Thầy Chủ Nhiệm Chờ Tôi Lớn

Chương 58: Được người yêu cũ chăm sóc



Hồ Ý vô tình biết tin Khương Triết và Bạch Ninh Kiều chia tay khi nghe cuộc nói chuyện của Quách Lộ và Tề Minh. Sự chịu đựng trong lòng cô cuối cùng cũng buông bỏ, một lần nữa cô ta có ý định tán tỉnh thầy chủ nhiệm lớp bên.

Phong cách thường ngày của cô giáo Ý vẫn là trưởng thành và sang trọng, cô lợi dụng điều đó để có thể khiến Khương Triết say nắng mình. Vốn biết điều đó không hề dễ nên cô ta cũng không hề nóng vội.

Trong lễ họp mặt của các giáo viên trong trường, Hồ Ý ngồi cạnh anh, còn chu đáo gắp thức ăn cho anh.

– Nào, chúng ta cùng nâng ly để chức mừng học kì 1 kết thúc và học kì mới bắt đầu.

– Nào, nào, nào, nâng ly lên.

Nhấp miếng ít rượu vang, Khương Triết có cảm giác rất quen thuộc, vị cay, đắng và ngọt của rượu cũng giống như mối tình của mình, một mối tình đầu lại khiến anh đau đớn đến vậy.

Sau khi nhận xong, trong quán rượu chỉ còn mỗi mình Khương Triết và Hồ Ý, cô ở lại cùng anh, muốn tâm sự cùng anh nhưng lúc này cũng đã ngà say.

– Anh Triết, anh đừng uống nữa, anh say rồi. Về đi, tôi đưa anh về.

– Không cần đâu, cô cứ về trước đi.

– Tôi là con gái, tôi về một mình giữa đêm khuya thế này không hay lắm, tôi đi cùng anh.

– Không được, tôi đi chung với cô, tôi sẽ gây thảm họa cho cô đó. Cô cứ bắt taxi về trước đi.

Thấy những lời mình nói không có tác dụng với Khương Triết, Hồ Ý chỉ đành bất lực ngồi đợi anh. Vài tiếng sau Hồ Ý ngủ thiếp đi, Khương Triết thì say bí tỉ không còn biết trời đất gì, đầu óc anh quay cuồng đứng dậy, quên đi người phụ nữ đang ngồi bên cạnh mình.

Anh loạng choạng ra đến cửa, một nhân viên thấy vậy đỡ lấy anh lại ghế ngồi.

– Anh gì ơi? Anh ơi, tên anh là gì vậy?

Cậu nhân viên tìm thấy điện thoại của Khương Triết và bấm vào danh bạ. Cậu thấy một số liên lạc có đặt tên danh bạ vô cùng ngọt ngào, nghĩ rằng là bạn gái nên đã nhấn gọi ngay lập tức.

– Alo… Cô có phải là bạn gái của anh… Khương Triết không?

Nhân viên tìm thấy ví tiền của Khương Triết, bên trong có chứng minh của anh.

Bạch Ninh Kiều nghe vậy liền trả lời.

– Ờ… phải, có chuyện gì vậy ạ?

– Anh ấy uống rượu ở quán tôi nhưng say quá rồi, không biết gì nữa, cô có thể tới đây đón anh ấy về không?

– Được, được, tôi sẽ đến ngay.

Mấy ngày này Bạch Ninh Kiều thuê khách sạn để tiện cho việc đi học, ba mẹ về quê một thời gian, căn nhà hiện tại đã bán đi vì để có vốn làm một dự án khác. Bây giờ cô phải chờ ba mẹ về mới có chỗ dung thân.

Bạch Ninh Kiều từ khách sạn vội cầm áo khoác đi đến quán rượu mà nhân viên gửi cho cô. Vừa bước vào, một mùi rượu nồng xộc thẳng vào mùi, bản thân cô vốn đã nhạy cảm nên mùi khó chịu như vậy cô không thể ngửi được.

– Khương Triết, tỉnh dậy… anh tỉnh dậy, sao lại say như vậy chứ?

– Cô là bạn gái anh ấy sao?

– Phải, là tôi.

– Cô cứ đưa anh ấy về nhé.

– Vâng.

Nhân viên quên mất rằng trong phòng riêng vẫn còn một vị khách hàng khác ngủ quên.

Bạch Ninh Kiều dìu anh về đến nhà, mùi rượu vẫn thoang thoảng trên người anh, cô giúp Khương Triết tháo giày và cà vạt vướng víu trên người ra.

Lúc này cô mới nhìn thấy khuôn mặt mệt mỏi không còn chút sức sống, đầu tóc rũ rượi, tinh thần cũng chẳng còn, điều này lại khiến cô lo lắng thay.

Nếu như qua Đức anh không được cô chăm sóc có phải bản thân sẽ còn tệ hơn thế này không?

Bình thường khi ở chung với Bạch Ninh Kiều, Khương Triết sẽ nấu ăn đủ loại món mà cô thích, chua, cay, mặn, ngọt đều được anh làm qua. Đến khi cả hai chia tay rồi, bản thân Khương Triết dường như không còn hứng thú với việc vào bếp.

Cô mở tủ lạnh, bên trong chỉ có vài chai nước và một ít đồ nhậu, ngoài ra chẳng có gì cả. Trong bếp là những đồ ăn nguội được hâm đi hâm lại, cô nhìn mọi thứ đang diễn ra, liền nhăn mày.

Bạch Ninh Kiều xắn tay áo lên, muốn nấu cho anh một bữa ăn ngon, chưa kịp làm, trên lầu đã vang lên một âm thanh lớn.

– Chuyện gì vậy?

Cô chạy lên lầu, nhìn thấy bình nước đã bị bễ, Khương Triết thì nằm lê lết dưới đất.

– Khương Triết, đứng dậy đi lên giường đi, anh dậy làm gì?

– Anh muốn uống nước, anh khát.

– Sao anh không gọi em, hả?

– Thôi, phiền em… phiền em lắm.

Mắt anh nhắm nhưng tai vẫn nghe, miệng vẫn nói như người bình thường. Bạch Ninh Kiều xuống lầu rót cho anh cốc nước rồi mang lên phòng cho anh uống, lúc này Khương Triết mới lăn ra ngủ thiếp đi.

????⬅⬅⬅


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.