Chuyên chú ngắm khuôn mặt nhỏ nhắn kia qua chiếc màn hình nằm gọn trong lòng bàn tay, càng nhìn càng bị mê hoặc.
Dáng vẻ cô ấy ngủ thật dễ thương mê người.
Ngón tay rơi trên màn hình điện thoại, vuốt nhẹ lên gương mặt nhỏ nhắn của Đế Anh Thy, hận không thể trực tiếp chui qua đó, căn nhẹ lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, ngậm đôi môi đó tùy ý nghịch ngợm. Nghĩ đến đây, ánh mắt anh càng trở lên thâm sâu……
Lúc đang mải suy nghĩ bậy bạ, bên kia video xuất hiện người thứ hai, Đế Hạo Thiên.
Đế Hạo Thiên bước vào phòng ngủ, mắt vừa nhìn thoáng qua điện thoại trên giường, sắc mặt đột nhiên trở nên khó nhìn, bước đến trực.
tiếp tắt video.
Quăng điện thoại ra xa.
Làm như nó giống một món hàng nguy hiểm vậy!
Tư Hải Minh người này có bệnh à? Lại đi nhìn em gái người ta ngủ?
Điện thoại trên người Đế Hạo Thiên đột nhiên rung lên, nhìn thấy em gái đang say ngủ anh ta liền xoay người bước ra ngoài nghe điện thoại: “Tìm thấy chưa?”
“Đã lên một con thuyền cướp biển, vẫn còn sống sót nhưng không biết đứa trẻ kia đang ở đâu”
Đế Hạo Thiên ánh mắt trở nên dữ tợn cùng ác liệt, không trách được, chỉ cần mi còn sống thì đừng nghĩ có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta!
Nơi ẩn nấp của Cố Mạnh tương đối khuất, bốn bề được bao quanh bởi các dấy núi, các dãy núi này lại có cấu tạo rất phức tạp.
Ở Đông Nam Á, có rất nhiều nơi như vậy.Tuy rằng sẽ bị cô lập với thế giới sầm uất của hắn, nhưng hắn cho rằng điều này chỉ là tạm thời thôi.
Để liên lạc với Peter Kim lại phải do những người lạ truyền đạt, thậm chí còn không phải là thủ hạ của Peter Kim. Nó giống như việc chọn một người ngẫu nhiên trên đường phố, cho người đó một chút tiền, người đó liền có thể làm việc giúp mình vậy.
Cách làm vòng vo tinh vi như vậy không thể thích hợp với Peter Kim, mấy tên trong băng đảng của bọn họ đều là trực tiếp lao vào đánh giết.
Nhưng vì mục tiêu chung nên cũng chỉ đành chịu lắng nghe.
Người truyền tin mới tìm được bước vào phòng của Cố Mạnh, co rúm người lại bước tới: “Ngài Cố, người của đảo Cấm đã trốn thoát rồi, tránh được sự truy đuổi của nhà họ Đế, hiện giờ người cũng không tìm ông chủ đã phái người đi tìm rồi”
Ông chủ ở đây chính là Peter Kim.
Có được nhưng người trên Đảo Cấm, quyền lực của bọn họ sẽ ngày.
một lớn mạnh, đối phó với nhà họ Đế cũng nắm chắc hơn mấy phần.
“Người có thể chạy thoát khỏi truy đuổi của nhà họ Đế, không hề đơn giản đâu” Cố Mạnh khẽ nheo mắt, thoáng hiện ra âm mưu nào đó.
“Ông chủ còn hỏi, có còn chỉ thị gì nữa không?” Người truyền tin hỏi.
“Cậu nói với cô ta, nếu người của Đảo Cấm muốn chạy trốn, chỉ có thể trốn khỏi phạm vi thế lực ở khu vực Đông Nam Á. Tìm thấy cô ta rồi, chỉ nói chuyện hợp tác. Cô ta đã muốn trốn khỏi nhà họ Đế, thì nhất định phải hợp tác” Đầu óc Cố Mạnh đầy tính toán.
“Nếu cô ta không đồng ý thì sao?”
“Không đồng ý, vậy thì là do chúng ta vô dụng.”
Người truyền tin nghĩ bụng, tôi phải chuyển lời như thế này sao?
Cố Mạnh quay mặt lại nhìn hắn: tôi cần có mang đến không?”
Người truyền tin liền lấy ra một chiếc hộp, đưa lên.
Cố Mạnh mở ra, nhìn thấy bên trong hộp đã chuẩn bị sẵn một chiếc thẻ điện thoại, khóe miệng nở nụ cười.
Chiếc thẻ điện thoại này không phải dùng để liên lạc với Peter Kim, mà là với một người khác.