Kiểu “dụ dỗ” này các anh đều rất hiểu, nhưng vì sự an toàn của đứa em gái bảo bối này nên bọn họ vẫn đồng ý.
Đế Anh Thy biết mình đến bên này không có khả năng ở lại một đêm rồi về, nhưng lại cảm thấy cô là loại người sẽ tùy lúc tùy chỗ đều có thể quay về.
Dù sao Tư Hải Minh cũng giống như một quả bom hẹn giờ, rất kinh khủng…
“Nhưng anh ba không có ở bên kia, anh cả và anh hai có kịp tới xử lý bọn họ không? Tập đoàn Á Châu có thế lực ngầm ở mọi chỗ, hơn nữa còn chưa tìm được Cố Mạnh, mặc dù em không lợi hại như các anh, nhưng tốt xấu gì cũng có thể làm chút gì đó đúng không?” Đế Anh Thy nói.
“Các anh có thể kiểm soát Đông Nam Á cũng không phải ngồi không, Anh Thy cứ yên tâm ở đây, nhớ các anh thì gọi điện thoại, được.
không?” Đế Hạo Thiên sờ sờ mặt cô, giọng nói dịu dàng.
“Biết rồi”
Quay về phòng, Đế Hạo Thiên đi đến chỗ Vô Tội.
Vô Tội đi đến bên cạnh, đáng thương mà cầu xin: “Tôi có thể đi theo anh, nhưng… nhưng hãy để tôi gọi cho Lạc Du Cẩn một cuộc điện thoại…”
“Đừng nói ra những yêu cầu không có khả năng này” Đế Hạo Thiên kéo tấm lưới, bắt lấy cô ta.
Vô Tội nhìn Đế Anh Thy đang đứng cách đó không xa đang chứng kiến cảnh tượng này, cô ta bắt đầu cầu xin, khóc lóc nói: “Giúp tôi… giúp tôi với… tôi chỉ muốn gọi điện thoại, nếu không anh ấy sẽ tìm tôi…”
Đế Anh Thy có chút không đành lòng: “Anh hai, gọi một cuộc điện thoại thôi mà, không được sao?”
“Anh Thy không cần phải mềm lòng với cô ta. Để bắt được cô ta, anh đã mất không ít công sức!” Đế Hạo Thiên lạnh lùng liếc nhìn Vô Tội.
Đế Anh Thy chưa bao giờ thấy anh hai mình như thế này.
Bởi vì anh hai của cô sẽ không tự mình xử lý con mồi, đều là do cấp dưới làm.
Vô Tội thấy không thể tiếp tục theo cách này được, lại sợ sẽ thật sự bị bắt về.
Con dao giấu trong tay áo đã lộ ra ngoài.
Đế Anh Thy nhìn thấy con dao, nghĩ rằng cô ta muốn đánh lén anh hai mình, sợ tới mức sắc mặt thay đổi: “Anh hai, cẩn thận!”
Khi Đế Hạo Thiên quay đầu lại, con dao của Vô Tội đã đâm thẳng vào bụng cô ta: “Ưm..” Bụng của cô ta ngay lập tức bị máu nhuộm đỏ, làm người ta nhìn mà phát hoảng.
“.” Đế Anh Thy.
“Chết tiệt.” Sắc mặt Đế Hạo Thiên lập tức trở nên âm u, rất đáng sợ.
Lấy điều khiển từ xa nhấn nút.
Lưới tự động mở ra, rơi xuống một bên.
Lúc Đế Hạo Thiên đến gần, đôi mắt nhắm nghiền của Vô Tội đột nhiên mở ra, rút con dao trên bụng mình đâm thẳng về phía Đế Hạo Thiên.
Đế Hạo Thiên ở gần như vậy, cho dù nhanh chóng lùi lại, anh ta vẫn bị dao đâm vào bụng. Áo sơ mi màu đen nhưng vẫn nhìn ra chất lỏng ẩm ướt.
Nếu chậm hơn một bước, thứ bị cắt chính là cổ của anh ta!
“Anh hai!” Đế Anh Thy bị dọa sợ, vội vàng tiến lên kiểm tra: “Anh thế nào rồi? Có nghiêm trọng không?”
“Bị thương ngoài da, không có chuyện gì” Đế Hạo Thiên hung ác nhìn chăm chằm Vô Tội, người đang cầm dao: “A Thy, nhìn thấy không, cô ta thật sự không ngoan chút nào.”
Đế Anh Thy cau mày nhìn cô ta.
Vô Tội giống như một con thú nhỏ bị kích thích, lông trên người đều dựng thẳng lên, nhìn bọn họ vô cùng cảnh giác và hung dữ.
Tựa như chỉ cần họ tiến lại gần hơn, con dao trên tay sẽ tấn công bọn họ.