Vợ, Em Đừng Trốn Tôi!!!

Chương 22:Bóng Rổ Sinh Ra Không Dành Cho Cô



Trí Nam lặng lẽ bước ra ngoài, Tư Lam và Tiêu Phàng không ngờ cậu lại dũng cảm như vậy, Thái Trạch Dương vừa giảng bài vừa nhìn ra ngoài.

Cả ba tuy bị đứng nhưng lại trông có vẻ rất vui, Trí Nam nói nhỏ vào tai của Tư Lam làm cô đỏ cả mặt.

“Sau này cậu ở đâu tớ ở đấy, cậu sẽ không cô đơn nữa” Tư Lam đánh khẽ vào vai cậu.

“Bớt ngôn tình lại!!” Tiêu Phàng đứng bên cạnh nói.

“Ba em vào lớp đi!!” Thái Trạch Dương vì nóng giận chuyện hôm qua cô uống say rồi làm càn nên có hơi không kiềm chế được mình mà quát nạt.

“Cám ơn thầy” cả ba cùng đồng thanh.

Tiết học cứ thế trôi qua lặng lẽ, cuối cùng tiếng chuông ra chơi cũng vang lên, Thái Trạch Dương đi xuống chỗ của Tư Lam đưa cho cô tờ giấy thông báo chủ đề của lễ hội sắp tới của toàn trường.

“Tư Lam em xem rồi chuẩn bị cho tốt, bản phát biểu tranh thủ làm rồi nộp cho tôi” Thái Trạch Dương nói rồi rời đi.

“Hết tiết của khủng long rồi khoẻ quá!!” Một vài bạn trong lớp thấy Thái Trạch Dương rời đi thì liền nói.

“Phải nói là Trí Nam rất dũng cảm đấu với khủng long đấy!!” Một vài bạn nam trong lớp đi đến vỗ vai của Trí Nam.

“Yêu nên có sức mạnh đấy mà, phải không Trí Nam” một vài bạn trong lớp đã nghĩ Tư Lam và Trí Nam đang hẹn hò vì hôm trước cậu đã tuyên bố với mọi người cô chính là bạn gái của cậu.

“Không phải như mấy cậu nghĩ đâu, đừng nói bậy bạ” Tư Lam đứng dậy vỗ bàn nói.

“Bọn tớ nào dám, Trí Nam sẽ xử bọn tớ mất!!” Nói rồi họ rời đi.

“Mau đi xuống sân thể dục, các cậu còn lề mề là bị la đấy” Tiêu Phàng lườm từng người rồi nói.

Tiếng chuông vào học vang lên, tất cả đều tập trung ở sân thể dục, cái môn mà Tư Lam cực kỳ ghét vì cô không hợp với nó lắm, nhất là môn bóng rổ và nhảy bật xa.

“Các em chia đội nhé, mỗi đội sẽ đấu với nhau vào tuần tới, nên bây giờ tranh thủ tập luyện đi nhé”

“Hazzz, tớ thấy chúng ta thua rồi đấy” Tư Lam nhìn Tiêu Phàng và vài người đồng đội của mình, nói chung là nhóm của cô là yếu môn này nhất.

“Tập thôi!!” Tiêu Phàng nói.

Tư Lam không đủ cao để cho bóng vào rổ, thật sự môn này sinh ra không dành cho cô, tiếng reo hò ở hướng bên kia vang lên, là nhóm của Trí Nam.

“Trí Nam đẹp trai quá”

“Tớ không ngờ cậu ấy chơi bóng rổ có sức hút thật đấy”

“Lớp trưởng cố lên!!”

Trí Nam đúng là nam thần của trường, về mảng học tập thì khỏi bàn cãi, ngay cả thể thao cũng rất tốt, những bạn nữ trong lớp phải điêu đứng vì cậu.

“Trí Nam giỏi quá!!”

Tư Lam hét lên, nhìn về phía cậu, cái này như có thêm động lực cho cậu, Trí Nam nhanh như chớp đã cho bóng vào rỗ vượt qua tất cả những người khác.

“Hay quá!!!” Cả lớp đều reo lên.

“Lớp trưởng, cậu tuyệt lắm”

Tư Lam ngồi nghỉ giải lao cùng với Tiêu Phàng nhìn Trí Nam cô ước mình có thể bằng một nữa cậu, cô có thể dễ dang vượt qua môn đáng sợ này rồi.

“Hai cậu chưa được bao nhiêu đã nghỉ rồi!!! lười như vậy sẽ thua đấy” Băng Uyển đi đến nói, cô là người chơi bóng rổ không giỏi lắm nhưng so với trong đội hình thì cô là người giỏi nhất ở đây rồi.

“Xin lỗi nhưng tớ không làm được” Tiêu Phàng buồn bã nói.

“Thật xui vì ghép chung đội với các người” Băng Uyển vẻ mặt khó chịu nói.

“Tiêu Phàng tập một chút nữa đi!! Đừng để cậu ấy khinh thường tụi mình” Tư Lam nói với Tiêu Phàng.

“Được”

Cả hai cùng đứng dậy đi đến tập, Băng Uyển là người khó gần với lại có thành kiến với Tư Lam vì cô được mọi người yêu mến, và kể từ khi chuyện Trí Nam công khai đang hẹn hò với Tư Lam cô đã rất ghét Tư Lam, vì cô từng tỏ tình với Trí Nam nhưng không thành công.

“Xem tôi hành cậu thế nào, tôi sẽ cho cậu ra khỏi nhóm này” Băng Uyển nói thầm trong lòng.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.