♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Kể từ cái ngày ở bar hôm đó tới bây giờ, nó và hắn không còn gặp nhau nữa… Nó thì ngày qua ngày nằm trong phòng từ sáng cho đến chiều, tới bữa thì xuống ăn, ủ rủ, bơ phờ không tả nỗi… Còn về phần hắn thì vẫn chỉ xuất hiện trong bar, nhưng điều đặc biệt ở đây là bên cạnh hắn..nay đã xuất hiện một người con gái, dễ thương và cực kì tài năng…..
-Oppa a~~~, anh xong công việc chưa đi chơi với em đi!!
Giọng nói ngọt ngào, dễ thương của một người con gái khiến hắn như hoàn hồn trở lại với thực tại… Vội vã ngước mặt lên nhìn cô gái ấy, hắn khẽ thở dài rồi lại dùng gương mặt lạnh băng làm thứ vũ khí che lấp đi nỗi thất vọng đang xoay vòng vòng trong tâm trí của mình….
-Lại là cô!?? -hắn
-Oppa sao vậy?? Oppa không vui hả!??
⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜GTNV mới nhé⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜
Nguyễn Lê Ngọc An: năm nay vừa tròn 19 tuổi, là con lai mang hai dòng máu Việt-Hàn, ba là người Việt, còn mẹ là người Hàn… Hiền, hay cười… Là hôn thê của hắn, cách đây 2 năm trước sau khi nó quyết định hủy hôn với hắn thì An là người đã được ba mẹ hắn chọn để thay thế chỗ của nó, và cũng là một lợi nhuận khá to lớn đối với tập đoàn nhà hắn, vì tập đoàn nhà An chả thua kém gì nhiều với tập đoàn nhà nó cả…
⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜⇜
-Cô tới đây làm gì!?? -hắn
-Oppa không muốn em tới đây chơi à!?? -An mếu
-Không có!! -hắn lạnh
-Thế Oppa đi chơi với em đi!! -An
-Tôi chưa rảnh!! Xin lỗi… -hắn
-Em xin bác rồi nên Oppa đừng lo mà!! Đi chơi với em đi~~ -An nũng
-Cô phiền thật đấy!! -hắn nói rồi đứng dậy, đẩy An qua một bên, bỏ đi thật nhanh ra bên ngoài.
Ngọc An đứng đó, gương mặt tươi vui, hay nở nụ cười như mọi ngày nay lại mang một sắc thái đượm buồn, khoé mi cay cay rồi từ đó xuất hiện thêm vài giọt nước mắt… Cô yêu hắn lắm!! Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi cơ… Mà tại sao.. Hắn lại vô tâm với cô thế!?? Đã 2 năm rồi, kể từ cái ngày mà cô và hắn được thông báo sẽ là vợ chồng của nhau trong tương lai… Cô vui lắm!! Nhưng hình như..hắn không để ý gì nhiều tới việc đó, hắn ngày xưa đã lạnh rồi thì ngày nay lại một lạnh hơn!!
Tại sân thượng của cty…
Gió sân thượng mát lạnh, một người con trai đang đứng kế lan can, mái tóc màu nâu đen đang tung bay trong gió, gương mặt vô cảm đang hướng về những chiếc lá đang vây vẫy trên những cành cây…
Đến chiều hôm đó, khi hắn đang chuẩn bị từ cty về nhà thì nhận được một tin nhắn của An, một tin nhấn thuộc loại…vừa “yêu cầu” vừa “năn nỉ”….”Mai sáng Oppa phải đi đến chỗ này với em!! Không đi thì em sẽ đợi trước cổng nhà Oppa quài không về luôn!! Nha nha nha… Oppa nhớ đi nha!!”
﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
Buổi tối, tại nhà nó…..
“Alô, chị Khanh ới… Chị nhớ em không??”
-Á… Em…em là An, Ngọc An phải không!?? -nó
“Dạ, là em đây!! Chị yêu còn nhớ em hả?? Công nhận em thương chị ghê luôn á~~” -An nũng
-Trời, sợ em luôn á!! Mấy năm rồi, không nghe không thấy mặt em đâu hết, nay lại được em gọi tới… Bộ có chuyện gì sao nhóc!?? -nó
“Hì… Tại em nhớ chị mà!! Mà này, em có tin vui muốn khoe cho chị biết này…” -An
-Sao nhóc?? Tin gì..?? -nó hỏi
“Em…em sắp có chồng rồi nha!! Ghê chưa!?!” -An khoe
-Sướng nha!! Nấm lùn di động như em mà cũng có chồng đúng là bái phục thật~~ hahaha… -nó cười
“Uầy, em lớn rồi mà cứ kêu em Nấm lùn đi động là thế nào!??” -An
-Tại em lùn hơn chị nên chị thích kêu ấy!! Haha.. Chừng nào em cao bằng chị đi rồi chị không chọc em nữa…. -nó
“Ơ… ._. Chị yêu cầu khó quá vậy!??” -An mếu
-Thôi… Chị giỡn đấy!! Lớn rồi mà cứ như con nít!! Sợ em luôn ấy… -nó
“Hì hì, vậy thì chị mới thương chớ!!” -An cười
-Cô đấy!! Giỏi cái mồm… -nó cười
“Mai chị rảnh không??” -An
-Rảnh em!! -nó
“Mai chị, chị Lam với chị Minh Anh ra cafe xem mặt chồng em ha!!” -An
-Ghê ta!! Công khai cho tụi chị biết luôn ha!! -nó
“Nha nha chị yêu~~ Mai ba chị nhớ đi nha!!” -An
-Biết rồi cô nương!! Thôi bye em nhá!! Chị đi mua đồ cái.. Có gì thì mail qua cho chị nhé nhóc!! -nó
-Dạ!! -An cười rồi cúp máy
Sau khi nghe xong cuộc điện thoại vừa rồi thì trong lòng nó cũng khá vui… Vui vì cô em họ lâu nay rất thân với mình đã sắp có chồng… Nhưng nó đâu biết rằng, người chồng mà cô em họ của nó vừa nhắc đến là một người mà nó biết rất rõ…
﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏﹏
Sáng hôm sau, tại quán cafe nơi mà An đã hẹn nó, Lam và Minh Anh…
-Hai bây nay gan nhợ!! Không dẫn chồng theo luôn… -nó
-Gan gì!?? Hai ổng nằm ngủ chèo queo ở nhà, tao đi còn không biết chứ ở đó mà đòi đi theo… -Lam
-Hôm qua tụi này đi chơi về trễ nên 2 ổng còn ham ngủ tới giờ đó mà~~ -Minh Anh
-Mà này, con bé An nó có chồng thật á?? Chắc chồng nó cũng phải đẹp trai lắm ha!! -Lam
-Mày tối ngày chỉ có trai trai… Có chồng rồi mà còn mê trai hả mẹ!?? -Minh Anh
-Ủa vô duyên, mê trai là nghề của tao mà, bộ muốn bỏ là bỏ được à!?? -Lam cãi
-Thôi, mệt quá!! Vào kiếm bàn ngồi chờ đi đã!! Hai bây rãnh quá đứng đây cãi lộn :3 -nó nói rồi bỏ đi một mạch vào trong
Khoảng 15phút sau, hắn và An bước vào, dáo mắt tìm kiếm bàn thì phát hiện..nó, Lam và Minh Anh đã đến đây từ lúc nào, tụi nó đang ngồi trong một góc bàn, cạnh cửa sổ… Vội vã nắm tay hắn chạy nhanh lại bàn tui nó đang ngồi, hắn như đứng hình trước sự thật đang trước mắt mình… Chị họ mà An đã nói cho hắn nghe đó chính là nó!!
-Chị Khanh, chị Lam, chị Minh Anh yêu dấu~~~ -An
-À, chào em… -Lam ngạc nhiên
-Hello em!! -Minh Anh ngạc nhiên không kém
-Giới thiệu với mọi người, đây là anh Quân, anh ấy là hôn phu của em!! -An cười mỉm
-Chào…chào mọi người!! -hắn ấp úng
Nãy giờ nó là người im lặng nhất!! Chả nói gì cả… Lời nói vừa rồi của An cũng như sự hiện diện của hắn đang tay trong tay với cô em họ của mình, nó như thất thần trước sự thật khó tin này….Tại sao lại là em?? Tại sao lại là em hả An?? Ông trời đang trêu đùa nó và hắn sao!?? Mà cũng phải thôi, chính nó là người đã hủy hôn trước rồi còn gì!! Khẽ nhếch mép cười kinh bản thân mình rồi đành ngậm ngùi đứng phía sau cầu mong cho cô em họ bé bỏng được hạnh phúc….
♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡