Hắn cười rồi đuổi theo nó
– Này con thỏ ngố chờ với!
– Hứ..
– Giận à? ^^
– Không dám.
Hắn cố nhịn cười rồi đưa cho nó bông tai chữ D rồi nói:
– Nè,
– Cái gì đấy?
– Cho cô.
– Hả chô tôi á? Làm gì?
– Ừ..thì…..nhớ đeo nhá.
Hắn cố lảng tránh câu hỏi, rồi chạy đi luôn. Nó cười rồi đeo vào tai,
~ Sáng hôm sau ~
– Này con thỏ ngố trưa về đợi tôi ngòai cổng, – hắn nhắn tin cho nó
– Có chuyện gì muốn nói à? – nó nhắn lại
– Cứ ra đi rồi biết.
Đang ngồi nhắn tin với hắn trong lớp bỗng nhiên 1 giáo viên cất tiếng
– Zen.
– Ơ dạ,
– Em có thể bê chồng sách này xuống phòng giáo vụ hộ cô được không?
– Tại sao lại là em ạ? Chẳng phải đã có bạn lớp trưởng hay sao?
– Lát nữa bạn đi với cô qua thư viện để lựa sách rồi, em giúp cô bê chồng sách này nhé.
– Dạ….vầng….
Nó ỉu xìu chạy lên và bê chồng sách qua phòng giáo vụ
Từng bước từng bước nó bê chồng sách mà trong đầu cứ nghĩ ” Không biết trưa nay cái tên dở hơi đấy định nói gì nhể ”, lòng suy nghĩ, miệng cười tủm tỉm.
Một giọng nó cất lên
– Có chuyện gì không?
– Cậu khá lắm.
– Ý anh là sao?
– Về chuyện…đó……..cá cược giữa tôi và cậu
Đó chẳng phải là Kai và hắn sao, họ đang nói chuyện gì thế? Nó tò mò lại gần….và nghe ngóng…