Xung quanh người ta chuyển đi hết, nhưng còn mỗi một hộ đó ở lại, và trong lúc công nhân thi côn, chẳng may đụng chạm vào đất của người đó rồi xảy ra xô xát, thế rồi người chồng không may ngã xuống dưới hố máy xúc dẫn đến tử vong, vả lại nhà này có bốn người, hai vợ chồng và hai người con một trai một gái.
Dường như lục tìm lại trí nhớ, Phan Thái Hùng nghĩ ngợi một lúc rồi lại cất giọng trầm thấp mang nhiều vẻ áy náy.
– Đúng vậy người chồng sau khi tử vong thì người vợ và hai người con cũng đồng ý chuyển đi, nhưng họ di chuyển đến một nơi cách đó không xa, mà không chấp nhận chuyển đến khu tái định cư được chuẩn bị sẵn, và rồi một chuyện bất ngờ hơn nữa xảy ra, đó là sau bốn chín ngày của người chồng xong thì người vợ cũng treo cổ tự tử, để lại hai người con thơ nheo nhóc, nhưng mà điều mà gây ấn tượng mạnh mẽ nhất cho tôi chính là trong đám tang của người vợ, tôi cũng đã có mặt, và khi đến thắp hương cho gia đình người bị nạn, lúc đang thắp hương cho vọ chồng họ thì dường như tôi cảm giác có ánh mắt chăm chăm nhìn tôi từ phía sau, và khi tôi giật mình quay lại thì nhận ra đó chính là ánh mắt của hai người con, từ sâu trong ánh mắt ấy tôi có thể nhận thấy sự hận thù vô cùng vô tận, dường như muốn giết chết tôi lúc đó, và tôi không nghĩ ánh mắt đó có thể xuất phát từ hai đứa trẻ chưa đến mười tuổi.
– Sau đó chúng tôi đề nghị được nhận nuôi hai đứa trẻ đó, nhưng mà bọn nhỏ không đồng ý, nghe nói hai đứa trẻ được một người cậu nhận nuôi, và trong quá trình đó chúng tôi vẫn luôn chu cấp cho hai đứa trẻ này, cho đến tận lúc chúng trưởng thành.
– Kể từ đó tới giờ cũng đã hơn mười năm vả lại vì tôi cũng có quá nhiều công việc nên không có thời gian để ý và dần quên đi chuyện này, cho đến hôm nay thì tôi mới nhớ lại chuyện này.
Lúc này thì Phan Thái Hùng dừng lại và nét mặt mang một vẻ u sầu, nếu như thật sự hai người con của cặp vợ chồng đó quay lại trả thù thì đúng là một nghiệt duyên, oan oan tương báo, mặc dù không cố ý nhưng cái chết của hai vợ chồng người người ta cũng có một phần trách nhiệm của Phan Thái Hùng. và trong cuộc sống này không có chữ nếu, có những sai lầm có thể sửa chữa, nhưng cũng có những sai lầm không bao giờ khắc phục được, cứ làm xong rồi xin lỗi thì ai cũng muốn sai cả đời.
Mấy chục năm xây dựng gia tộc, mặc dù không phải là người lương thiện gì, nhưng mà Phan Thái Hùng cũng không phải là một người quá máu lạnh và tàn ác. Nhưng không nhẫn tâm thì không làm nên việc lớn.
Nghe Phan Thái Hùng kể tới cha con Phan Như Nguyệt cũng không nghĩ rằng để xây dựng được một đội du thuyền lớn như ngày nay thì cũng phải trải qua một cố sự thương tâm như vậy.
Còn Thanh Sơn trong lòng cũng phần nào sáng tỏ được, khả năng lớn là có người trả thù, và khả năng hai người con của vợ chồng kia là rất lớn, nhưng mà hai người kia là ai? sau đó cầm lấy hai bộ ngân châm lên bắt đầu trị liệu cho Phan Thái Hùng.
– Giờ tôi sẽ thi châm cho ông, hãy tập trung vào và làm theo tôi hướng dẫn.
Nói xong Thanh Sơn bắt đầu thi châm dùng một trăm linh tám cây ngân châm đâm vào một trăm linh tám đại huyệt để phong bế huyệt đạo.
sau khi phong bế các đại huyệt xong, Thanh Sơn dùng một cây ngân châm dài bắt đầu đâm vào huyệt đản trung, vừa đâm và vừa thúc khí, một luồng hơi nóng truyền từ tay của Thanh Sơn theo ngân châm truyền vào huyệt đản trung. Luồng hơi nóng vào và bắt đầu thiêu đốt xung quanh huyệt làm cho những chất độc dần hòa tan và bắt đầu di chuyển theo kinh lạc, nhưng vì các đường kinh chính bị phong bế nên chất độc tụ lại và bắt đầu di chuyển về phía đan điền, thời gian càng kéo dài thì mồ hôi trên trán Thanh Sơn mồ hôi mỗi lúc một nhiều, sau một tiếng đồng hồ thì cản người Thanh Sơn mồ hôi vã ra như tắm, còn Phan Thái Hùng thì khỏi phải nói, những cơn đau đớn chui vào khắp cơ thể, hơi nóng của luồng chân khí Thanh Sơn truyền vào khiến ông ta run rẩy, nhưng chỉ lúc ban đầu mà thôi, bởi càng về sau chất độc được dồn hết vào đan điền làm cho các huyệt trước đây bị tích tụ chất độc trở nên thông thuận hơn và thoải mái hơn rất nhiều, sau đó Thanh Sơn rút hết ngân châm chỉ trừ lại ba sáu cây châm trên ba sáu huyệt, lúc này hai người ngồi xếp bằng theo tư thế đố mặt, Thanh Sơn dùng hai ngón tay điểm lên trên cơ thể của Phan Thái Hùng nhanh như thiểm điện, rồi xoay người Phan Thái Hùng lại bắt đầu dùng nội lực ép chất độc từ đan điền di chuyển ngược lên trên, hơi nóng mỗi lúc một tăng cao, chân khí điên cuồng rót vào cơ thể Phan Thái Hùng qua lòng bàn Thanh Sơn. Và dần dần qua đỉnh đầu của Phan Thái Hùng xuất hiện từng làn khói trắng, và làn khói mỗi lúc một nhiều thêm, khi mà hai thân thể hai người bao lấy dày đặc khói thì Thanh Sơn điểm lên huyệt khúc trì và hai duyệt hợp cốc, hai người bắt đầu quay tròn như chong chóng.
Bên ngoài hai cha con Phan Như Nguyệt nín thở chờ đợi, bên trong sau khi quay tròn một lúc thì cả người Phan Thái Hùng vừa quay vừa từ từ dốc ngược theo tư thế đầu xuống trước rồi mỗi lúc quay một nhanh hơn, chỉ trong tích tắc một tiếng ọe vang lên.