Thần Ma Thiên Tôn

Chương 95: Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ



Tề Thiên Nhi đáp:

– Huyền Võ Chiến Khí, xếp thứ chín trên “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, chính là do Thành chủ “Huyền Võ Cửu” của Hắc Ám Đế Thành ba trăm năm trước, trong cơ thể sinh ra loại Thần Thông thứ tám, Thần Thông vừa xuất, huyết khí quấn quanh người trong ba mươi dặm, cho dù Võ Tôn ngưng tụ lực lượng lên Huyền Khí đánh ra, cũng không khiến Huyền Võ Cửu sứt mẻ. Chính vì loại Thần Thông này gần như không thể phá vỡ, cho nên mới được ghi chép vào “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”.

Rất nhiều Võ giả đã từng nghe tới “Huyền Võ Chiến Khí”, đây là Thần Thông đã được ghi vào “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, ba trăm năm qua, những người có thể tu luyện thành công loại Thần Thông này, chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Trong thiên hạ, những thuật pháp Thần Thông được lưu truyền, thật ra lúc đầu đều được sinh ra từ trong cơ thể.

Những Võ giả có tu vi mạnh mẽ, thì có thể hiểu rõ nguyên nhân sinh ra Thần Thông trong cơ thể, tìm ra phương thức , căn nguyên tồn tại của Thần Thông, từ đó ghi lại những Thần Thông được sinh ra từ trong cơ thể mình, chỉnh sửa hành một công pháp tu luyện, truyền cho đời sau.

Đương nhiên, người có thể khiến Thần Thông vô hình thành công pháp hữu hình, bản thân nhất định phải là người có tu vi cực cao, đồng thời có trí tuệ hơn người.

Những công pháp Thần Thông được ghi lại này có hàng ngàn hàng vạn cuốn, có cuốn được lưu giữ trong Vương Hầu phủ đệ, có cuốn được lưu giữ trong Thiên Đế Học Cung, có cuốn được lưu truyền trong nhân gian… Trong đó, có những Thần Thông cực kỳ mạnh mẽ, cũng có những Thần Thông yếu hơn.

Trong đó, những Thần Thông mạnh mẽ nhất được thu thập ghi lại trong “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, được khắc trên Tế Thiên Thần Đỉnh trong Thiên Đế Học Cung.

Trên Tế Thiên Thần Đỉnh, ghi chép lại những Thần Thông mạnh mẽ, cũng ghi chép lại những câu chuyện huy hoàng.

Những Võ giả tham gia khảo hạch vào Thiên Đế Học Cung, có hơn một nửa là vì muốn có thể tu luyện những Thần Thông được ghi lại trong “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, vì vậy mới chen chúc vỡ đầu mẻ trán để và được tiến vào Thiên Đế Học Cung.

Tiềm lực của con người rất có hạn, không thể khiến cơ thể sinh ra chín loại Thần Thông bẩm sinh, cuối cũng vẫn phải cần đến tu luyện hậu thiên Thần Thông để bổ trợ cho tiên thiên Thần Thông, mà tu luyện Thần Thông trong “Thiên Đỉnh Thần Thông Phổ”, thậm chí có phát huy sức mạnh vượt qua cả tiên thiên Thần Thông.

Giống như Diêu Kim Đạo lúc này, tu luyện được “Huyền Võ Chiến Khí”, liền có thể chống đỡ năm chiêu công kích liên tục của Ninh Tiểu Xuyên.

– Diêu Kim Đạo mới có tu vi Thần Thể tầng thứ ba, sao có thể bắt đầu luyện hậu thiên Thần Thông để bổ sung thiếu sót của cơ thể được? Theo lý mà nói, lấy khả năng thiên phú của hắn, cho dù cơ thể có sinh ra năm loại Thần Thông thì cũng là chuyện rất bình thường.

Có người cảm thấy khó hiểu.

Ngự Thiên Địch hừ lạnh một tiếng nói:

– Không nhất định phải đợi tới khi tiềm lực trong cơ thể cạn kiệt, mới có thể bắt đầu tu luyện hậu thiên Thần Thông. Chỉ cần khả năng thiên bẩm của ngươi đủ cao, có thể nhất tâm lưỡng dụng, vẫn có thể tu luyện Hậu Thiên Thần Thông trước, cứ như vậy đợi tới sau khi tiềm lực của ngươi dùng cạn, thì lập tức có thể tu luyện thành công Thần Thông bổ trợ, lúc đó có thể trực tiếp đột phá vài cảnh giới.

Rất nhiều người đều là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, liền cảm thấy giữa thiên tài và kẻ tầm thường quả nhiên có khác biệt rất lớn.

Đương nhiên không phải ai cũng có thể nhất tâm lưỡng dụng, rất nhiều người muốn vừa tu luyện Thần Thông bẩm sinh, vừa tu luyện hậu thiên Thần Thông, cuối cùng dẫn tới việc tăng cấp chậm lại, tốc độ tu luyện ngược lại không bằng những kẻ làm đến nơi đến chốn, tuần tự từng bước một.

– Diêu Kim Đạo đã tu luyện thành Huyền Võ Chiến Khí, vậy thì Ninh Tiểu Xuyên hôm nay gặp nguy rồi, rất có thể sẽ bước theo con đường của muội muội hắn.

– Kiếm Các Hầu Phủ liên tiếp mất đi hai thiên tài xuất chúng, e rằng Kiếm Các Hầu Phủ sẽ bị tức chết thôi.

Tề Thiên Nhi mặc dù có chút hảo cảm với Ninh Tiểu Xuyên, nhưng vẫn chưa tốt tới mức không cần mạng, những thế lực như Vân Trung Hầu Phủ, Linh Khê Tông, Thiên Âm Tông đều là những thế lực lớn vô cùng, không phải là thứ mà nàng có thể động tới.

Tuy biết rằng Ninh Tiểu Xuyên hôm nay lành ít giữ nhiều, nhưng nàng cũng bất lực, có lẽ chỉ có thể giúp hắn nhặt xác, như vậy còn hơn để hắn phơi xác nơi đồng hoang.

Ninh Tiểu Xuyên và Diêu Kim Đạo đã giao đấu không dưới trăm chiêu, căn bản không thể phá vỡ phòng ngự của Huyền Võ Chiến Khí, ngược lại mỗi lần Diêu Kim Đạo công kích đều gây ra vết thương không nhỏ với hắn.

Tấn công có Long Tượng Tí, phòng ngự có Huyền Võ Chiến Khí.

Diêu Kim Đạo có thể nói là kỳ tài trong lớp thiên tài trẻ tuổi, trong đợt khảo thí lần này, e rằng không có mấy người có thể đánh bại hắn.

Trên người Ninh Tiểu Xuyên lại nhiều thêm một vết thương, thân thể lùi lại một khoảng xa chừng bảy mét, trên nền đất còn lưu lại một vết kéo lê rất dài.

Diêu Kim Đạo hai tay xúc lực, Huyền Khí màu đỏ như máu bao bọc lấy cơ thể, hừ lạnh một tiếng:

– Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã hiểu được sự khác biệt giữa hai chúng ta rồi chứ? Ngươi có tin ta dùng ba chiêu là có thể lấy được mạng của ngươi không? Đợi ngươi chết rồi, ta sẽ trở lại Hoàng thành, tới Quan Ngọc Lâu tìm Ngọc Ngưng Sanh tâm tình một đêm, Ha Ha…

Ninh Tiểu Xuyên đứng thẳng lưng, hít sâu một hơi, nói:

– Ba chiêu ta cũng lấy được mạng ngươi.

– Ha ha, vậy trước tiên ngươi phải đợi phá vỡ Huyền Võ Chiến Khí của ta đã, Long Tượng Chi Nộ.

Sau lưng Diêu Kim Đạo ngưng tụ một đầu Long Tượng khổng lồ, thân voi, đầu rồng cao tới bảy mét.

Diêu Kim Đạo một chưởng đánh tới Ninh Tiểu Xuyên, Long Tượng sau lưng theo sau như bóng với hình, cũng thò ra một trảo, chụp tới Ninh Tiểu Xuyên.

Giữa ngón tay Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ một đạo kiếm khí, thân hình càng lúc càng trở nên sắc bén, toàn thân giống như lột xác, biến thành một thanh kiếm mang hình hài con người.

Trước đây, Ninh Tiểu Xuyên chỉ sử dụng một đạo kiếm khí của Ma Kiếm, mà bây giờ, Ninh Tiểu Xuyên lại lĩnh ngộ được kiếm đạo trên Ma Kiếm.

Kiếm khí và kiếm đạo, tuy rằng chỉ khác nhau có một chữ, nhưng lại khác biệt long trời lở đất.

– Diệt Thế Sóng Kiếm.

Ninh Tiểu Xuyên điểm một chỉ tới, từng tia kiếm như tích tụ lại từ trời đất, biến thành một luồng ánh sáng trắng bay tới.

Đạo sóng kiếm này giống như một con rắn trắng xuyên qua mặt trời, không có thứ gì là không phá được, có thể phá hủy mọi thứ trên thế gian này.

– Diệt Thế Sóng Kiếm.

Ninh Tiểu Xuyên điểm một chỉ tới, từng tia kiếm như tích tụ lại từ trời đất, biến thành một luồng ánh sáng trắng bay tới.

Đạo sóng kiếm này giống như một con rắn trắng xuyên qua mặt trời, không có thứ gì là không phá được, có thể phá hủy mọi thứ trên thế gian này.

– Phù phù.

Sóng kiếm, xuyên qua Huyền Võ Chiến Khí, đâm vào cánh tay của Diêu Kim Đạo. Đâm xuyên lòng bàn tay, bay đó xuyên thủng ra sau vai.

Diêu Kim Đạo kêu thảm thiết một tiếng, thân thể loạng choạng lùi về phía sau, còn chưa đứng vững, một chưởng ấn được bao bọc bởi thiểm điện đã nện lên người hắn, in lên trước ngực.

Ọc…

Diêu Kim Đạo nôn ra máu tươi, người bị quăng sang một bên, máu thịt trước ngực đều bị thiểm điện thiêu cháy, bốc lên khói xanh.

Ninh Tiểu Xuyên thuận tay điểm một đạo “Diệt Thế Sóng Kiếm”, kiếm khí đâm xuyên qua tim của Diêu Kim Đạo, đánh cho hắn rơi xuống vách núi, từ trên đỉnh bên ngoài Ma Cung rơi xuống, thân thể biến mất trong mây mù.

Một chuỗi tấn công liền mạch này, vừa vặn đúng ba chiêu.

Diêu Kim Đạo đã mất mạng, còn Ninh Tiểu Xuyên thì vẫn bình yên vô sự đứng bên ngoài Ma Cung, ánh mắt vô cùng hờ hững, không hề có lấy một tia vui sướng khi giết được cường địch.

Những Võ giả vốn cho rằng Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ chết đều triệt để chết lặng, thấy ánh mắt của Ninh Tiêu Xuyên biến đổi rõ rệt.

– Huyền Võ Chiến Khí… không ngờ lại bị hắn phá vỡ rồi, đây… đây được xem là phòng ngự vô địch trong hàng ngũ cùng cảnh giới a.

– Ba trăm năm nay, không có ai có thể phá vỡ được Huyền Võ Chiến Khí, được gọi là đệ nhất phòng ngự, lẽ nào hôm nay Ninh Tiểu Xuyên đã phá vỡ thần thoại mà tiền nhân tạo ra?

Ngự Thiên Địch và mấy vị tuyệt đỉnh cao thủ khác đều chau mày, sóng kiếm mà Ninh Tiểu Xuyên vừa đánh ra, thực sự có chút đáng sợ, dường như có thể nói là không gì không thể công phá, cho dù có đổi lại là bọn họ cũng chưa chắc có thể chống đỡ nổi.

Đây là sóng kiếm gì?

Đây là Thần Thông gì?

Tề Thiên Nhi cũng đang đờ đẫn, ngay cả nàng cũng cho rằng Ninh Tiểu Xuyên hôm nay lành ít giữ nhiều, nhưng lại không ngờ tới quãng thời gian này Ninh Tiểu Xuyên đã tiến bộ tới bậc này, thực sự thật khiến người ta choáng váng mà.

– Không ngờ ngươi lại giết chết được đệ tử thứ tám của Vân Thiên Hầu, cho dù Vân Thiên Hầu không giết ngươi, thì những đệ tử khác của Vân Thiên Hầu cũng sẽ rút gân lột da, nghiền xương ngươi thành tro.

Đệ nhất cao thủ của Linh Khê Tông là Trác Nhất Thiền đột nhiên trầm giọng, nói.

Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía Trác Nhất Thiền và Hoa Như Nguyệt, nói:

– Ngay cả Vân Thiên Hầu ta còn không sợ, còn sợ đệ tử của hắn sao? Giết chết Hinh Nhi của ta, ngươi cho rằng, hôm nay các ngươi có thể bình an vô sự rời khỏi đây sao? Phàm là những kẻ động thủ vào đêm hôm đó, hôm nay ta sẽ khiến các ngươi nợ máu trả bằng máu.

Giọng nói của Ninh Tiểu Xuyên lạnh như băng, âm vang mạnh mẽ, giống như sấm trời vang dội, chấn động đến mức khiến màng tai của nhiều người tê cứng.

– Liên thủ, diệt trừ hắn.

Hoa Như Nguyệt nói xong lời này, thân hình liền nhoáng lên, xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Tốc độ của nàng cực nhanh, giống như ảo ảnh.

Một ngón tay mảnh khảnh duỗi ra, điểm một chỉ về phía tim của Ninh Tiểu Xuyên, đầu ngón tay lóe lên ngân sắc lấp lánh, giống như một thanh đoản kiếm sắc nhọn.

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí Võ Đạo, trầm giọng gào thét:

– Thiên Lôi Hồng Chung.

– Ầm ầm!

Sóng âm ngưng tụ thành một chiếc chuông khổng lồ, va vào người nàng ta, khiến cho la sam bạch sắc trên người nàng dạt ra, thân thể bay ngược trở lại, bay xa hơn mười mét, sắc mặt tái nhợt vô cùng.

Hoa Như Nguyệt chính là nữ đệ tử xuất sắc nhất của Thiên Âm Tông, có “Bạch Ngọc Tâm Cung”. Bởi vì trong cơ thể lưu chuyển huyết dịch bạch sắc, cho nên làn da của nàng mới trắng ngần mịn màng, giống như một viên Ôn Hương Noãn Ngọc.

Nếu có người có thể ôm nàng ta trên giường, vậy thì nàng ta nhất định là một báu vật có thể thỏa mãn nam nhân.

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lúc này không hề thưởng thức vẻ đẹp của nàng, nếu đã là địch, cho dù xinh đẹp đến đâu, Ninh Tiểu Xuyên cũng đều có thể cầm lên đồ đao, đẩy đối phương xuống địa ngục.

– Ngươi có thể tấn công bằng sóng âm, lẽ nào ta không thể?

Nữ tử của Thiên Âm Tông giỏi nhất là tấn công bằng sóng âm, Hoa Như Nguyệt tự nhiên cũng không phải ngoại lệ, lập tức lấy ra chiếc cổ cầm sau lưng, ngón tay nhẹ nhàng gảy vào dây đàn, khiến Huyền Khí ngưng tụ lên trên dây đàn.

Tà khí và âm khí xung quanh Ma Cung, đều ngưng tụ trên dây đàn, chuyển động quanh nàng ta, hình thành một làn sương khói yêu dị.

– Vụt.

Một làn sóng âm biến thành kiếm khí, bay về phía Ninh Tiểu Xuyên.

– Thiên Lôi Hồng Chung!

Ninh Tiểu Xuyên gầm lên một tiếng, phát ra tiếng sấm lớn, phá vỡ sóng âm công kích của Hoa Như Nguyệt.

Cùng lúc đó, giữa hai tay Trác Nhất Thiền tràn ra một đạo Huyền Khí màu vàng kim, ngưng tụ thành một cây tam xoa kích*, đâm về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Tam xoa kích: là một cái chĩa có ba mũi nhọn

Tam xoa kích do Huyền Khí ngưng tụ thành, giống như được luyện thành bởi kim loại màu vàng, tỏa ra ánh sáng kim loại rực rỡ.

“Ngũ Hành Thần Thể” mà Trác Nhất Thiền luyện thành, chính là sử dụng ngũ hành “Kim Hành Đao”.

Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên không ngừng phát ra tiếng sấm cuộn lôi chấn, quanh người mưa rơi như trút nước, hơi nước ngưng tụ thành 100 đạo hư ảnh kiếm khí, giống như một trận mưa kiếm rơi trong không trung, đấu với Trác Nhất Thiền.

Mưa to như trút nước, lôi đình và thiểm điện không ngừng đan xen.

– Thập Diện Mai Phục!

Hoa Như Nguyệt ôm cổ cầm, dáng vẻ đoan trang, tóc dài tung bay, một đôi mắt sáng ngời động lòng người, đàn một bản “Thần Sát chi âm”.

Sóng âm, ngưng tụ thành một đám tử thi mặc áo giáp, xông tới Ninh Tiểu Xuyên chém giết.

Ninh Tiểu Xuyên vận chuyển Huyền Khí trong cơ thể tới cực hạn, huýt dài một tiếng, miệng thổ ra một chiếc chuông khổng lồ, đây là một chiếc chuông lớn do sóng âm ngưng tụ mà thành, đâm vào đám tử thi mặc áo giáp.

– Ầm ầm ầm!

Chiếc chuông lớn lập tức chấn vỡ tất cả sóng âm mà Hoa Như Nguyệt gảy ra.

– Lách tách.

Dây đàn trong tay nàng ta lập tức đứt vụn, giữa ngón tay trắng muốt chảy ra một dòng máu tươi.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.