Quỷ Đế Cuồng Thê: Tà Y Học Cách Yêu

Chương 61: Đại hội tỷ võ (1)



Nhất Tinh học viện bởi vì ngày diễn ra đại hội tỷ võ tới gần mà không khí háo hức ngày một dâng cao, từ khắp nơi nhiều người đã đi tới Nhất Tinh học viện để xem cuộc đấu. Bất kể đi đến đâu, khắp nơi đều là tràn ngập náo nhiệt.

Lúc này đây, các tinh anh tới từ các học viện đều đang dốc sức và mong đợi cho cuộc tỷ võ.

Thực lực của đối thủ luôn được giữ bí mật, chỉ có thể lên sân mới biết được. Vì thế ai ai cũng mang trong mình sự cẩn trọng.

Theo như Bạch Dạ quan sát được, đội ngũ của Lục Tinh học viện lúc này chưa thực sự là yếu nhất nhưng chưa có sự ăn ý. Đây là cuộc tỷ võ mang tính đồng đội nên chỉ cần bất hoà nội bộ sẽ là bất lợi rất lớn.

Sau những ngày rèn luyện vừa qua, tất cả thành viên của học viện Lục Tinh đều đã từ ngưỡng Linh Sư trở lên, trong đó mạnh nhất vẫn là thái từ Nam Cung Dực, Linh Sư trung cấp.

Chỉ là lần này có chút rắc rối nhỏ đối với bản thân nàng. Sau khi hoàn thành Lục phẩm đan dược, cơ thể nàng tiến vào trạng thái phục hồi vì nhiều nội thương bên trong. Để bảo toàn năng lực, Dạ Hoàng đành phong ấn tu vi của nàng lại, giờ đây Bạch Dạ chỉ có thể phóng thích ra sức mạnh tương đương một Linh Vương sơ cấp.

Cuối cùng thì ngày tỷ võ cũng đã đến.

Sáng sớm hôm ấy, Bạch Dạ đã khoác lên mình viện phục, mái tóc buộc cao đung đưa sợi dây đỏ chói mắt, chiếc mặt nạ che kín hoàn toàn dung mạo. Đứng với đội ngũ có nhiều nam như kia, trông nàng thật lạc quẻ, nam không ra nam, nữ không ra nữ. Nhưng khí thế bức người ấy vẫn là không đổi, khiến nhiều học sinh không dám lại gần.

Chỉ có đám người Huyền Diệp là không sợ gì cả, Thanh Niệm còn cứ ôm chặt lấy nàng không buông.

Hôm nay cô ấy vẫn cứ xinh xắn như vậy, tính tình hòa đồng dễ gần, chẳng biết từ lúc nào đã làm thân hết với tất cả mọi người.

Trừ Bạch Dạ, Thanh Niệm là người nhỏ tuổi nhất, vì thế nghiễm nhiên mọi người đều xem cô như muội muội mà đối đãi.

Một tiếng truyền tin không biết từ đâu mà tới, cất cao giọng “Cuộc tỷ võ chuẩn bị diễn ra, yêu cầu đại diện của các học viện tới đấu trường để rút thăm!”

Theo quy định của đại hội, các học viện sẽ thi đấu với nhau thông qua rút thăm, ngoại trừ Nhất Tinh và Nhị Tinh là 2 học viện đứng đầu bảng năm ngoái nên sẽ trực tiếp được thông qua vòng sơ loại. Cho đến trận bán kết mới tham gia.

Thanh Niệm ngơ ngác nhìn mọi người hỏi “Vậy ai sẽ đại diện cho chúng ta đi rút thăm đây?” vừa nói mà cô vừa liếc sang Bạch Dạ.

Nhưng dường như nàng không mấy hứng thú với việc này cho lắm. Một lúc sau không thấy ai lên tiếng, Nam Cung Dực thở dài đề nghị “Để ta đi!”

Hắn xoay người đi, vừa lướt qua người Bạch Dạ, trong lòng hắn dâng lên một cảm giác khó tả.

Hình bóng bỗng trở nên quen thuộc lạ thường.

Một lúc sau, giọng nói đó lại cất lên “Quá trình rút thăm kết thúc! Tất cả học viện mau mau tiến về võ đài cho cuộc tỷ võ.”

Đoàn người Bạch Dạ theo dòng người tự động tách ra kia, rảo bước tiến về phía trung tâm, nơi Nam Cung Dực đang đứng.

Tử Nhạc Huân lo lắng hỏi hắn “Nam sư huynh, đối thủ của chúng ta là học viện nào vậy?”

Còn chưa kịp đợi Nam Cung Dực đáp lại, giọng nói kia đã vang vọng “Ta xin công bố kết quả của cuộc rút thăm như sau, vòng 1: Học viện Tam Tinh vs học viện Ngũ Tinh, học viện Tứ Tinh vs học viện Lục Tinh. Vòng 2: học viện Tam Tinh vs học viện Tứ Tinh, học viện Ngũ Tinh vs học viện Lục Tinh.”

Những học viện khác liếc nhìn đoàn người Bạch Dạ, ánh mắt tỏ ra khó chịu và khinh thường, không chút do dự mà phun ra nhiều lời cay độc.

“Tưởng gì, hóa ra là mấy con gà từ Lục Tinh học viện.”

“Đúng là mặt dày, không biết tự lượng sức mình, năm nào cũng xếp cuối, không bằng ở nhà luôn đi, tới chỉ có thêm nhục hơn thôi.”

“Nếu ta là bọn họ thì chẳng chần chừ gì mà rút luôn khỏi trận đấu cho khỏi mất mặt.”

“Hahaha”

Nghe được những lời này, đương nhiên sẽ chẳng một ai cảm thấy thoải mái. Nhưng cho dù vậy, bọn họ vẫn không thể tùy ý mà tức giận. Cuộc tỉ võ sắp diễn ra, còn chưa biết thực lực đối phương ra sao mà đã có thành kiến thì chỉ có càng bất lợi thêm.

Bạch Dạ vẫn biểu cảm đó, trông như chẳng để ý mà xoay người đi, lẩm bẩm “Ngứa tai thật!”

Thanh Niệm thấy vậy cũng vội vàng chạy theo “Dạ ca ca chờ muội với.”

Vừa đi, Thanh Niệm ghé sát gần Bạch Dạ nói nhỏ “Đám người kia thật đáng ghét, nếu như không phải cần ẩn giấu thực lực, ta nhất định sẽ nhào lên đánh cho chúng một trận.”

Bạch Dạ liếc nhẹ sang hỏi “Đó là học viện nào vậy?”

Thanh Niệm đáp “Viện phục đó là người của Tứ Tinh học viện. Cái tính khí đó quả nhiên là chẳng thể ưa đc nổi.” cô tiết lộ “Bọn họ kiêu ngạo như vậy thực chất là do hiệu trưởng của Tứ Tinh và Nhất Tinh có mối quan hệ khá thân thiết.”

Bạch Dạ nghe xong, ánh mắt vẫn như cũ không hề dao động, chỉ là tùy ý thốt ra một câu “Vậy sao!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.