Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị (Trọng Sinh Chi Đô Thị Tu Tiên)

Chương 40: Nơi tuyệt vời



Nơi tuyệt vời

Trải qua Lâm Tiêu Tiêu giải thích một phen, lúc này Diệp Trần mới nhận ra, Tào Văn tiện tay ném cho mình một căn biệt thự, hóa ra vậy mà quý giá như thế!

Dưới sự dẫn đường của Lâm Tiêu Tiêu, Diệp Trần cuối cùng cũng tìm thấy được căn biệt thự số 1.

Chỉ thấy ở trên đỉnh núi phía đông của Tử Kim Sơn, biệt thự nằm ở phía bên kia của ngọn núi, đã được che khuất bởi đám cây xanh cao lớn, tương đối bí mật, cũng khó trách Diệp Trần trước đó tìm mãi không thấy.

Cánh cổng sắt lớn đến bốn năm mét được mở ra bằng một chiếc chìa khóa, hai người đẩy cửa đi vào, lập tức thấy được cảnh tượng trong viện mà kinh ngạc đến ngây người

Toàn bộ biệt thự là một phong cách rất cổ điển của Hoa Hạ, cây cầu nhỏ, nước chảy rõ rách, đình nghỉ mát, tre xanh… được thiết kế rất đẹp mắt, đẹp như tranh vẽ.

“Oa!”

Miệng của Lâm Tiêu Tiêu há to ra đến nỗi có thể đặt vào một quả trứng gà, hưng phấn khi nhìn xung quanh toàn bộ căn biệt thự, còn nhịn không được mà lấy điện thoại ra, không ngừng chụp ảnh.

“Anh Diệp Trần, bạn của anh thực sự hào phóng! Lại có thể bỏ được nơi tốt như thế này tặng lại cho anh!”

Diệp Trần mỉm cười chỉ vào trong phòng,

“Đi, đi vào bên trong xem một chút!”

Mở cửa phòng ra, lập tức có một cỗ mộc hương phả vào trước mặt, chỉ thấy sàn nhà trong phòng, bàn ghế và đồ nội thất khác, tất cả đều làm bằng gỗ tử đàn, mặc dù không phải loại gỗ hồng tử đàn, nhưng cả phòng tính ra cũng là một cái giá trên trời!

Sở thích của Lâm Tiêu Tiêu rất cao, đã tham quan tất cả các phòng và thỉnh thoảng lấy điện thoại di động ra chụp ảnh.

Ngược lại, Diệp Trần lại vô cùng dửng dưng, chỉ tùy ý nhìn một chút, nhắm mắt lại và bắt đầu cảm thụ phong thủy từ trường ở đây.

Đây mới là chuyện mà hắn quan tâm nhất!

“Ừm?”

Sau một lúc, Diệp Trần đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt hiện ra vẻ nồng đậm sợ hãi lẫn vui mừng,

“Không nghĩ tới, chỗ này lại là long mạch đầu nguồn của toàn bộ Tử Kim Sơn, thậm chí có thể nói là nơi linh khí hội tụ của toàn bộ thành phố Vân Châu!”

“Bởi vì năng lượng ở đây quá mạnh và xa đám đông, ngược lại thích hợp kiến tạo âm trạch hơn, không thích hợp làm dương trạch, người bình thường sống ở đây trong một khoảng thời gian dài, nhất định sinh ra tâm tư bi quan chán đời, người tâm chí không kiên định thường sẽ sinh ra ý nghĩ muốn tự sát!”

“Có lẽ đây cũng là lý do vì sao Tào Văn có biệt thự tốt như vậy, nhưng chưa bao giờ ở đây!”

“Tuy nhiên ở đây đối với ta mà nói, lại là nơi tuyệt vời để chế tạo võ đường tu luyện!”

Diệp Trần lại đi ngắm nhìn xung quanh biệt thự một vòng, càng xem càng cảm thấy thích, nếu như không phải Lâm Tiêu Tiêu còn ở đây, hắn sợ rằng đã không nhịn được bắt đầu thi pháp bày trận.

Lâm Tiêu Tiêu đi dạo một lúc, đột nhiên nhận được một cú điện thoại, chắc là người trong nhà đang thúc giục cô ta trở về.

“Anh Diệp Trần, sau này em có thể thường xuyên đến đây tìm anh chơi không?”

Trước khi Lâm Tiêu Tiêu đi, vẻ mặt mong đợi nhìn qua Diệp Trần mở miệng nói.

Diệp Trần mỉm cười,

“Đương nhiên có thể! Tuy niên em phải nhớ, đây là bí mật của chúng ta, em đừng nói ra cho người khác biết là được rồi!”

“Ừm!”

Lâm Tiêu Tiêu nặng nề gật một cái, lưu luốn không rời ở trong lương đình chụp ảnh, sau đó mới rời khỏi.

Lâm Tiêu Tiêu vừa đi, Diệp Trần trực tiếp khóa trái cửa sắt lại, sau đó trở lại trong sân một lần nữa, bắt đầu dốc lòng tính toán.

Chế tạo võ đường tu luyện, tuyệt đối không phỉa là một chuyện đơn giản, phải căn cư phương vị ở nơi này, hoàn cảnh xung quanh, và phân bố linh khí, lựa chọn một loại trận pháp nào đó thích hợp, như vậy mới có thể phát huy hoàn toàn ra ưu thế.

“Ở đây linh khí nồng đậm, tuy rằng xa xa không cách nào đánh đồng với Tu Chân giới, nhưng là nơi có địa thế rộng rãi, có thể mượn nhờ lực lượng ngôi sao trên trời…Ở đay là phía đông, ngôi sao đối ứng chắc là Thanh Long Thất Túc!”

“Có! lấy Thanh Long đại trận làm chủ trận, sau đó lại lấy Tụ Linh trận, Hóa Linh trận, Sinh Linh trận, các loại trận pháp cỡ nhỏ hộ giúp đỡ, tất nhiên có thể phát ưu thế ở đây tới mức mạnh nhất!”

Nghĩ đến đây, lấy tâm cảnh của Diệp Trần bây giờ, cũng không thể không kích động một chút, đôi mắt trở nên nóng bỏng.

Chỉ cần có thể đạt đươc hiệu quả như hắn dự tính, chắc là có thể đủ để cho hắn tu luyện tới cảnh giới Trúc Cơ, còn về sau khi Trúc Cơ, bây giờ còn không phải là vấn đề mà hắn phải cân nhắc.

Tuy rằng ý nghĩ là tốt đẹp, thế nhưng ngay sau đó, Diệp Trần bỗng nhiên lại phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng.

Loại trận pháp cỡ nhỏ như Tụ Linh trận, Hóa Linh trận, đối với Diệp Trần bây giờ trên tay cầm một tỷ mà nói, cũng không tính rất khó khăn, mặc dù không có linh thạch, lại có thể dùng ngọc thạch cực phẩm đến thay thế, hiệu quả cũng không chênh lệch nhiều lắm.

Thế nhưng Thanh Long đại trận kia, khó khăn rất nhiều, không nói những thứ khác, vật quan trọng nhất mà Thanh Long đại trận cần chính là Thanh Long Chi Hồn!

Bây giờ trái đất ở vào thời đại mạt pháp, Linh thú đã sớm tuyệt tích, hắn đi chỗ nào để tìm ra long hồn đây?

Càng nghĩ, từ đầu đến cuối không thể nghĩ ra cách giải quyết vấn đề, Diệp Trần đành phải lắc đầu, quyết định việc này tạm thời để sang một bên.

“Ý tưởng về Thanh Long đại trận quá to lớn, cho dù có thể tìm tới Thanh Long Chi Hồn kia, sợ rằng chỉ những cái vật liệu phụ khác, tài lực của ta bây giờ đều không thể chống đỡ nổi, hiện tại xem ra, cũng chỉ có thể chế tạo ra trận pháp cỡ nhỏ như Tụ Linh trận, Sinh Linh trận…mà thôi, cung cấp cho việc tu luyện của ta bây giờ, còn về những chuyện khác, chỉ có thể vừa làm vừa nghĩ…”

Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần không còn suy nghĩ lung tung nữa, đi thẳng tới lương đình trong viện, tiện tay điểm vài cái, đã bố trí một cái cấm chế phòng ngự đơn giản nhất ở Tu Chân giới, sau đó ngồi xếp bằng ở trong lương đình, bắt đầu tiến vào trạng thái tu luyện.

Mãi cho đến ngày hôm sau, trời vừa mới sáng, Diệp Trần mới tỉnh dậy từ trong trạng thái tu luyện.

“Thở ra!”

Trong miệng phun ra một ngụm khí bẩn, Diệp Trần cũng từ dưới đất nhảy lên một cái, trên mặt hiện ra vẻ thất vọng.

Cho dù linh khí ở đây, đã vượt xa so với nơi khác, dày đặc hơn rất nhiều, nhưng đối với tu vi của Diệp Trần bây giờ mà nói, vẫn chỉ là hạt cát trong sa mạc, tu luyện suốt cả đêm, bất quá cũng chỉ mới miễn cưỡng bước vào Luyện Khí tầng bốn trung kỳ mà thôi.

Thôn Thiên Thần Công mặc dù là công pháp tuyệt thế, nhưng đôi với mức độ linh khí dày đặc yêu cầu rất hà khắc, cứ theo tình huống này đến xem, căn bản không đủ để hắn đột phá đến cảnh giới Luyện Khí tầng năm.

“Xem ra ta cần nhanh chóng bố trí trận pháp cỡ nhỏ, còn về Thanh Long đại trận, nếu như thực sự không được, chỉ có thể lấy trận pháp khác ra để thay thế…”

Sau khi rời khỏi biệt thự, Diệp Trần không có đi cửa chính của tiểu khu, tìm một góc vắng vẻ nào đó, nhẩy qua hàng rào mà ra.

Bố trí trận pháp cỡ nhỏ, cần ngọc thạch cực phẩm, mà toàn bộ thành phố Vân Châu, nơi có ngọc thạch nổi danh nhất phải kể đến là Cổ Nguyệt trai.

Nhớ rõ trước đó, lúc Tào Văn giới thiệu các thế lực ở Vân Châu cho Diệp Trần, từng đề cập tới, ông chủ đằng sau Cổ Nguyệt trai, người xưng là Cổ đại sư, có vẻ như là một cao nhân Đạo gia.

Thế lực của vị Cổ đại sư này, tuy rằng xa xa không cách nào có thể so sánh với ba gia tộc lớn, nhưng vô luận là Tào gia, Đường gia còn là Lâm gia, cũng không dám tùy tiện đi đắc tội người này, cũng có thể coi là một nhân vật truyền kỳ ở Vân Châu.

Ra tiểu khu Tử Kinh Sơn, Diệp Trần tùy tiện gọi một chiếc xe taxi trên đường, hai mươi phút sau, đã đi tới Cổ Nguyệt trai.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.