Đại La Thiên Tôn

Quyển 5 - Chương 87: Quan tài băng (Hạ)



– Cửu Chuyển Thần Long Quyết đệ ngũ tầng – Ngũ Hành Chân Long Phá.

Lo lắng Quân Mạc Tà gặp nguy hiểm, Tàng Thiên Ca liền xuất thủ, năm đầu long ảnh dài đến mười mét xuất hiện, gầm uy hiếp một tiếng rồi xông thẳng tấn công Trịnh Thần Không. 

Sau khi đột phá và lĩnh ngộ thượng cổ bí văn ở tầng thứ hai của cổ mộ, sức mạnh của Tàng Thiên Ca mạnh hơn rất nhiều. Nhưng chừng đó là chưa đủ để uy hiếp Trịnh Thần Không – kẻ đã lĩnh ngộ một trong Lục Đạo Thiên Thư Địa Ngục Đạo.

Nhìn thấy kẻ có khuôn mặt cực kỳ giống với kẻ thù không đội trời chung của mình, sát khí trên người hắn xuất hiện, hoàn toàn khác biệt so với khi đánh nhau với Quân Mạc Tà. Chỉ thấy Trịnh Thần Không thủ quyết biến đổi, Huyết Ma sau lưng một tay bức lui Quân Mạc Tà, tay còn lại đánh tới muốn bóp chết năm đầu long ảnh kia. 

Tuy nhiên Trịnh Thần Không đã hơi xem thường Tàng Thiên Ca rồi. Huyết Ma rất mạnh, nhưng lực lượng bộc phá của Cửu Chuyển Thần Long Quyết cũng không nên xem nhẹ được. Chỉ thấy bàn tay màu đỏ của Huyết Ma vừa mới chạm vào long ảnh thì ngay lập tức vỡ nát, một tiếng nổ vang chấn động, Huyết Ma hét lớn, bị đẩy lùi về phía sau vài bước. 

Cũng nhờ vậy, huyết vụ đang vây hãm Quân Mạc Tà mới tan đi, quay trở lại chỗ của Trịnh Thần Không. Tàng Thiên Ca bay đến chỗ Quân Mạc Tà, quan tâm hỏi:

– Quân thiếu, ngươi vẫn ổn chứ?

Quân Mạc Tà nhìn Tàng Thiên Ca, gật đầu đáp:

– Chỉ là vết thương ngoài da thôi, không có đáng kể cả. Chỉ là… tên đó thực sự rất mạnh. 

Tàng Thiên Ca cũng gật đầu đồng ý, trong đôi mắt lộ ra vẻ nghiêm trọng. Chỉ giao thủ một lần, Tàng Thiên Ca liền cảm nhận được thực lực bá đạo của Trịnh Thần Không ra sao. Một mình đấu với cả hai đại cao thủ, vậy mà Trịnh Thần Không chỉ bị bức lui vài bước, còn hắn và Quân Mạc Tà thì phải lùi đến gần chục mét. 

Trịnh Thần Không đứng đối diện hai người họ, trong đôi nhãn thần cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên. Trước đây hắn đã từng cho người điều tra về vị Thiên Long thánh tử này. Tuổi so với hắn nhỏ hơn không ít, thế nhưng một thân tu vi trác tuyệt, tốc độ tu luyện cực nhanh, khi mười tám tuổi đã đột phá Chủ Thần cảnh. 

Hắn được tu luyện đệ nhất võ kỹ Thiên Long thần điện là Cửu Chuyển Thần Long Quyết – võ kỹ mà chỉ có điện chủ Thiên Long thần điện mới được phép tu luyện. Về sau còn được cung chủ Vô Thượng Thiên Cung là Kiếm Thánh nhận làm đệ tử. Lai lịch vô cùng bất phàm. 

Hôm nay giao thủ, so với những gì điều tra được, Tàng Thiên Ca này còn muốn khủng bố hơn. Lại liếc nhìn Thiên Võ đang chật vật bên dưới kia, xem ra hắn đã hơi xem nhẹ kẻ này rồi. Dù vậy, Trịnh Thần Không vẫn giữ bộ điệu kiêu ngạo, giọng nói lạnh lùng như hàn phong:

– Ngươi đáng ghét y hệt tên đó vậy.

Hắn chỉ ngón tay thẳng vào Tàng Thiên Ca một cách đầy khiêu khích. 

Tàng Thiên Ca nhíu mày, có vẻ như nội tâm cũng sinh ra một tia khó chịu. 

– Kẻ đó là ai?

– Thắng được bản thái tử thì ngươi sẽ biết. 

Nói xong, Trịnh Thần Không vận chuyển nguyên lực, huyết khí hội tụ vào giữa lòng bàn tay, chỉ thấy hắn ném huyết cầu lên bầu trời. Ngay sau đó, huyết cầu nổ tung ra, hàng trăm đạo huyết khí từ trên không trung bắn xuống, tựa hồ như một cơn mưa máu vậy. 

– Huyết bộc kiếm vũ. 

Tàng Thiên Ca và Quân Mạc Tà biến sắc, vội vận chuyển nguyên lực tạo thành một tầng kết giới bảo hộ bản thân. Kiếm vũ ầm ầm giáng xuống, cả thiên địa liên tục vang lên những âm thanh chấn động. 

– Huyết Ma Ấn.

Chưa dừng lại ở đó, Trịnh Thần Không lại tiếp tục đánh ra một đại thủ ấn khổng lồ, huyết ấn như muốn ăn mòn cả không gian, mùi huyết tanh nồng đậm khiến người khác không dám đến gần. 

Công kích mạnh mẽ như vũ bão khiến cho hai người kia không thể phản kháng, chỉ có thể co cụm lại phòng thủ mà thôi. Thậm chí còn bị Huyết Ma Ấn của Trịnh Thần Không đánh thẳng vào lòng đất, khói bụi mờ mịt đầy trời, ai nấy đều chấn kinh, thật không ngờ hai đại cao thủ vậy mà dễ dàng bị Trịnh Thần Không chèn ép đến mức không thể đánh trả lại như vậy. 

Trịnh Thần Không đình chỉ công kích, có vẻ như đó là do sự kiêu ngạo trong lòng của hắn, hắn muốn xem hai người Tàng Thiên Ca có thể làm được gì. Bỗng nhiên, từ bên khói bụi mập mờ, một đạo kiếm ảnh khủng bố, tựa hồ mũi tên bay ra khỏi dây cung vậy, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy được tàn ảnh của nó. 

Trịnh Thần Không khinh thường, tay nắm lại thành quyền đấm thẳng ra, dễ dàng phá vỡ được đạo kiếm cương kia. Nhưng ngay sau đó, bỗng nhiên chín đạo long ảnh kèm theo phía sau, lực lượng khủng bố không gì sánh được. Lần đầu tiên kể từ ba năm sau đại chiến với Tinh Hồn, Trịnh Thần Không mới cảm nhận được sự nguy hiểm như vậy. 

– Cửu Chuyển Thần Long Quyết đệ cửu tầng – Cửu Thiên Chân Long Phá.

Người xuất ra tuyệt chiêu đó, dĩ nhiên chính là Tàng Thiên Ca. Một thức Cửu Thiên Chân Long Phá này chính là tuyệt chiêu mạnh nhất của hắn, có vẻ như hắn đang muốn đánh cuộc. Trịnh Thần Không dù kinh nhưng không loạn, huyết khí theo sự khu động biến thành một tầng bảo hộ màu đỏ bao phủ thân thể hắn. 

Chín đạo long ảnh khủng bố ập đến, khí thế như thiên quân vạn mã, sau khi bao vây huyết giới bảo hộ thì đồng loạt bạo tạc, tạo nên một chấn động rung chuyển trời đất. Dù Trịnh Thần Không thực lực siêu phàm, thân thể tu luyện Bất Tử Chi Thân vô cùng cứng rắn, vậy mà cũng không thể chịu nổi uy lực của Cửu Thiên Chân Long Phá, đứng bên trong huyết giới mà thổ huyết. 

– Ngươi… muốn chết!

Lần này Trịnh Thần Không đã phẫn nộ rồi, sát khí của hắn nổi lên, giống như lần đối diện với Tinh Hồn vậy. Có lẽ hắn đã nhìn thấy đâu đó sự nguy hiểm đến từ Tàng Thiên Ca, cũng giống như sự nguy hiểm của Tinh Hồn vậy. Dù thực lực không bằng, nhưng hơi thở tử vong vẫn luôn xuất hiện bên cạnh. 

Vốn định tấn công, nhưng bỗng nhiên từ đâu, một mũi kiếm xuất hiện ngay trước mũi Trịnh Thần Không. Hắn chấn kinh, trong giây lát tránh né sang một bên, thế nhưng vẫn là quá chậm. Ma Ảnh Kiếm đã hủy diệt một bên cánh tay của Trịnh Thần Không.

Khi khói bụi tan đi, huyết giới cũng tan biến, giữa hư không, thân ảnh Trịnh Thần Không hiện ra. Hắn lúc này đã mất đi một cánh tay, trong mắt đằng đằng sát khí nhìn Tàng Thiên Ca và Quân Mạc Tà sắc mặt hơi nhợt nhạt, có lẽ là do vận quá nhiều sức lực. 

Không hiểu sao, dù mất đi một cánh tay, nhưng sức mạnh của Trịnh Thần Không vẫn không hề thuyên giảm. Ngược lại sát khí trên người hắn lại khiến cho hai người Tàng Thiên Ca cảm thấy nguy hiểm. 

Quân Mạc Tà ho khan một tiếng, tiếc nuối nói:

– Chết tiệt, chỉ một chút xíu nữa là lấy được đầu của hắn rồi. 

Nhưng còn Tàng Thiên Ca, hắn không để ý đến việc đó, bởi vì hắn nhận ra một điều kỳ lạ. Phía bên cánh tay bị phá hủy kia không hề có một giọt máu nào chảy ra cả. Không phải do Trịnh Thần Không dùng nguyên lực để bảo hộ, mà dường như nó hoàn toàn tự nhiên, tựa hồ mất đi cánh tay đó không có một chút ý nghĩa nào cả. 

Không chỉ một mình Tàng Thiên Ca, ngay sau đó Quân Mạc Tà, và những người đang quan sát cuộc chiến đều nhận ra được điểm kỳ lạ này. 

– Khốn kiếp… khốn kiếp…

Trịnh Thần Không giận dữ gầm lớn, sát khí từ trong người hắn tuôn ra, hòa cùng với huyết khí, chỉ thấy ảo ảnh của một con quỷ dữ ghê rợn. Tiếp đó, trước sợ chứng kiến của mấy chục cường giả, bỗng nhiên cánh tay đã bị hủy diệt của Trịnh Thần Không, huyết tinh chảy ra, nhưng không phải do hắn bị thương, mà huyết nhục kia dần dần hình thành một cánh tay mới, xương cốt, gân, rồi tới da thịt, chỉ trong vài hơi thở, cánh tay của hắn đã phục hồi nguyên vẹn. 

– Tên quái vật!

Quân Mạc Tà chấn kinh, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Còn Trịnh Thần Không, hắn vừa mới phục sinh xong cánh tay của mình thì lập tức lao lên tấn công. Sau khi tái sinh cánh tay, sức mạnh của hắn chẳng hề thay đổi, thậm chí bởi vì bị chọc giận mà sự hung bạo của hắn còn tăng lên gấp mấy lần. 

Hai người kia sau khi tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất thì tốc độ hơi chậm lại, tầm này mà đánh nhau chỉ sợ không chống đỡ nổi mất. Nhưng cũng may, ngay lúc đó, một ngọn lửa màu xanh xuất hiện. Nhìn kỹ ngọn lửa này khá giống với một vị phật, phật diệm xuất hiện khiến Trịnh Thần Không đình chỉ công kích. Hắn tức giận quát:

– Kẻ nào? 

Phật diệm biến mất thì xuất hiện hai bóng người, nam thì tuấn tú tao nhã, nữ thì xinh đẹp tuyệt trần. Nhìn hai người này cũng khá trẻ tuổi, so với Quân Mạc Tà không cách biệt bao nhiêu. 

Gã nam tử tuấn tú nở nụ cười ôn hòa, ôm quyền hướng Trịnh Thần Không nói:

– Tại hạ là Tây Môn Bất Bại, rất vui khi được diện kiến Bất Tử thái tử. 

“Tây Môn Bất Bại?” Cái tên này nghe hơi quen. Thấy đối phương thực lực khá mạnh, lại thêm một nữ tử kia nữa, thực lực dường như cũng không kém gã Tây Môn Bất Bại này. Dù rằng tự tin có thể một mình đánh với hai người họ, nhưng nếu như cả Tàng Thiên Ca và Quân Mạc Tà cũng tham gia, chỉ sợ khó bề mà chỗng đỡ được.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.