Ánh sáng trải dài khắp bầu trời
Anh thấy tâm hồn em cũng trải dài như vậy
Đêm nay những bí mật của em sẽ được hé mở
———————————————
Sau hôm nó chuyển đi thì Thiên và Băng có việc gấp phải sang Pháp,hôm nay là ngày trở về quê hương
-Alo!Pa à?-Anh
-Ừ!Pama đang ở sân bay,ra đón pama nhanh!-Thiên
-Vâng!-Anh
Anh cúp máy quay qua nó đang nằm ngủ lay lay nó dậy
-Vy!Pama về ra sân bay đón!
-Hả?Pama hả!Ừ!-Nó ngáp dài rồi gục xuống ngủ tiếp
Anh nhìn nó bó tay.cơm liền nâng mặt nó hôn vào môi nó tách môi nó ra luồn lưỡi vào trêu đùa với lưỡi nó,nó giật mình đẩy anh ra
-Anh..Anh làm cái gì vậy?Đang giờ học mà!-Nó đỏ mặt
-Đang giờ học mà em ngủ!Đi đón pama thôi!
Anh và nó hôn nhau trong lớp tất nhiên không tránh khỏi cái nhìn tò mò của lớp đặc biệt là cái nhìn và cằm sắp rớt xuống của Duy,Kely và Key thì cười khúc khích.Anh và nó thản nhiên nắm tay nhau ra khỏi lớp,máy ảnh lia lịa từ lúc hôn nhau nãu giờ hoạt động liên hồi.
-Chuyện này là thế nào?-Duy hỏi Kely
-Đây!Tự tìm hiểu!-Kely ném cho Duy cái máy quay và bật lên là đoạn video hôm anh tỏ tình với nó,Key và Kely đã lén quay được
-Whát đờ heo?Thằng Vũ giỏi v~!-Duy nhìn chăm chú
Cả lớp tò mò rồi cùng nhau xem thi nhau tung lên face,báo,đảm bảo ngày mai cả thế giới biết chuyện!
~Tại sân bay~
Anh và nó xuống xe nhìn quanh tìm Thiên Băng
-A!Papa-Nó reo lên rồi chạy đến chỗ Thiên đang đứng
-Vy!Vũ!-Thiên
-Ủa papa!Mama làm sao thế?-Anh nhìn Băng đang nằm trên tay Thiên
-Băng mệt quá nên chỉ ngủ thôi!
-Để con bế mama cho!Papa mệt rồi mà!-Anh dành lấy Băng rồi bế Băng vào xe
Cả gia đình cùng về nhà……
~Tối~
Sau khi nó đã về nhà,anh lên phòng làm việc của Thiên
“Cốc…Cốc”
-Vào đi!
“Cạch”
-Papa!Con có việc muốn hỏi!
-Con ngồi đi!
Anh ngồi xuống…
-Papa!Vy không phải con của pama!
-Con đã biết rồi à!
-Vâng!Con muốn biết mọi chuyện!
-Được!-Băng từ đâu chui ra
-Mama?-Anh giật mình
-Xin lỗi!-Băng ngồi xuống cạnh Thiên
-Đúng như con nói,Vy không phải con ruột của chúng ta,cái hôm ta vẫn còn mang thai con,hôm đó là một hôm mưa tầm tã
Quá khứ~
“King…coong”Chuông biệt thự reo lên
-Anh đi mở cửa cho!-Thiên đang ở trong bếp vọng ra
-Để em đi mở cửa,anh cứ làm đi!-Băng đi ra mở cổng thì không thấy ai
“Oa…oa….”Tiếng khóc trẻ con làm Băng để ý rồi nhìn sang bên cạnh cổng
-Là một em bé?
Băng bế lên rồi mang vào nhà đúng lúc đó Thiên cũng vừa đi ra
-Ai vậy em?
-Không ai!Là một đứa bé!
-Hả?Đứa bé đâu ra vậy?
-Em thấy nó để ở ngoài cổng!Thật là,ai lại bỏ rơi chính con mình chứ!
-Ừ!Em mang nó vào lau người đi kẻo nó bị cảm rồi anh lấy ít sữa cho nó!
-Vâng
Sau khi đứa bé đã ngủ
-Chúng ta sẽ nuôi nó nhé?-Băng
-Ừ!
~~Hết quá khứ~~
-Chuyện là vậy đó!-Thiên
-Vâng!À pama biết Vy bị…..
-Bị bệnh tim đúng chứ?-Thiên
-Ơ…Dạ!
-Thật ra ta biết lâu lắm rồi nhưng Vy không chịu đi khám,nó cứng đầu lắm!
-Vy còn sống được 6 tháng nữa thôi!
-Pama biết!Con hãy khuyên Vy đi chữa bệnh đi có thể vẫn kịp đó!
-Con sẽ cố gắng!
-Ừ!
-Con xin phép!-Anh đi ra ngoài rồi đóng cửa vào đi về phòng nắm xuống giường nhưng không thể nào ngủ được,hình ảnh nó cứ quay quanh đầu anh
————————————-