ông lão tuổi chừng tám mươi, đau xót nói.
“Tin tức chính xác, Trần Cuồng tiền bối và Săn Ma Đoàn chúng ta luôn có cách liên lạc đặc biệt. Khi xảy ra vụ việc thì ngài nhanh chóng truyền đến tin tức, nói cho chúng ta biết, để chúng ta lập tức rút về Liên Bang. Ma Thần Hoàng đích thân dẫn Nguyệt Ma Thần, Tinh Ma Thần, Tử Linh Ma Thần và Địa Ngục Ma Thần, cùng với mười mấy ma thần, không chút dấu hiệu bao vây họ. Lúc Trần Cuồng tiền bối phát ra tin tức thì đã là không còn sức chống đỡ rồi. Nhưng trước khi Săn Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn, Ngạo Thế Cửu Thiên tan vỡ đã phản công đợt cuối, giết chết ma thần của đối phương. Tiền bối Trần Cuồng còn truyền đến một con số chính xác, trừ ba ma thần bị giết ra, ma thần khác tụ tập tại Ma Đô có năm mươi bốn tên. Tiền bối Trần Cuồng nói cuối cùng một câu khiến ta hơi khó hiểu, ngài nói, Ma Thần Hoàng ẩn tàng…”
“Chỉ nói hai chữ ẩn tàng xong không có câu dưới, hiển nhiên đã bị Ma Thần Hoàng sát hại.”
Các lãnh đạo Liên Bang Thánh Điện nghe xong mấy lời này đều hít ngụm khí lạnh, thoáng chốc mọi người nhìn nhau. Trừ Long Hạo Thần coi như trấn tĩnh, mấy người khác đều lộ vẻ chấn kinh. Không khí trong phòng họp biến cực kỳ nghiêm trọng.
Long Hạo Thần cũng lòng nặng trĩu, mắt tràn đầy bi ai. Hắn không biết thực lực của Săn Ma Đoàn Ngạo Thế Cửu Thiên ra sao, nhưng có biết về Săn Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn mà Trần Cuồng lãnh đạo. Các thành viên của Săn Ma Đoàn Ma Thần Chi Vẫn nội linh lực trung bình hơn ba mươi vạn, cũng chính là đạt tới trên cấp chín bậc ba, tất cả đều là cường giả cấp lĩnh vực. Tu vi của Trần Cuồng thì đạt tới trình độ cấp chín bậc bốn.
Có ông dẫn dắt, coi như gặp phải rất nhiều cường giả bao vây thì lẽ ra nên có cơ hội trốn thoát. Ít nhất phải có một, hai người trốn ra chứ. Nhưng mà, kết quả cuối cùng là toàn quân bị diệt. Nếu không phải biết rõ sự việc đã rồi, sao Trần Cuồng chỉ truyền đi tin tức chứ không phải giúp đỡ ít nhất một đồng hội lao ra vòng vây?
Hai Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu cứ thế chết đi, đối với Liên Bang Thánh Điện mà nói là sự đả kích không gì sánh kịp. Đặc biệt là về mặt sĩ khí, từ khi tân Liên Bang thành lập, đã gặp phải đả kích nặng nề nhất.
Dương Hạo Hàm trầm giọng nói.
“Phong tỏa tin tức, tuyệt đối không thể truyền ra tin tức này. Chủ tịch, ta đề nghị lập tức triệu hồi tất cả Săn Ma Đoàn ở trong lãnh địa ma tộc.”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Tôi đồng ý. Còn ai có ý kiến khác có thể nêu lên.”
Quyết nghị này được nhất trí thông qua. Ngay cả hai Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu đều chết tại ma tộc, có thể thấy lần này Ma Thần Hoàng đặt quyết tâm lớn bao nhiêu. Nếu Săn Ma Đoàn khác còn tiếp tục ở đó, chỉ sợ sẽ trở thành vật hy sinh thôi.
Hoàn thành quyết nghị xong, trong phòng họp lớn rơi vào im lặng, mỗi người đều suy tư. Tất cả họ cảm nhận áp lực lớn lao chưa từng có.
Hai Săn Ma Đoàn cấp danh hiệu chết khiến họ cảm nhận rõ ràng lần này ma tộc sắp phát động thánh chiến hoàn toàn khác với lần trước. Chẳng những là Nghịch Thiên Ma Long tộc, Nguyệt Ma tộc, Tinh Ma tộc tất nhiên sẽ tham gia chiến đấu, Ma Thần Hoàng còn triệu tập chín mươi phần trăm lực lượng ma tộc. Đây rõ ràng là khí thế quyết chiến! Không lẽ ma tộc muốn hủy diệt nhân loại ư?
Dương Hạo Hàm thở dài một tiếng, nói:
“Có một số lực lượng xem ra không thể không dùng rồi.” Nói đến đây, ông nhìn hướng Long Hạo Thần, trầm giọng nói. “Chủ tịch, ta đề nghị xuất động lực lượng Kỵ Sĩ Thánh Sơn.”
Long Hạo Thần ngẩn ra, thoáng chốc không hiểu ẩn ý trong câu nói của Dương Hạo Hàm. Thân phận hiện tại của Dương Hạo Hàm là Thần Ấn kỵ sĩ, một trong các điện chủ của Kỵ Sĩ Thánh Điện, nhưng trong tân Liên Bang thì ông còn không phải là phó chủ tịch nữa là. Tuy nhiên, trong giây phút mấu chốt, ông là Minh Chủ đợt trước biểu hiện ra trầm ổn lạ thường.
Nghe tới mấy chữ Kỵ Sĩ Thánh Sơn, các điện chủ Lục Đại Thánh Điện không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, ánh mắt là lạ.
Long Hạo Thần hỏi.
“Dương điện chủ, ngài nói lực lượng Kỵ Sĩ Thánh Sơn là ý chỉ cái gì?”
Trong ấn tượng của hắn, Kỵ Sĩ Thánh Sơn sinh hoạt các loại ma thú quang hệ, là nơi cung cấp tọa kỵ cho kỵ sĩ tuổi trẻ ưu tú. Cùng lúc đó, cũng cung dưỡng một số trưởng giả Kỵ Sĩ Thánh Điện bị trọng thương trong chiến tranh với ma tộc. Nhưng lực lượng này tại sao hôm nay bị nâng ra đối kháng với ma tộc? Lời của Dương Hạo Hàm chắc chắn có ẩn ý.
Dương Hạo Hàm chậm rãi đứng dậy, ánh mắt giao nhau với mấy điện chủ, nói.
“Đến giây phút sinh tử này, có một số việc nhất định phải nói cho mọi người biết, sau đó do các nghị viên Liên Bang cùng thảo luận, quyết nghị.”
Điện chủ Ma Pháp Thánh Điện Lý Chính Trực gật đầu, nói.
“Chỉ còn cách đó.”
Nguyên điện chủ Chiến Sĩ Thánh Điện Khâu Vĩnh Hạo, nguyên điện chủ Linh Hồn Thánh Điện Trần Hoành Vũ, nguyên điện chủ Thích Khách Thánh Điện Thánh Nguyệt, và điện chủ mục sư Thánh Điện Lăng Tiếu đều gật đầu.
Dương Hạo Hàm thấy ba vị điện chủ đều đồng ý, đảo mắt hướng về Long Hạo Thần, nói.
“Thưa chủ tịch, các vị phó chủ tịch và các vị nghị viên. Hôm nay ta nói ra bí mật liên quan đến Kỵ Sĩ Thánh Sơn, dù có thể thành quyết nghị hay không, xin mọi người nhất định phải giữ bí mật. Bởi vì chuyện này liên quan đến sĩ khí của đại quân, một khi lộ ra ngoài thì sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể đo lường.”
Trong thời gian ngắn này Long Hạo Thần đã mơ hồ đoán ra được, Dương Hạo Hàm nói đến bí mật Kỵ Sĩ Thánh Sơn chắc là tuyệt chiêu để nhân loại đối kháng ma tộc. Nhưng có lẽ tuyệt chiêu này có điều gì đó không thể gặp người, nếu không thì sẽ chẳng che lấp như vậy, càng sẽ không giấu giếm không đem ra sử dụng trong đợt thánh chiến trước.
Dương Hạo Hàm nói.
“Hơn sáu ngàn năm trước, khi ma tộc giáng xuống tấn công nhân loại chúng ta thì Thánh Ma Đại Lục sinh linh đồ thán. Nhân loại vốn thống trị đại lục nhân khẩu giảm mạnh, thoáng chốc xác ngã khắp nơi, ma tộc đốt nhà, giết người, cướp của, không chuyện ác nào không làm.”
“Vì sống sót, đồng bào có năng lực chỉ có thể lựa chọn chạy nạn, bị ma tộc không ngừng áp bức cuối cùng tụ tập lại phạm vi thế lực Liên Bang Thánh Điện chúng ta đây, hơn nữa hợp thành Lục Đại Thánh Điện, dốc sức đối đầu với ma tộc.”
“Trải qua vài chục năm chiến đấu, chúng ta rốt cuộc dần đứng vững gót chân. Nhờ vào sáu quan ải của Lục Đại Thánh Điện trấn giữ, cuối cùng chặn được ma tộc tấn công. Nhưng khi đó ma tộc vẫn rất mạnh mẽ, cùng Liên Minh Thánh Điện tiến hành trận quyết chiến.”
“Trong trận quyết chiến đó, bảy mươi hai Trụ Ma Thần của ma tộc bị tổn thương gần một nửa, trong đó có không ít bởi vì Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta đạt được Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa mà chết trận. Cường giả nhân loại chúng ta thì có gần trăm vị cấp chín đã chết trong trận chiến đó. Hai bên đều dưới tình huống bị tổn hại nặng, ma tộc thì không nắm rõ tình hình Vĩnh Hằng và Sáng Tạo Thần Ấn vương tọa nên mới rút lui. Khi thời đại hắc ám hình thành, rốt cuộc cho chúng ta cơ hội nghỉ ngơi lấy lại sức.”
“Sau khi trận đại chiến kết thúc, trên trăm cường giả cấp chín đã chết chỉ giành lại được sáu mươi thi thể coi như hoàn chỉnh. Họ là tiền bối của chúng ta, thậm chí có thể nói là tổ tiên của chúng ta, vì nhân loại trả giá mạng sống của mình. Nếu không phải những tổ tiên này cố gắng thì không có chúng ta tồn tại ngày nay. Khi ấy Liên Minh vừa thành lập không lâu, còn chưa đủ ổn định, nhưng cùng lúc đó, có rất nhiều trang bị và đạo cụ ma pháp cường đại lưu truyền từ thượng cổ. Trong đó, Kỵ Sĩ Thánh Điện có một quyển trục để lại.”
Nói tới đây, mắt Dương Hạo Hàm lóe tia sáng kỳ lạ, cảm xúc dao động kịch liệt rất nhiều. Mỗi người đều tập trung tinh thần lắng nghe. Họ biết, Dương Hạo Hàm đã kể tới lúc mấu chốt nhất.
“Quyển trục đó có tên là chuyển linh trục, nghe cái tên rất bình thường nhưng bên trong ghi chép ma pháp chuyển linh là một cấm chú. Dưới tình huống nào đó, thậm chí có thể nói là siêu cấp cấm chú.”
Quyển trục ma pháp cấp cấm chú thật sự rất thưa thớt, từ khi Long Hạo Thần tu luyện đến nay chỉ mới thấy hai, ba lần mà thôi. Còn về quyển trục siêu cấp cấm chú thì ngay cả nghe hắn cũng chưa từng nghe nói. Hắn chỉ biết cách biệt giữa siêu cấp cấm chú và cấm chú giống như là siêu thần khí với thần khí. Một siêu cấp cấm chú thậm chí có thể xoay chuyển thế cục trận chiến tranh, như dời núi lấp biển. Nhưng câu nói tiếp theo của Dương Hạo Hàm chấn kinh toàn trường.
“Nhưng mà, siêu cấp cấm chú này chính là vong linh ma pháp.”
Lời vừa thốt ra, ngay cả Long Hạo Thần cũng kinh hô ra tiếng. Toàn trường chấn kinh. Trong phòng họp lớn có mấy chục người đều là nhân vật đại biểu Liên Bang Thánh Điện hiện nay, có thể nói là đám người mạnh nhất. Nhưng khi họ nghe đến bốn chữ vong linh ma pháp thì kiềm không được sống lưng lạnh toát, thậm chí có người đánh rùng mình.
Vong linh ma pháp ở trong lịch sử nhân loại để lại bài học quá thảm thiết. Nghe tới bốn chữ này họ không biến sắc mới là kỳ. Đấy cũng là vì sao lúc trước khi Long Hạo Thần phát hiện tháp Vĩnh Hằng chính là truyền thừa vong linh ma pháp thì tâm lý mâu thuẫn nhiều như vậy.
Dương Hạo Hàm nói tiếp.
“Chắc mọi người đã đoán được, tác dụng của siêu cấp cấm chú vong linh ma pháp này chính là đem người chết chuyển thành vong linh. Tại sao nó là siêu cấp cấm chú, chính là bởi vì khi nó đem người chết hóa thành vong linh thì có thể tụ tập lại linh hồn người chết chưa qua hai mươi bốn tiếng đồng hồ, hình thành cường giả chi hồn. Cùng lúc đó vẫn giữ trí tuệ khi còn sống, phạm vi sử dụng ma pháp này là một trăm mét vuông.”
Nhớ tới Dương Hạo Hàm nói có mang về xác các cường giả, người có mặt đều hiểu ra nhưng vẫn không thể tin, đều yên lặng nghe Dương Hạo Hàm nói tiếp.
“Ta biết các ngươi không thể hiểu được. Không chỉ là các ngươi, năm đó các lãnh đạo Lục Đại Thánh Điện cũng không muốn sử dụng quyển trục này. Vong linh ma pháp từng đem đến ký ức quá đau xót cho nhân loại chúng ta. Có thể nói, nếu không phải trận kiếp nạn trước khi thời đại hắc ám đến, ma tộc chưa chắc buộc nhân loại chúng ta đến mức này. Ngay cả Huy Hoàng giáo đình lúc đó cũng chết hết trong thế công của ma tộc. Từ ý nghĩa nào đó, Huy Hoàng giáo đình chính là tiền thân của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta.”
Long Hạo Thần bản năng nhìn Thải Nhi, cũng phát hiện ra các đồng bạn Quang Chi Thần Hi đưa mắt về phía hắn. Biểu tình của mọi người hơi kỳ, nhưng càng nhiều là tin tưởng ủng hộ Long Hạo Thần.
Dương Hạo Hàm nói.
“Lúc đó dấy lên tranh luận rất kịch liệt, một số người ủng hộ sử dụng quyển trục này, vậy thì dù những cường giả cấp chín chúng ta chết đi biến thành sinh vật vong linh, nhưng dù sao họ lấy cách khác sống lại! Chỉ cần họ còn sống, tương đương với thực lực Liên Minh Thánh Điện năm đó tổn thất hồi phục hơn phân nửa. Dù ma tộc lần nữa phát động chiến tranh với chúng ta thì ngăn cản cũng dễ dàng hơn nhiều.”
“Có một số người cho rằng, sử dụng quyển trục chuyển linh là khinh nhờn những tiền bối đã chết, khiến linh hồn họ không thể yên nghỉ. Hơn nữa một khi họ biến thành sinh vật vong linh, ai có thể khẳng định tính cách và ký ức của họ không hề thay đổi? Lỡ lại xuất hiện biến đổi gì, chẳng phải là nhân vật sẽ hoàn toàn rơi vào hiểm họa sao? Thậm chí cơ nghiệp Liên Minh Thánh Điện mới thành lập cũng không thể giữ.”
“Hai loại ý kiến hình thành xung đột rất lớn. Cuối cùng xung đột kết thúc, thúc đẩy ra quyết định cuối cùng là vì đại quân ma tộc rút lui. Lúc đó ma tộc không trực tiếp rút đi hết mà ngừng cách biên cảnh Liên Minh năm trăm dặm. Bảy mươi hai Trụ Ma Thần cường giả còn sót lại rút đi, Trụ Ma Thần để lại biên cảnh, thoạt trông như tùy thời sẽ ngóc đầu trở lại. Dưới tình huống như vậy, thêm vào người nhà của những cường giả đã chết ủng hộ, cuối cùng, quyển trục chuyển linh siêu cấp cấm chú đã bị sử dụng.”
Nghe tới đây, nhiều người bản năng nín thở. Tuy họ đều đoán được kết quả là gì, nhưng nhớ tới tình hình nguy cấp năm đó thì tinh thần vẫn rất dao động.
“Quyển trục chuyển linh thành công. Tổng cộng sáu mươi ba cường giả cấp chín hóa thành vong linh ngưng kết cường giả chi hồn của họ. Tuy thân thể họ không hoàn chỉnh, chỉ dựa vào cường giả chi hồn, nhưng thực lực của họ không suy yếu bao nhiêu, còn có lực lượng vong linh nhất định. Do đó có thể thấy uy lực siêu cấp cấm chú. Khi đó sáu mươi ba vị cường giả này gần như không thể chấp nhận sự thực đó. Họ chết trận vì nhân loại, là anh hùng chân chính. Nhưng sau khi chuyển hóa thành vong linh rồi thì họ là cái gì đây?”
“May là trước khi sử dụng quyển trục, điện chủ Lục Đại Thánh Điện đã đạt thành hiệp nghị, cùng tuyên bố Liên Minh thừa nhận họ, cho họ danh hiệu Anh Hùng Vĩnh Hằng của Liên Minh. Hơn nữa đồng ý cho họ một nơi đơn độc để hành động. Chỉ cần khi ma tộc mạnh mẽ tấn công mà Liên Minh không thể ngăn cản, họ ra tay giúp Liên Minh là được.”
“Trải qua điện chủ Lục Đại Thánh Điện lúc đó, cùng với người nhà của những Anh Hùng Vĩnh Hằng khuyên bảo, họ dần chấp nhận sự thật này. Đối với người nhà của họ, có thể nghe họ nói chuyện, có thể trông thấy họ dùng cách vong linh sinh hoạt cũng là hạnh phúc rồi. Cho nên sáu mươi ba vị Anh Hùng Vĩnh Hằng bị Liên Minh sắp đặt ở một nơi bí mật, để họ nghỉ ngơi tại đó. Chỗ này chính là bên trong Kỵ Sĩ Thánh Sơn mà mọi người đã biết.”
Sự tồn tại của Anh Hùng Vĩnh Hằng đúng là bí mật lớn nhất của Liên Minh Thánh Điện. Dương Hạo Hàm nói ra bí mật đó hiển nhiên là bởi vì ma tộc đem đến áp lực quá lớn, cần phải sử dụng lực lượng tổ tiên những Anh Hùng Vĩnh Hằng này.
Bỗng chốc các nghị viên Liên Bang Thánh Điện có mặt nhìn nhau, đa số người cảm thấy đầu óc không đủ dùng. Tựa như năm đó tranh chấp, nhờ vào lực lượng vong linh, đối với Liên Bang Thánh Điện tuyệt đối là việc lớn. Như Dương Hạo Hàm đã nói, nếu lộ chuyện này ra ngoài sẽ đả kích không gì sánh bằng cho Liên Bang. Thử nghĩ coi, nếu dân chúng bình thường biết Liên Bang có lực lượng vong linh cường đại đến thế, họ có thể thông cảm bao sâu? Sợ hãi tuyệt đối chiếm phần lớn nhất, đặc biệt là quân đội, sĩ khí sẽ bị đả kích cực lớn.
“Sắp xếp sáu mươi ba vị Anh Hùng Vĩnh Hằng xong, điện chủ Lục Đại Thánh Điện ra nghiêm lệnh cấm truyền tất cả tin tức liên quan ra ngoài, cũng quy định bí mật này chỉ điện chủ Lục Đại Thánh Điện các đời mới được cho biết. Hơn nữa chưa tới lúc mấu chốt Liên Minh sống chết thì tuyệt đối không thể sử dụng lực lượng các Anh Hùng Vĩnh Hằng. Hãy để họ ngủ say tại Kỵ Sĩ Thánh Sơn.”
“Không lâu sau, đại quân ma tộc rốt cuộc chân chính rút lui, lực lượng các Anh Hùng Vĩnh Hằng không lại xuất hiện trên chiến trường. Nhưng sự tồn tại của họ truyền trong lòng các đời điện chủ Lục Đại Thánh Điện, mãi đến hôm nay.”
Dương Hạo Hàm nói xong tình hình tường tận, ngồi xuống vị trí của mình, đưa ánh mắt hướng Long Hạo Thần. Khiến ông hết sức vui mừng là nghe ông kể xong, cảm xúc của Long Hạo Thần tỏ ra rất ổn định, không kinh ngạc quá mức, cũng không lộ ra chút chán ghét nào.
Theo đạo lý thì Dương Hạo Hàm kể xong, Long Hạo Thần là chủ tịch Liên Bang nên lên tiếng. Nhưng chưa đợi hắn mở miệng thì Long Thiên Ấn đã giành trước nói.
“Ta không đồng ý sử dụng lực lượng Anh Hùng Vĩnh Hằng!”
Nói rồi vị Thần Ấn kỵ sĩ này đứng bật dậy, bất mãn nhìn Dương Hạo Hàm.
“Ta phải trước cường điệu, tuy rằng ta và Tinh Vũ cũng là điện chủ Kỵ Sĩ Thánh Điện nhưng chúng ta không hề biết về chuyện này.”
Dương Hạo Hàm gật đầu, nói.
“Đúng vậy, tuy tình huống của Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta đặc biệt, có thể có nhiều vị điện chủ, nhưng bí mật này chỉ có thể truyền miệng, các đời chỉ truyền cho một người.”
Long Thiên Ấn hừ một tiếng, nói.
“Lão Dương, sao ngươi có thể hồ đồ như vậy? Đây chính là sinh vật vong linh! Họ là tiền bối của chúng ta, vì nhân loại lập công lao to lớn, còn hy sinh mạng sống của mình. Năm đó biến họ thành sinh vật vong linh đã là vấn đề lớn, bây giờ sao chúng ta có thể mượn lực lượng của họ nữa? Ngươi có nghĩ đến không? Một khi họ lên chiến trường, giấy không thể gói được lửa, nhất định sẽ bị chiến sĩ của chúng ta biết được. Đến khi đó thì chúng ta làm sao giải thích với các chiến sĩ Liên Bang đây? Một đám vong linh cường đại xuất hiện trên chiến trường sẽ là tình hình như thế nào? Hơn nữa, qua mấy ngàn năm dài, ngươi có thể khẳng định trong thời gian lâu như thế, tâm tình những Anh Hùng Vĩnh Hằng không xuất hiện biến hóa gì sao? Một khi họ rời khỏi nơi ngủ say xuất hiện ở bên ngoài, vậy trước không đề cập họ có bao nhiêu sức chiến đấu, sợ nhất là thực lực họ không đủ mạnh lại không hoàn toàn do chúng ta khống chế. Họ là tiền bối của chúng ta, sẽ chịu nghe theo lệnh hậu bối như chúng ta sao? Đừng đến lúc đó không nhờ được họ ngược lại bị cắn ngược. Liên Bang đã gặp nguy hiểm như vậy rồi, chúng ta không thể mạo hiểm nữa!”
Nghe những lời của Long Thiên Ấn, có không ít người rung động. Long Tinh Vũ ở một bên liên tục gật đầu, trầm giọng nói.
“Ta đồng ý với ý kiến của Long điện chủ. Chuyện này tuyệt không thể qua loa, có quá nhiều nguy hiểm không thể đoán trước. Ta cũng cho rằng không nên tùy tiện sử dụng lực lượng Anh Hùng Vĩnh Hằng.”
Hai Thần Ấn kỵ sĩ tỏ thái độ, bỗng chốc các nghị viên có mặt rơi vào suy tư. Phụ tử Long Thiên Ấn, Long Tinh Vũ có địa vị cao trong Kỵ Sĩ Thánh Điện, hơn nữa có sức ảnh hưởng rất lớn. Tuy Dương Hạo Hàm từng là Minh Chủ Liên Minh Thánh Điện, nhưng dù sao ông trấn giữ ở tổng bộ Liên Minh, mà bên Ngự Long quan Kỵ Sĩ Thánh Điện thì vẫn luôn là phụ tử Long Thiên Ấn chỉ huy. Có những lời của họ, các nghị viên Thánh Điện khác nhiều ít bị ảnh hưởng.
Lý Chính Trực nói.
“Ta cho rằng chuyện này có thể chấp nhận. Năm đó khi sử dụng quyển trục chuyển linh thì có một hạn chế, đó là thông qua cấm chú ghi chép trên quyển trục chuyển linh chuyển sinh thành cường giả vong linh chỉ có thể sống một ngàn năm. Mà đến nay đã qua sáu ngàn năm, mỗi một đời điện chủ Lục Đại Thánh Điện đều chào hỏi hướng Anh Hùng Vĩnh Hằng. Từ chỗ họ chúng ta biết được tin tức, các Anh Hùng Vĩnh Hằng dùng hình thức ngủ say để kéo dài sinh mạng vong linh. Nhưng khoảng bốn mươi năm trước, họ truyền ra tin cuối cùng là thời gian còn lại không nhiều. Tối đa khoảng năm mươi năm nữa sẽ vĩnh viễn ngủ say, không tỉnh lại nữa. Lúc đó họ đã đề nghị rằng, nếu Liên Minh có cần thì họ đồng ý trước khi ngủ say vĩnh viễn vì Liên Minh trả chút sức lực cuối cùng. Chính là nói, dù chúng ta không nhờ vào lực lượng các Anh Hùng Vĩnh Hằng, họ tối đa chỉ sống chưa đến mười năm. Cho nên ta đồng ý đề nghị của Dương điện chủ. Anh Hùng Vĩnh Hằng hoàn toàn đáng tin cậy. Còn về làm sao sử dụng lực lượng của họ, ta tin tưởng rồi chúng ta sẽ tìm ra cách che giấu thôi. Nhân số bọn họ nhiều, ta tin rằng những Anh Hùng Vĩnh Hằng ở trên chiến trường có tác dụng xoay chuyển tình thế.”
“Ta giữ thái độ nghi ngờ.” Người lên tiếng là Lăng Tiếu. Làm điện chủ Mục Sư Thánh Điện, ông hận nhất sinh vật vong linh, trầm giọng nói. “Ta đồng ý lão Dương nói ra chuyện này nhưng ta không cho rằng có thể dùng lực lượng của họ. Vong linh chính là vong linh. Mọi người tưởng tượng xem, sinh vật vong linh nhờ vào gì sinh tồn? Chúng cần nhờ vào lực lượng âm u, thi thể, hắc ám, giao tiếp với tất cả hơi thở tà ác. Tuy những vị Anh Hùng Vĩnh Hằng là tiền bối của chúng ta, hơn nữa làm ra cống hiến to lớn cho nhân loại. Nhưng dù sao họ đã trở thành vong linh mấy ngàn năm. Hai vị Long điện chủ nói rất đúng, lỡ đâu xảy ra vấn đề, đối với Liên Bang chính là vạn kiếp bất phục.”
Nghe lời của Lăng Tiếu, Dương Hạo Hàm nhíu chặt mày. Ông biết mình nêu ra chuyện này nhất định sẽ dấy lên tranh luận, nhưng không ngờ sẽ kịch liệt đến vậy. Lăng Tiếu phản đối nằm trong dự đoán của ông, nhưng phụ tử Long Thiên Ấn, Long Tinh Vũ mãnh liệt phản đối thì ngoài dự đoán. Vốn ông cho rằng dù phụ tử Long Thiên Ấn không ủng hộ thì ít nhất sẽ không quá phản đối mới đúng. Nhưng ai ngờ họ chính là người trước tiên mở miệng phản đối.
Ý kiến của Long Thiên Ấn, Long Tinh Vũ cực kỳ quan trọng, bởi vì họ là người thân của Long Hạo Thần. Thái độ của họ rất khả năng ảnh hưởng đến Long Hạo Thần là chủ tịch Liên Bang.
Có lẽ bây giờ lực ảnh hưởng của Long Hạo Thần trong cả Liên Bang không thể so sánh với những cường giả uy tín lâu năm như điện chủ Lục Đại Thánh Điện. Nhưng hôm nay có mặt trong hội nghị, hắn ít nhất có thể ảnh hưởng tất cả thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi! Mà trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, trừ hắn là chủ tịch Liên Bang ra, còn có Thải Nhi, Trần Anh Nhi, Vương Nguyên Nguyên, ba vị phó chủ tịch. Có lẽ uy vọng của họ chưa đủ lớn, nhưng nếu cuối cùng bỏ phiếu biểu quyết thì Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi chiếm toàn trường gần một phần ba số phiếu. Bởi vậy, Long Hạo Thần có ủng hộ đề nghị này hay không rất quan trọng.
Tinh Không Thần Thánh kỵ sĩ Dương Hạo Vũ bỗng nhiên lên tiếng. Lão ho nhẹ, thoáng chốc khiến tất cả mọi người chú ý. Làm cường giả số một Liên Minh, thái độ của lão cũng rất quan trọng.
“Chuyện này đúng hay sai, là tốt hay xấu, trước mắt chúng ta không một ai có thể ra kết luận. Mọi người bàn bạc là việc tốt, nhưng ta nhất định phải nhắc nhở các ngươi là, bây giờ không phải thời kỳ Liên Minh Thánh Điện nữa mà là Liên Bang Thánh Điện. Trước mắt thảo luận thì thảo luận, nhưng trước khi chủ tịch không nói gì thì có phải là các người hơi quá đáng rồi?”
Dương Hạo Vũ không trực tiếp ủng hộ Dương Hạo Hàm, cũng không biểu minh thái độ, ngược lại bảo vệ uy nghiêm chủ tịch Liên Bang của Long Hạo Thần. Kỳ thực trong lòng lão cũng không biết hôm nay Long Hạo Thần làm sao vậy. Long Hạo Thần bình thường thông minh, rất biết khống chế tình hình, hội nghị hôm nay quan trọng như vậy, hắn làm chủ tịch Liên Bang, tại sao không nói tiếng nào, chỉ nghe mọi người khắc khẩu?
Nghe Dương Hạo Vũ nói vậy, Dương Hạo Hàm gật đầu, nói.
“Ta cũng có ý này, mọi người trước tiên nghe ý kiến của chủ tịch đã.”
Long Thiên Ấn không có gì phản ứng. Trong lòng ông, dù nói sao thì Long Hạo Thần cũng là cháu trai mình, hơn nữa ông thật tình phản cảm đề nghị của Dương Hạo Hàm. Nếu không như vậy thì ông sẽ không bỏ qua quan hệ bạn bè nhiều năm, lập tức phản bác ngay.
Long Tinh Vũ nhíu mày, không biết nghĩ đến cái gì. Ánh mắt mọi người bất giác tập trung vào người Long Hạo Thần.
Long Hạo Thần cười khẽ nói.
“Nếu bây giờ đã thành lập tân Liên Bang, bất cứ đề nghị gì cuối cùng đều do mọi người thống nhất quyết định, cuối cùng bỏ phiếu đại biểu ý muốn đa số người. Nhưng trước khi mọi người tỏ thái độ và bỏ phiếu, tôi muốn kể một chuyện cho mọi người nghe. Dương điện chủ, mới rồi ngài nhắc tới quyển trục chuyển linh có tên người chế tác không?”
Dương Hạo Hàm ngẩn ra, ông không ngờ Long Hạo Thần sẽ hỏi vậy, bản năng lắc đầu, nói.
“Trong điển tịch không ghi chép. Chỉ nói là quyển trục chuyển linh rất có thể do năm đó vong linh pháp sư tạo thành đại lục sinh linh đồ thán. Nhưng không biết tại sao được lưu giữ lại, có khả năng là khi Huy Hoàng giáo đình đánh bại y thì thu hoạch chiến lợi phẩm.”
Long Hạo Thần gật đầu, nói.
“Vậy có ai biết vong linh pháp sư năm đó tên là gì không?”
Long Thiên Ấn nhíu mày, nói.
“Chủ tịch, nói cái này hình như không có ý nghĩa gì? Hơn nữa năm đó vong linh pháp sư là ở trước khi thời đại hắc ám tiến đến, khoảng cách ít nhất hơn sáu ngàn năm trăm năm. Ghi chép liên quan đến y rất ít, chỉ xác định là có một vong linh pháp sư cường đại mà tà ác tồn tại, tình huống cụ thể thì gần như không có lưu truyền gì.”
Long Hạo Thần nói.
“Vậy là mọi người đều không biết? Tốt, để tôi đến nói cho các người.”
Nói rồi hắn chậm rãi đứng dậy, người lóe lên, từ mặt sau bàn đi tới phía trước. Đám cường giả ngồi trên đài chủ tịch giật mình phát hiện trong chớp mắt đó, Long Hạo Thần xuyên qua không gian mà đi. Nhìn từ thị giác thì giống như hắn trực tiếp xuyên qua cái bàn, nhưng kỳ thực là thi triển năng lực giống dịch chuyển tức thời.
Thực lực của hắn lại tiến bộ rất nhiều! Dương Hạo Vũ kiềm không được thầm than. Hơn nữa ông phát hiện, bây giờ mình nhìn không thấu tu vi của Long Hạo Thần rốt cuộc đạt đến mức nào.
Long Hạo Thần đứng trước đài chủ tịch, nói.
“Vong linh pháp sư chế tác ra quyển trục chuyển linh này, tên y là Y Lai Khắc Tư, cũng là mọi người thấy trong lịch sử cái người ở trước khi thời đại hắc ám đến đã đem tới tai nạn khủng khiếp cho nhân loại chúng ta. Y đặt tên hiệu của mình là Tử Linh Thánh Pháp Thần, Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư. Nếu như không phải bởi vì y tồn tại, đem đến tai họa như vậy cho nhân loại, có lẽ ban đầu lúc đối kháng ma tộc thì chúng ta sẽ không gặp phải tai họa diệt vong như vậy, cũng không đến mức có thời đại hắc ám hơn sáu ngàn năm này.”
“Nhưng mà vong linh pháp sư cũng là nhân loại tu luyện ra, chưa từng nghe nói có sinh vật khác trực tiếp tu luyện thành vong linh pháp sư, đúng không? Như vậy thì tại sao y xuống tay với nhân loại, tạo thành sinh linh đồ thán đâu?”
Điện chủ Mục Sư Thánh Điện Lăng Tiếu bản năng nói.
“Loại vong linh pháp sư này nhất định trời sinh tính tà ác, lấy mục đích hủy diệt thế giới.”
Long Hạo Thần bật cười.
“Lăng điện chủ, ý niệm ban đầu cố chấp là không được. Nếu như tôi tại đây nói cho các vị, cái người từng đem đến tai họa cho nhân loại, vong linh pháp sư cực kỳ khủng bố bản thân chính là Quang thuộc tính, tất cả vong linh ma pháp của y đều lấy Quang thuộc tính làm cơ sở, các người có tin hay không?”
“Không khả năng!”
Long Thiên Ấn, Long Tinh Vũ, Lăng Tiếu, thậm chí là anh em Dương Hạo Vũ, Dương Hạo Hàm đều cùng kêu lên. Họ là nhân vật đại biểu quang hệ.
Long Hạo Thần lắc đầu, nói.
“Không, tôi nói là sự thật. Bởi vì vị vong linh pháp sư này chẳng những từng là một ma pháp sư quang hệ, còn là con trai quang minh giống như tôi.”
Lời vừa thốt ra, toàn trường xôn xao. Bỗng chốc ánh mắt mọi người nhìn Long Hạo Thần như thấy đồ điên, chỉ có các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi là vẫn giữ bình tĩnh.
Long Thiên Ấn đứng bật dậy, tức giận nói.
“Long Hạo Thần, ngươi có biết đang nói cái gì không? Ngươi đang bênh vực vong linh pháp sư ư? Còn dùng loại lý do căn bản không khả năng xuất hiện?”
Ánh mắt Long Hạo Thần sáng ngời nhìn Long Thiên Ấn, không chút nhường bước. Truyện Sắc Hiệp – http://thegioitruyen.com
“Long điện chủ, có lý thì không luận xuất thân, xin ngài ngồi xuống trước đã. Nếu tôi là chủ tịch Liên Bang, vậy tôi hy vọng trước khi tôi nói xong, bắt đầu từ bây giờ, không ai đánh gãy lời tôi nữa. Nếu không thì tôi sẽ mời người đó đi ra ngoài!”