Về đến nhà, nó bước xuống nhìn ngó xung quanh, 1 đám người từ trongđi ra xếp hàng cúi đầu chào nó, nó cúi đầu chào lại “Chào mọi người”
Bà quản gia cười “Mời tiểu thư đi theo tôi lên phòng”
“Dạ” – Nó đi theo bà quản gia, tên vệ sĩ cầm vali lên đi theo nó
Bà quản gia mở cửa phòng ra “Đây là phòng của cô, có gì thiếu cô cứ nói để chúng tôi mua cho cô, đừng ngại”
Nó cười “Dạ, con cảm ơn”
Tên vệ sĩ đặt vali xuống “Có muốn đi đâu thì cô cứ nói chúng tôi”
“Được, cảm ơn” – Nó đóng cửa lại rồi đi ra mở cửa sổ đứng đó nghĩ vu vơ “Ông bà, Ba, Thiên Vũ, Tuyết Nhi sẽ cố gắng hết sức”
Bên phía anh ta đang âm u một bầu trời tối, mặt anh ta lạnh như tờ khôngnói lấy một câu khiến đám người làm lo sợ đến xanh mặt “Các người đi làviệc của mình đi”
“Dạ” – Tất cả nhanh chóng quay vềcông việc của mình, thật ra anh ta qua Pháp có nhà để ở một cách nhanhchóng như vậy là do đây là nhà để khi anh ta cưới vợ thì sang đây lậpnghiệp rồi sinh sống luôn thể, nhà thì từ trong ra ngoài toàn màu đenđỏ, nhìn ôi mà kinh khiếp. Tay anh ta lướt qua tấm hình của nó “LụcTuyết Nhi, em sẽ là của anh, nhất định”
Reng…Reng…Reng…(điện thoại kờ)
“Anh gọi cho tôi có chuyện gì?” – Anh ta lạnh lùng
[Có, chuyện thằng Thiên Vũ, nó đã chết thì không phải dàn dựng nữa nhưng Phan Tú Tuệ, cô ta không thể không cảnh giác]
“Tôi chỉ muốn Thiên Vũ chết, còn cô ta, tôi không quan tâm, tùy anh nhưng tôi sẽ không giết cô ta”
[Có vẻ anh muốn gỡ bỏ sự hợp tác này thì phải?]
Anh ta cười khẩy “Có thì sao mà không thì sao?”
Anh ta cúp máy không cho Khải Minh nói thêm gì, cất tấm hình nó vào túi áorồi thả người nằm xuống ghế. Bên phía Tú Tuệ đang căng thẳng, họ đã tìmđược nơi cất giấu phong bì, là trong căn phòng bí mật của công ty BaThư, nơi đó có rất nhiều vệ sĩ canh gác. Tú Tuệ, Khánh Du, Minh Tuấn vàngười mặc áo đen đang ngồi tụ lại bàn bạc.
“Nơi này có rất nhiều vệ sĩ, khi chúng ta hạ được bọn họ còn phải tìm được chìa khóa và mật mã để mở” – Tú Tuệ
Khánh Du chống tay suy nghĩ “Bọn họ chắc chắn không phải dạng vừa”
Minh Tuấn lắc đầu “Phải có kế hoạch kĩ càng mới mong lấy được và chỉ được thành công không được thất bại”
Người áo đen nhíu mày “Phi vụ này (phi vụ cơ đấy) cần chuẩn bị thật tốt, mọingười hãy đến đúng giờ, hẹn tại cổng sau công ty của ông ta”
Tất cả đồng thanh “Được”