Thẩm Nhược Lệ vui mừng báo tin vui cho Sở Dịch biết.
– Dịch, em mang thai rồi. Đứa bé đã được 9 tuần, bác sĩ nói nó rất khỏe mạnh.
Sở Dịch vô cùng bất ngờ khi nghe được tin Thẩm Nhược Lệ mang thai.
Hắn từ trước nay rất thích trẻ em, hắn hi vọng bản thân sẽ có được đứa con của riêng mình.
Cuối cùng, khoảnh khắc mà hắn được làm cha cũng đã đến.
Sở Dịch trước bất ngờ, sau là đến vui mừng khôn xiết.
– là thật sao ? Anh thật sự sắp được làm cha rồi.
Giây phút mà Sở Dịch vui vẻ rất hiếm hoi, cho dù là có bên cạnh Thẩm Nhược Lệ đi chăng nữa thì cô ta cũng ít được nhìn thấy trên gương mặt hắn nở nụ cười.
Đây có thể là lần hiếm hoi hắn vui vẻ mà cười tươi như vậy.
– anh cười trông thật đẹp ! Về sau, anh nhất định phải thường xuyên cười cho em xem đấy.
Thẩm Nhược Lệ đưa tay sờ lên mặt của Sở Dịch.
Cô ta thật sự luyến tiếc nụ cười này.
Nụ cười mang niềm hạnh phúc hiếm hoi của người mình yêu.
– sau này em không được mang giày cao gót nữa. Còn không được ăn mặc hở hang như trước kia, một lát nữa anh xong việc sẽ đưa em đi mua một ít quần áo cho mẹ bầu. Em thấy được chứ ?
Thẩm Nhược Lệ gật đầu mỉm cười.
Chỉ cần là điều mà Sở Dịch thích, cô ta đều nghe theo. Nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không để cho Sở Dịch phản bội mình đi yêu người khác.
Cô ta ngoài mặt tuy mỉm cười xem như không có chuyện gì xảy ra nhưng thật ra trong lòng đang oán hận Sở Dịch vì đã lên giường với người phụ nữ khác, ngoài cô ta ra. Còn có cả con, điều này cô ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Đứa con đầu tiên sinh ra phải là con của cô ta. Người khác cho dù không phải là Nhược Giai thì cũng không được.
~
Nhược Giai đã ở bệnh viện liên tục 3 ngày liền để quan sát bác sĩ quan sát cô và đứa bé trong bụng.
Tình trạng của cô và đứa bé đều khoẻ mạnh trở lại sau 3 ngày được chăm sóc tận tình từ ba người Kỉ Vi Vi, Âu Dương Đằng và Ly Na.
Hôm nay cô sẽ được xuất viện trở về.
– không có quần áo gì nhiều, mình đã thu xếp xong rồi. Chúng ta về thôi !
Kỉ Vi Vi cùng với Nhược Giai đi ra cửa bệnh viện.
Ly Na từ sớm đã chờ sẵn bên ngoài.
– anh họ không đến sao ?
Kỉ Vi Vi không nhìn thấy Âu Dương Đằng có chút thất vọng.
Chẳng phải là hứa sẽ đến để đón Nhược Giai xuất viện sao ? Sao cuối cùng cả bóng người cũng không thấy, tin nhắn cũng không nhận được.
Người ta là chờ đợi mà không thấy người yêu mới thất vọng, còn đây là bà mối chờ đợi đối tượng ghép đôi không thấy liền thất vọng.
– lên xe đi, bên ngoài nắng như vậy định đứng phơi đen luôn à ?
Cả hai cùng nhau lên xe.
Ly Na lái xe rời khỏi.
– chị ba, chúng ta đến trung tâm thương mại đi. Em muốn đưa Giai Giai mua ít đầm bầu, cái bụng của cậu ấy cũng to như vậy rồi không thể mặc được đồ thường nữa.
Ly Na nhận lệnh liền lái xe hướng ngược lại đến trung tâm thương mại.
Cả ba người dạo trung tâm thương mại một vòng.
Một lúc sau lại đi ăn.
Thời gian trôi qua cả ba tiếng, cả ba mới xuất hiện trước một cửa hàng bán quần áo dành cho mẹ bầu.
– hoan nghênh quý khách ! Không biết các vị có cần tư vấn gì không ?
Một nhân viên nữ đi lại phía bọn họ lễ phép chào hỏi.
– chúng tôi xem qua đã, có gì sẽ gọi cô.
Cả ba người tiếp tục dạo cửa hàng một lúc.
– Giai Giai, chị cảm thấy màu sắc và kiểu dáng này có lẽ hợp với em.
Ly Na cầm trước mặt cô là một chiếc đầm màu hồng baby, thiết kế tay dài, cổ tròn.
– mình cảm thấy kiểu này và màu này mới hợp với nước da và khí chất của cậu.
Kỉ Vi Vi cũng tranh giành giới thiệu sản phẩm trên tay của mình.
Kỉ Vi Vi đang cầm là một chiếc đầm suông nàu xanh, phối áo voan tay lỡ màu trắng.
Đầm suông rộng phối cũng áo voan tay cọc bèo dễ thương bên trong. Không chỉ tạo cảm giác thoải mái khi mặc mà lại vô cùng sành điệu và thời trang.
Cả hai giành nhau để được lọt vào mắt xanh của Nhược Giai.
Chỉ là chọn đầm thôi mà không khí trở nên căng thẳng vô cùng.
Cả hai đều đang cầm sản phẩm của mình chọn trên tay, chỉ chờ cô đưa tay lấy mà thôi.
– thật ra thì cả hai đều rất đẹp. Cho nên em chọn cả hai luôn được chứ ?
Nhược Giai không muốn để cả hai vì cô muốn giận nhau cho nên đã quyết định gom hết cả hai cái.
Dù sao thì mỗi chiếc đầm một phong cách khác nhau nhưng màu sắc và kiếu dáng đều không tồi.
– chúng ta tính tiền thôi !
Kỉ Vi Vi liền tiện tay chọn cho cô thêm vài cái trước khi đi thanh toán.
Ly Na cũng không chịu thua nên cũng chọn thêm vài mẫu cho cô.
– cầm lấy, đi thanh toán !
Cả hai cùng một lượt quăng tất cả lên tay cho cô.
Thật sự là quá nhiều, nặng đến mức cô cầm không nổi.
Đi đến quầy thanh toán thì cả ba người liền chạm mạnh với Thẩm Nhược Lệ và Sở Dịch.
– Tiểu Giai em sao lại đến những cửa hàng như vậy mua đồ ? Chẳng lẽ nào…
Thẩm Nhược Lệ vừa nhìn thấy đã nhằm vào cô.
Biểu cảm của cô ta cứ như vô cùng kinh ngạc khi sắp nói ra điều gì đó.
– em đang mang thai sao ?
Sở Dịch chăm chăm nhìn vào cô, sau đó lại nhìn đống đầm bầu trên tay cô.
– Thẩm Nhược Giai cô thật sự mang thai sao ?
Sở Dịch đột nhiên lên tiếng hỏi cô.
Cô không biết nói gì cho nên không đáp lại.
– mau thanh toán đi, chúng ta đi. Hễ nhìn thấy cô ta là chị liền ngứa mắt.
– còn em thì lại ngứa ngáy tay chân đây nè.
Cả hai Kỉ Vi Vi và Ly Na đều không ưa bộ dạng không xem ai ra gì của Thẩm Nhược Lệ.
– Thẩm Nhược Lệ cô cũng mang thai sao ? Nếu không sao lại đến đây ?
Kỉ Vi Vi hỏi Thẩm Nhược Lệ.
Cô ta còn chưa kịp lên tiếng trả lời thì Ly Na liền lên tiếng nói thêm.
– chị đã bói được một quẻ, cho dù cô ta có mang thai thì đứa bé này cũng sẽ chết sớm mà thôi.
– con khốn, mày lại dám trù dập con tao ?
Thẩm Nhược Lệ xông lên phía trước có ý định đánh Ly Na.