Cô và anh nhìn nhau, nhưng xem ra thái độ của Hạc Đệ vẫn còn bình tĩnh hơn cô rất nhiều. Bình thường cô luôn mạnh mẽ, quyết đoán nhưng khi vướng vào tình cảm liền thấy lúng túng, e thẹn mà chẳng biết phải làm sao.
Trong lúc Y Thoa đang khó xử, Hạc Đệ lại vô cùng điềm nhiên đáp:
– Tôi là chồng sắp cưới của cô ấy.
Anh nghĩ dù sao chuyện cũng đã lỡ, thiếu úy Nhậm Thừa Hân cũng nhìn thấy cả hai thắm thiết ra sao, bây giờ có che giấu cũng chẳng được, chi bằng cứ nói thật thôi.
Nhưng Y Thoa nhận thấy dường như anh có vẻ hơi khoa trương thì phải, chưa gì mà đã thẳng từng giới thiệu là chồng sắp cưới của cô. Đáng lẽ chỉ cần nói là người yêu thì cũng đã gây sốc lắm rồi.
Cô đưa tay véo vào cánh tay anh một cái, tỏ ý phản đối lời nói có hơi lố vừa rồi. Vì sợ thiếu úy Nhậm Thừa Hân nghe thấy nên cô khép chặt hai hàm răng rồi nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe:
– Anh điên rồi à?
Chẳng rõ đây là lần thứ mấy cô mắng anh điên. Chợt Y Thoa nhìn thấy vài cúc áo của mình vẫn còn đang mở, cô vội tự tay cài lại cho kín đáo. Do say đắm vào chuyện tình cảm với vợ nên anh nào nghĩ đến nỗi lo lắng sâu thẳm trong lòng cô.
– Sao chứ? Anh chỉ nói sự thật thôi, chuyện chúng ta kết hôn, chỉ là sớm muộn thôi mà.
Thiếu úy Nhậm Thừa Hân thấy hai người đang nhỏ to xì xầm thì dần bước đến gần. Cô ấy vẫn chưa hết bàng hoàng và ngơ ngác.
– Trung úy Đông Phương, anh ta…thật sự là chồng sắp cưới của chị sao? Hai người đã tiến triển nhanh đến mức này rồi à?
Lúc này trong cô xuất hiện một nỗi lo khác, nhưng bây giờ anh đã thẳng thừng thừa nhận như thế thì cô cũng không thể nói dối hay né tránh được nữa. Y Thoa gật đầu trong sự rối bời:
– Đúng là vậy…nhưng Thừa Hân à, xin em đừng nói chuyện này với những người khác.
Đột nhiên nghe cô thốt lên câu nói này, anh đã nhận ra phải chăng mình vừa gây họa. Do nhất thời muốn khẳng định, muốn công khai tình cảm của cả hai mà anh đã không suy nghĩ thấu đáo. Uông Hạc Đệ thường ngày sâu sắc, kỹ tính, phút chốc trở thành nô lệ của tình yêu, thay vì dùng lý trí suy xét, anh đã trót lỡ sa ngã trong vài giây mà nghe theo con tim bồng bột.
Thiếu úy Nhậm Thừa Hân hiểu rõ nếu chuyện này để những người trong nhóm cảnh sát biết được thì cô sẽ phải lãnh hậu quả nghiêm trọng ra sao. Suốt bao năm làm việc chung, Thừa Hân xem cô như người chị, người bạn thân thiết, lần này cô ấy khi không lại bị vướng vào bí mật tình cảm của cặp đôi ngang trái, thật khó xử biết bao.
– Dù bây giờ em giúp chị che giấu thì sớm muộn gì đội hình sự cũng sẽ biết. Đây là vấn đề liên quan đến kỷ luật. Chị hiểu rõ mà.
Cô im lặng và khẽ cúi mặt, từ khi biết bản thân mình có tình cảm với anh, Y Thoa đã từng nghĩ đến hậu quả, đây cũng là lý do khiến cô luôn dặn lòng không được rung động. Nhưng dù Y Thoa đã cố gắng đưa bản thân tránh xa tình cảm trai gái thì sau cùng cô vẫn bị vướng vào.
Nghe qua cuộc nói chuyện giữa cô và nữ thiếu uý, Hạc Đệ nhạy bén đã hiểu ra vấn đề. Ngay từ đầu cô được giao nhiệm vụ tiếp cận tội phạm để điều tra về đường dây buôn bán chất cấm. Đặc biệt Hạc Đệ cũng nằm trong diện tình nghi và anh cũng là người có mối liên quan với những kẻ buôn bán heroin dù qua quá trình điều tra và kết luận, anh không nằm trong đường dây phi pháp kia. Tuy nhiên anh là đối tượng bị cơ quan điều tra ngắm đến ngay từ đầu, việc cô có tình cảm với anh là vi phạm kỷ luật trong ngành khi một nữ trung úy lại để bản thân xảy ra tình cảm với đối tượng tình nghi trong quá trình làm nhiệm vụ. Đây này là một chuyện nghiêm trọng vì theo quy tắc, cô sẽ bị kỷ luật đình chỉ công tác và tồi tệ nhất là phải rời khỏi ngành cảnh sát.
Tình huống khiến cô cảm thấy khó xử, Y Thoa nhìn anh rồi cất lời:
– Anh về phòng trước đi, em có chuyện cần nói với thiếu uý Thừa Hân.
Giờ thì anh đã rõ nguyên do vì sao cô không muốn để nhiều người biết chuyện của cả hai. Dù rất muốn ở lại để nói thêm với cô nhiều chuyện cũng như cùng nhau giải quyết vấn đề nhưng anh biết bây giờ cũng không phải lúc thích hợp. Hạc Đệ chỉ đành gật đầu:
– Được, anh sẽ nhắn tin cho em.
Hai người nhìn nhau thắm thiết rồi tạm chia tay. Cô cũng không muốn nói quá rõ với Thừa Hân về chuyện của cả hai. Y Thoa chỉ tập trung vào việc nài nỉ cô ấy đừng nói lại chuyện này với mọi người trong đội. Nhưng cô cũng thừa biết đây chỉ là biện pháp tạm thời vì chuyện tình cảm cũng không thể nào giấu giếm mãi được, trước sau gì đồng nghiệp của cô cũng biết chuyện. Thực tế cần phải có một hướng giải quyết dứt điểm để mọi chuyện được êm xuôi. Điều này là vô cùng cần thiết vì nếu cả hai muốn kết hôn với nhau thì không thể che giấu mối quan hệ lâu dài.