Chương 96: Em không muốn bình tĩnh
Tại sao cùng là phụ nữ, vậy tại sao Đường Mộc Tuyết có thể vui buồn không lộ, còn người phụ nữ trước mặt hắn, ngay giây phút này lại bày ra một bộ dạng nhe nanh múa vuốt hung tợn.
“Đầu tiên, em đã lấy đi tấm thiệp thuyết minh tác phẩm thiết kế của người ta, cô ấy đã không báo cảnh sát tiếp tục truy cứu em, đây cũng là sự nhân từ mà cô ấy đối với em; hiện tại em còn muốn thế nào nữa?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô ta hỏi.
Nghe những lời nói này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu vân ngây người nhìn chăm chú về hướng Mục Cảnh Thiên: “Anh đang vì chuyện này mà tức giận với em sao?”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên nhíu mày nói: “Lăng Tiêu Vân, có phải em cảm thấy những việc mình làm đều không sai?”
Nhìn dáng vẻ tức giận của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân có chút lo lắng, hít sâu một hơi, tiến về phía Mục Cảnh Thiên.
“Cảnh Thiên, anh nghe em giải thích…”
“Em sai rồi, em thật sự sai rồi, anh phải biết rằng những điều em làm đó cũng vì quan tâm lo lắng cho anh. Em rất sợ anh và Hạ Tử Hy sau này sẽ bên nhau!” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe câu nói này của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên quay lại nhìn cô ta nói.
“Em vốn dĩ muốn giúp đỡ anh; nhưng chính vào giây phút đó trong đầu em chỉ có một ý nghĩa duy nhất chính là khiến cho Hạ Tử Hy rời xa khỏi anh càng sớm càng tốt; em đã không có suy nghĩ đến những vấn đề khác!” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên giải thích từng chữ với hắn.
Ngay giây phút này, Lăng Tiêu Vân đã không còn sự tự tin hàng ngày.
“Cho nên đây là lý do đúng lý hợp tình mà em đang biện minh cho hành động sai trái của mình sao?” Mục Cảnh Thiên nhìn cô nói.
“Không, đây chính là lý do thật sự. Cảnh Thiên, em thật sự rất yêu anh nhưng đồng thời em cũng sợ mất anh!” Đường Tiêu Vân nói.
Nhìn dáng vẻ hiện tại của cô ta, Mục Cảnh Thiên nhíu mày. Hắn tự nhận bản thân cũng không phải loại đàn ông tốt gì, nhưng đối với Lăng Tiêu Vân.
Hắn cũng không có quá nhiều áy náy, vì dù sao hắn cũng chưa từng thật lòng với cô.
“Tiêu Vân, đủ rồi! Tối nay là tiệc chúc mừng, mọi chuyện đến đây chấm dứt!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Anh vẫn còn tức giận sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên hỏi.
Nhìn Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên nhíu mày, “Tiêu Vân, cho anh chút
thời gian suy nghĩ, chúng ta hãy cho đối phương thời gian để bình tĩnh lại!”
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân sợ đến ngây người, nhìn Mục Cảnh Thiên nữa ngày vẫn không phản ứng được: “Ý của anh là, muốn chia tay sao?”
“Anh chỉ muốn nói, bình tĩnh vài ngày!” Mục Cảnh Thiên lạnh nhạt nói.
Lăng Tiêu Vân lắc đầu: “Không! Em không muốn bình tĩnh. Cảnh Thiên anh đừng tức giận nữa có được không?”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của cô ta, Mục Cảnh Thiên càng nhíu mày.
“Em biết chuyện này là do em không đúng, em đã làm sai rồi được không? Anh đừng tức giận nữa có được không?” Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên gấp gáp nói.
Nghe Lăng Tiêu Vân vô tình nhắc đến điều này, Mục Cảnh Thiên nhíu mày: “Mục đích em làm giám khảo, chính là vì nguyên nhân này sao?” Mục Cảnh Thiên đột nhiên hỏi.
Chương 97: Nếu không thi sao?”
Sau khi nghe câu hỏi này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân hốt hoảng lắc đầu: “Không phải đâu, là do ba em muốn em đi làm giám khảo!”
“Tại sao phải làm như vậy?” Mục Cảnh Thiên hỏi ngược lại.
“Em cũng không biết. Em chỉ biết bản thân không thích nhìn thấy anh và Hạ Tử Hy ở bên nhau. Cảnh Thiên, anh phải tin em, em thật sự không cố ý. Lúc đó…em cũng không biết phải làm sao mới tốt, chỉ có thể làm như vậy mà thôi!” Lăng Tiêu Vân nói năng càng lúc càng lộn xộn.
“Em chỉ muốn anh và Hạ Tử Hy tách nhau ra, thật sự không có bất kỳ ý nghĩa gì khác!”
“Tiêu Vân, từ trước đến nay anh luôn cho rằng em là một người con gái công tư phân minh, anh chưa hề yêu cầu em phải giúp đỡ anh, nhưng điều anh không ngờ nhất chính là em lại làm ra chuyện như vậy, em có biết cuộc thi này đối với anh có ý nghĩa quan trọng như thế nào không?” Mục Cảnh Thiên nói.
Nghe những lời này của Mục Cảnh Thiên, Lăng Tiêu Vân có chút sững người.
Cô biết rõ, Mục Cảnh Thiên từ trước đến nay đều muốn hợp tác với SHASHIA.
Lăng Tiêu Vân lúc này mới phản ứng lại, luống cuống nói: “Em lúc đó cũng không nghĩ được nhiều như vậy. Xin lỗi, Cảnh Thiên em thật sự xin lỗi!”
Nhìn thấy Lăng Tiêu Vân không ngừng xin lỗi, Mục Cảnh Thiên nhíu mày.
“Thật sự muốn anh không tức giận nữa?”
“Đúng vậy!” Lăng Tiêu Vân liên tục gật đầu.
“Vậy được, từ nay về sau không được gây rắc rối cho Hạ Tử Hy nữa!” Mục Cảnh Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ.
Nghe đến đây, Lăng Tiêu Vân ngây người, có chút không tin tưởng nhìn vào Mục Cảnh Thiên: “Anh…anh thật sự yêu cô ta sao?”
Nghĩ đến khả năng này, Lăng Tiêu Vân cảm giác như trái tim mình đau như bị ai đó xé nát, đau đớn đến mức không còn chút cảm xúc nào.
“Không liên quan đến vấn đề này!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Vậy vì lý do gì?” Lăng Tiêu Vân nhìn hắn ta hỏi.
Từ khi Hạ Tử Hy xuất hiện, ánh mắt của Mục Cảnh Thiên chỉ luôn vây quanh cô ta; làm sao đề cô có thể thuyết phục được bản thân rằng, Mục Cảnh Thiên không hề rung động trước Hạ Tử Hy?
“Cuộc thi kết thúc sau khi đạt giải quán quân, SHASHIA đã cùng Vân Duệ ký kết hợp đồng; đồng thời chỉ định dự án kia sẽ do Hạ Tử Hy đảm nhiệm vị trí nhà thiết kế chính, cho nên anh hiện tại phải giữ cô ta ở lại Vân Duệ!” Mục Cảnh Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân, nhấn mạnh từng chữ.
Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên chớp mắt, bán tín bán nghi nói: “Thật sự chỉ vì nguyên nhân này?”
“Nếu không thi sao?”
Lăng Tiêu Vân liên tục lắc đầu nói: “Được, em tin tưởng anh; chỉ cần là lời anh nói, em đều sẽ tin!”
Chương 98: Cơ hội tỏa sáng
Trong cuộc tình này, chỉ cần vì Mục Cảnh Thiên, cô đều có thể nhún nhường tất cả mọi thứ.
Đáng tiếc, cô không hiểu được rằng, tình yêu chính là chuyện của hai người, không phải chỉ cần một bên buông bỏ lòng tự trọng, nhún minh duy trì tình yêu này; hoặc có lẽ từ đầu vốn dĩ không phải là tình yêu.
Trong cuộc tình này, chỉ cần vì Mục Cảnh Thiên, cô đều có thể nhún nhường tất cả mọi thứ. Đáng tiếc, cô không hiểu được rằng, tình yêu chính là chuyện của hai người, không phải chỉ cần một bên buông bỏ lòng tự trọng, nhún mình duy trì tình yêu này; hoặc có lẽ từ đầu vốn dĩ không phải là tình yêu.
Rất nhanh buổi tiệc rượu được bắt đầu.
Tất cả mọi người bắt đầu tụ tập tại sảnh chính khách sạn.
Ánh đèn trên sân khấu tỏa sáng dịu nhẹ.
Để bắt đầu buổi tiệc, đầu tiên sẽ do người chủ trì bước lên sân khấu nói vài câu giới thiệu ngắn gọn, sau đó sẽ đến Mục Cảnh Thiên phát biểu, nhưng đáng tiếc hiện tại Mục Cảnh Thiên không có mặt, nên người chủ trì chỉ có thể yêu cầu Hạ Tử Hy bước lên đọc bài diễn văn.
Hạ Tử Hy luôn đứng một bên, giữ mình trong một trạng thái chuẩn bị hoàn hảo.
Sau khi nghe người chủ trì gọi tên,
Hạ Tử Hy liền lập tức bước lên sân khấu.
Trên sân khấu, trang phục dạ hội màu xanh dương bảo thạch càng khiến cho thân hình cô trở nên thon dài, khí chất hài hoàn khiến cho người nhìn một cảm giác thư giãn, yên tĩnh.
“Xin chào mọi người, tôi tên Hạ Tử Hy, là nhà thiết kế đại diện Tập đoàn Vân Duệ. Lời đầu tiên, vô cùng cảm ơn mọi người đã đến tham gia bữa tiệc chúc mừng của công ty chúng tôi!” lời nói Hạ Tử Hy vô cùng chân thành và tự nhiên.
Mục đích chính của cô chính là kéo dài thời gian, chờ Mục Cảnh Thiên xuất hiện.
Sau khi tất cả mọi người vỗ tay hoan
nghênh, Mục Cảnh Thiên vẫn chưa xuất hiện, lúc này Hạ Tử Hy chỉ đành tiếp tục nói.
“Thật ra tôi cũng vô cùng bất ngờ khi giành được giải quán quân của cuộc thi New Talent năm nay, cũng không có bất kỳ lời phát biểu khi đạt giải quán quân nào; chỉ có một điều mà tôi muốn nói chính là: cảm ơn giáo viên hướng dẫn, cảm ơn công ty, cảm ơn lãnh đạo, đã cho tôi cơ hội lần này!” Hạ Tử Hy trên sân khấu từ tốn nói.
Từ góc độ dưới sân khấu nhìn lên, Hạ Tử Hy đẹp đến mức không còn từ ngữ nào có thể diễn tả.
***
Chương 99: Chính là người vợ trước của hắn
Lúc này, Hạ Tử Dục đứng một bên, trong tay cầm một ly rượu vang, nhìn ngắm Hạ Tử Hy trên sân khấu, ánh mắt dừng lại trên người cô, khóe môi nhếch lên một nụ cười như có như không.
Chính vào lúc này, ngoài cổng xuất hiện hai bóng người.
Khi bọn họ nhìn rõ người bên trong, người phụ nữ không nhịn được thốt lên: “Tiểu Hy?”
“Hạ Thiên, tôi không nhìn lầm đúng không? Người đó chính là Tiểu Hy phải không?” Người phụ nữ kích động nói.
Người đàn ông tên Hạ Thiên không ai khác chính là ba của Hạ Tử Hy, còn người phụ nữ kia chính là Hứa Vy Nhân, mẹ của Hạ Tử Hy; khi hai người nhìn lên bóng người trên sân khấu liền gật đầu: “Tất nhiên là Tiểu Hy, nếu không phải là nó thì còn có thể là ai được chứ?”
“Tiểu Hy trở về từ khi nào?”
“Tôi làm sao biết được!”
Vừa nói, hai người liền bước vào trong.
Lúc này, Hạ Tử Dục vừa quay đầu lại liền nhìn thấy hai người bọn họ.
“Ba, mẹ tại sao hai người lại đến đây?” Hạ Tử Dục hỏi.
“Chúng ta không được đến sao?” Hạ Thiên hỏi.
Dù nói như thế nào đi chăng nữa ông cũng là Tổng giám đốc Tập đoàn Hạ thị, nên chắc chắn sẽ nhận được thiệp mời.
Đặc biệt hơn, Mục Cảnh Thiên còn là con rể trước đây của bọn họ, nhất định sẽ gửi thiệp mời tham gia buổi tiệc chúc mừng đến cho bọn họ.
Hạ Tử Dục không trả lời, lúc này Hạ Thiên ngước nhìn lên Hạ Tử Hy đang đứng trên sân khấu: “Tử Dục, có phải con đã sớm biết chuyện Tiểu Hy trở về nước không?”
Nhìn người trên sân khấu, Hạ Tử Dục nhíu mày, cuối cùng bất lực gật đầu: “Vâng…”
Nhìn bộ dạng của Hạ Tử Dục liền biết hắn chính là đang cố ý che giấu hai người bọn họ.
“Tiểu Hy đã quay trở lại, tại sao con không nói với chúng ta?”
“Ba mẹ, hai người nghe con nói, Tiểu Hy không nói cho hai người biết chính là có nguyên nhân…” Hạ Tử Dục lên tiếng, muốn thay Hạ Tử Hy giải thích.
“Có nguyên nhân gì? Chúng ta là ba mẹ của nó, chẳng lẽ Tiểu Hy còn muốn che giấu chúng ta?” Hứa Vy Nhân hỏi.
Những lời Hứa Vy Nhân vừa nói; lúc này Mục Cảnh Thiên cũng tình cờ xuất hiện sau lưng bà.
Những lời bà vừa nói, Mục Cảnh Thiên toàn bộ đều nghe rõ.
Hạ Tử Hy chính là con gái của bọn họ?
Hạ Tử Hy chính là con gái của bọn họ?
Nếu như hắn không nhớ nhầm thì Hạ gia chỉ có một người con gái duy nhất, hơn nữa, vào ba năm trước người gả cho hắn chính là…
Hạ Tử Hy, Hạ Tử Dục?
Hắn nên sớm nghĩ ra
Hạ Tử Hy, Hạ Tử Hy.
Lúc này, trong đầu hắn cố gắng lục tìm cái tên này, nhưng quả thật hắn không cách nào nhớ lại được tên vợ trước của mình; nhưng theo như lời của bọn họ, hắn có thể cam đoan một trăm phần trăm, Hạ Tử Hy chính là người vợ trước của hắn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mục Cảnh Thiên ngước nhìn Hạ Tử Hy đang đứng trên sân khấu, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, đôi mắt sâu thẳm híp lại, giống như đang suy tính chuyện gì đó.