– Dịch, hôm nay anh đưa em đi chơi được không ? Em ở nhà suốt cả tháng nay rất buồn chán.
Thẩm Nhược Lệ từ khi mang thai đều bị bắt ở trong nhà nhìn bốn bức tường.
Buồn chán thì lại rủ mấy bà mệnh phụ phu nhân khác đến chơi mạt chược.
Nhưng đâu phải ai cũng rãnh rỗi hoài được như cô ta.
Sở Dịch thì suốt ngày ở Long Hổ hội, không quan tâm cô ta như trước kia.
Ngoài mặt luôn mở miệng nói quan tâm nhưng trong lòng thì mặc kệ tâm trạng của cô ta.
– hôm nay anh phải gặp đối tác, sẽ về rất muộn. Không thể đưa em ra ngoài chơi được. Ngoan, ở nhà chờ anh về !
Sở Dịch hôn nhẹ lên trán Thẩm Nhược Lệ một cái.
Thẩm Nhược Lệ nhìn theo bóng lưng dần khuất xa của Sở Dịch mà tức giận.
– Thẩm Nhược Giai đều là tại mày ! Không phải vì mày thì Dịch sẽ không quan tâm tao, sẽ không bỏ mặc cảm xúc của tao. Tất cả đều là tại mày, con của vợ bé !
Thẩm Nhược Lệ lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
” lần này nhất định phải thành công. Nếu không thành công thì các người đi chết hết đi ! “
Thẩm Nhược Lệ lại muốn giở trò gì nữa đây.
~
– Giai Giai, mình qua bên kia mua nước, cậu đứng đây đợi mình một lát nhé.
Nhược Giai hôm nay cùng với Kỉ Vi Vi ra ngoài dạo phố.
Kỉ Vi Vi đột nhiên khát nước nên đã đi mua.
Nhược Giai đứng một góc đợi Kỉ Vi Vi quay lại.
Nhưng mọi chuyện không được tốt, có một tên cướp đột nhiên không biết từ đâu đến chạy ngang cướp lấy túi cô đang mang trên vai.
” cướp, cướp ! ” Nhược Giai vừa chạy theo vừa la hét.
Đường lúc này không được đông người cho nên chẳng ai quan tâm cô một bụng bầu chạy rượt theo tên cướp.
Trong túi xách cô mang có hơn 2000 tệ, là gần nửa tháng lương của cô lúc trước.
Cô trên người còn mang nợ Âu Dương gia, cho dù là 1 tệ hay 200 tệ thì cô cũng không được để nó bay mất.
Tên cướp chạy qua đường lúc không có xe, Nhược Giai cũng chạy rượt theo phía sau.
Nhưng cô lại không may, lúc cô chạy qua được nửa đường thì có một chiếc xe chở hàng lao tới.
Cô chạy đột ngột khiến cho tên tài xế không kịp phản ứng.
Cho nên…
” kétttt “
– cô không sao chứ ?
Một giọng nói của người đàn ông vang lên bên tai cô.
Cô mở mắt ra thì nhìn thấy một người đàn ông mặc áo sơ mi đen phối quần tây đen, gương mặt khá điển trai đang nhìn cô.
Cô cư nhiên đã không sao, cô đã thoát được một nạn.
Nhưng chiếc xe chở hàng kia thì lại vì cô mà thắng gấp cho nên đã bị chiếc xe phía sau liên hoàn tông đến.
– tôi không sao, cảm ơn anh đã cứu tôi.
Người cứu cô là Thiết Âm.
Thiết Âm mấy ngày qua đều âm thầm theo dõi cô, tìm cơ hội tiếp cận cô. Không ngờ hôm nay cũng có cơ hội nhưng cơ hội này quá nguy hiểm.
Nếu cậu ta mà chậm một chút thì cả cô và cậu ta đều sẽ cùng nhau xuống trình diện với Diêm Vương.
– cô đang mang thai, cẩn thận một chút.
Cái bụng của cô cũng không quá lớn để người khác biết là có bầu.
Nhưng người đàn ông này thì lại biết.
Nhược Giai có chút cảnh giác.
Thiết Âm là người thông minh, tức nhiên sẽ nhận ra được điều này.
Liền lên tiếng giải thích.
– dạng đầm cô mặc là đầm cho người mang thai, cho nên tôi mới biết cô đang mang thai.
Lời giải thích thuyết phục được cô.
– lần này thì hay rồi, mình gây tai nạn xe rồi. Nhất định là bồi thường không ít tiền !
Nhược Giai lo lắng lẩm bẩm một mình.
– cô kia, cô làm chúng tôi thiệt hại về tài sản, suýt nữa thì mất mạng. Cô phải bồi thường
Có tổng cộng 3 người chủ xe đến trước mặt cô đòi bồi thường.
– tôi…tôi không có…
Lời cô chưa nói hết thì Thiết Âm liền lấy trong túi quần ra một tấm chi phiếu đưa đến trước mặt họ.
– tôi bồi thường thay cô ấy. Đây là tờ chi phiếu 10 vạn đủ để bồi thường thiệt hại cho các người, còn dư cả tiền thuốc men. Cầm lấy tự chia nhau đi !
Ba người chủ xe nhận được tiền liền rời khỏi không gây khó dễ cho cô nữa.
Tiền chính là có ma lực như thế. Có thể xui ma khiến quỷ, có thể dàn xếp tất cả mọi chuyện từ lớn biến thành như không xảy ra chuyện.
– anh tại sao lại giúp tôi bồi thường chứ ? Tôi và anh…
Nhược Giai lần nào nói cũng chưa được hết câu thì cũng bị người khác cắt ngang lời nói.
Lần này là Kỉ Vi Vi.
– tên chết tiệt, anh còn dám trêu ghẹo bạn tôi. Đánh chết anh ! Đánh chết anh này, dám động đến bạn tôi.
Kỉ Vi Vi vừa nhìn thấy Thiết Âm đã nhào đến cầm túi xách liên tục đánh vào người của cậu ta.
– Vi Vi cậu hiểu lầm rồi. Đừng đánh nữa mà !
Nhược Giai chạy vào ngăn cản.
Thiết Âm mới được thoát thân.
– anh ấy vừa rồi giúp mình thoát chết, nếu không thì mình bị xe chở hàng đụng chết rồi. Còn nữa, anh ấy còn giúp mình trả tiền bồi thường cho mấy chủ xe kia.
Nghe cô nói như vậy, Kỉ Vi Vi liền nhìn sang Thiết Âm với bộ dạng không dám tin.
– nói anh ta cứu cậu thì mình tin. Nhưng nói anh ta giúp cậu trả tiền bồi thường thì ai tin. Con người này mình quá hiểu rõ mà, keo kiệt, sao lại có thể bỏ ra số tiền lớn cho người không quen biết như cậu được. Cậu nhất định không được trúng kế của anh ta. Anh ta là tên khốn kiếp, hay đi lừa đảo con gái nhà lành.
Kỉ Vi Vi liếc nhìn Thiết Âm mắng không ngớt lời.
– Kỉ Vi Vi cô vẫn đanh đá như trước kia. Sao ngày xưa tôi có thể nhìn trúng người con gái chu ngoa như cô được chứ. Đúng là mắc tôi bị mù !
Thiết Âm và Kỉ Vi Vi vào 4 năm trước từng yêu nhau.