Tình Yêu Của Thiếu Gia

Chương 23: Ai lầm



Vừa về đến nhà là Sin đã chạy thẳng qua nhà Thùy Như hỏi cho ra lẽ mọi chuyện.Vừa thấy Sin Như đã lao vào ôm cô bé khóc nức nở.

-Sin ơi mình xin lỗi,ngàn lần xin lỗi bạn.

-Chính bạn là người đã dựng lên chuyện đó?

-Bạn cũng biết gia đình mình khó lắm,chịch ý một cái là mình bị đánh ngay.Hôm nay đề thi lại ngay tủ của bạn mình ngồi mãi mà làm được có phân nửa,mà lúc mình trả tờ giấy lại cho bạn lại rớt ngay tầm mắt của bà cô và dắt mình và bạn lên văn phòng.Trong lúc quá sợ hãi mình đã dựng chuyện nên một cách mù quáng mà không biết rằng sẽ hại đến bạn_Thùy Như càng nói càng khóc to hơn nữa.

-Mình nghĩ là bạn đã dựng chuyện quá lố rồi đấy,thà bạn lôi một mình mình ra được rồi còn lôi cả Ron vào làm gì?bạn không biết là trường này nghiêm đến nỗi không cho quan hệ trai gái với nhau luôn không?

-Mình biết,mình biết tất cả.Nhưng Sin ơi nếu mình mà bị học lực yếu chắc chắn mình sẽ không sống nổi với ba mẹ đâu,sẽ đánh mình chết mất Sin ơi_Thùy Như nấc lên từng hồi,khuôn mặt tái xanh nhìn Sin.

Cô bé cũng biết nhà Như rất khó,khó đến nỗi còn không cho có bạn vì sợ ảnh hưởng đến chuyện học hành,gia đình Thùy Như toàn là những người có trình độ học vấn cao ngất ngưởng cho nên việc ba mẹ Sin chèn ép con cái của mình để bằng anh bằng chị cũng không có gì lạ.Nhưng thật sự,lần này Thùy Như đã làm quá lên mọi chuyện.

-Ngay ngày mai tớ sẽ đi nói lại với thầy và xin cho bạn không bị hạnh kiểm yếu.Trong khi đó mình sẽ…_Thùy Như nhìn Sin buồn bả -mình sẽ nhận tất cả lỗi về mình mặc dù biết rằng ba mẹ sẽ không tha cho mình,có thể là chuyển trường nữa,hoặc chuyển luôn nhà!

-Không thể được,sao lại phải chuyển trường chuyển nhà chứ??_Sin hốt hoảng

-Chứ giờ mình đã gây ra lỗi quá lớn..

Sin ngập ngừng suy nghĩ hồi lâu.Đời người còn dài cô bé có ở lại một năm cũng chỉ đánh mất đi một tuổi.Thùy Như sẽ không may mắn hơn Sin,cô bé hiểu rõ gia đình Như nhất,nếu cô bạn Sin mà bị như vậy sẽ bị gia đình và họ hàng ghẻ lạnh,xa lánh.Nhớ hồi năm lớp 8,vì tuổi trẻ ham chơi nên Như đã bỏ bê học hành nên cuối năm bị trung bình,mới chỉ có một năm thế thôi mà ba mẹ cô đã làm ầm lên,những lời mắng nhiết,đòn roi đêm nào cũng hành Thùy Như nghe đến xót lòng.

Trung bình đã bị như vậy thì ở lại không biết sẽ thế nào.

-Bạn đừng nói ra,coi như chuyện này đã qua rồi đi.Tất cả lỗi mình sẽ nhận.

-Không được,sao lại vậy?mình không đồng ý!

-Mình ở lại một năm sẽ không bị ai mắng nhiết gì cả,còn bạn khác.Yên tâm đi,mình sẽ không nói với ai chuyện này cả_Sin mỉm cười.

Thùy Như đi theo Sin tới cổng mới chịu quay vào.Cô nhìn theo Sin,môi nhếch lên cười mỉa mai và độc ác.

-Đồ ngốc,haha.

Những giọt nước mắt và lời sám hối của Thùy Như đã làm Sin hoang mang và dao động.Làm cô bé không thể nghĩ sâu xa và quyết định đại,tất cả chỉ xuất phát từ tấm lòng quá tin và quá thương người của Sin mà ra.Nhưng cô bé không để ý và tự hỏi rằng:Tờ giấy với nội dung đó ở đâu mà ra,trong khi lúc nãy Thùy Như đã không dùng tới giấy nháp tập vì trường có phát cho một tờ giấy nháp khác bằng giấy A4,Sin thì sợ không đủ nên đã lấy thêm một tờ giấy tập nữa.Trong khi tờ giấy Sin chỉ bài cho Thùy Như lại là tờ ghi bằng giấy nháp tập chứ không phải giấy nháp A4,mà tờ giấy có nội dung sai lại là tờ giấy bằng giấy A4!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.