Có lẽ đó chỉ là giả vờ? Nhưng máu thịt là thật, vậy đó chỉ là khổ nhục kế và quả thận vốn dĩ cũng không bị cắt đi?
Phải, có lẽ là như vậy …
Đế Anh Thy yếu ớt ngồi trong góc.
Cánh cửa đã đóng lại nhanh được mở ra, có hai tên đàn em da đen thui bước vào.
Vừa bước vào, mắt liền nhìn chằm chằm vào Đế Anh Thy, suýt nữa chảy nước miếng!
Đế Anh Thy nhìn bọn họ, phòng thủ đứng lên cạnh tường.
“Đẹp như thế này, không chơi cho thỏa, buổi tối nhất định sẽ không ngủ nổi!
“Mày trước hay tao trước?”
“Cùng làm mới thú vị chứ!”
Đế Anh Thy không quay đầu bỏ chạy, mà nhân lúc bọn hắn ở phía trước liền dùng lực đạp mạnh vào háng của một tên trong đó.
“Aaa!” tên đàn em ôm chặt đũng quần.
Tân Hành Chi ở phòng bên nghe thấy, hoảng sợ dùng lực đập cửa, đập tường: “Chúng mày làm gì vậy? Dừng tay! Tao sẽ giết chúng mày!”
Đáng tiếc tiếng hét của anh ta cũng không có tác dụng gì!
Sau đó, một tên đàn em khác lao vào, đẩy ngã Đế Anh Thy.
“A!” Đế Anh Thy ngã xuống đất, kịch liệt giấy dụa bất chấp thân thể đau đớn.
“Bé cưng, nhìn khuôn mặt này mới dịu dàng làm sao!” tên đàn em đưa tay chạm vào khuôn mặt của Đế Anh Thy: “Không hổ danh là tiểu công chúa của nhà họ Đế, thật là mọng nước…”
“Cút đi!” Hai tay Đế Anh Thy bị trói, không thể làm gì được. Nếu không, vũ khí ẩn giấu của cô sẽ làm anh ta tan thành nhiều mảnh!
Tên đàn em thở hổn hển giảm bớt sức lực, nghiêng người về phía trước, tiến tới kéo tay Đế Anh Thy.
Anh ta đè lên người cô, càng muốn hôn lên mặt cô!
“AI Cút đi!” Đế Anh Thy sợ hãi hét lên. Anh cả, anh hai, nếu hai người không đến, em xong đời!
Chúa dường như nghe thấy lời cầu nguyện của cô.
Cánh cửa bỗng bị bật tung ra!
Người đàn ông đang đè lên người Đế Anh Thy chưa kịp phản ứng, liền bị đá văng ra ngoài, va vào tường rồi ngã ra đất.
Tên còn lại thì bị Từ Hải Minh chân dài quét qua, đột nhiên nghe được tiếng kêu răng rắc!
Tư Hải Minh đứng đó, cứng đờ nhìn người đang nằm trên mặt đất, đôi mắt đen đỏ hoe như một con quỷ khát máu, tay cầm súng đang run rẩy. Khẩu súng rơi xuống đất, vang lên một tiếng.
Lúc này, đầu gối của Tư Hải Minh đều mềm nhũn ra, anh quỳ trên mặt đất, đỡ Đế Anh Thy dậy, ánh mắt cứng ngắc quét từng bộ phận trên cơ thể cô!
Ánh mắt Đế Anh Thy chợt lóe lên khi nhìn thấy anh, cô vốn đang hoảng sợ vì bị người khác làm nhục, bỗng nhiên giờ lại không còn chút sợ hãi nào, cô không tự tin nói: “Tôi không sao, anh… anh giúp tôi cởi trói…”
Tư Hải Minh cởi sợi dây trói cho cô, nhưng phải mất vài lân mới có thể mở ra, tay anh run rẩy không vững!
“A..A Thy!” Đế Hạo Thiên và Đế Hoàng Minh chạy tới. Nhìn thấy vẻ xấu hổ của em gái, trên người và trên quần áo của cô đều có những vết máu, máu của bọn họ dường như đông lại!
“A… A Thy..” Đế Hạo Thiên cổ họng nhất thời khô khốc, khàn giọng nói.
Đế Hoàng Minh đứng bất động, khí tức lạnh lẽo toát ra như khiến người khác phải đông cứng!
“Anh cả, anh hai, em không sao, chỉ là vết thương nhẹ..” Đế Anh Thy vội vàng nói: “Hầu như toàn bộ máu trên người đều là của người khác…”
Đế Hạo Thiên quỳ xuống, cẩn thận kiểm tra tay chân cho cô, cho dù cô chưa mất mạng, cũng đủ khiến ba người đàn ông này trở nên kinh hãi!