dịch: mafia777
Màn đêm ảm đạm, dưới ánh lửa do thiên thạch chiếu rọi xuống, lần nữa sáng ngời lên, trong phút chốc, phảng phất bầu trời như nháy mắt từ đêm tối biến thành ban ngày, rực rỡ đến chói lòa.
Ngửa đầu nhìn qua viên thiên thạch đang cấp tốc rơi xuống, cảm thụ được dòng khí xao động bất an xung quanh, Hyuga Kagami hơi nheo lại hai mắt.
Nắm giữ Tenseigan, hắn tự nhiên có thể phân biệt ra được viên thiên thạch đang rơi xuống này, cũng không phải là cự thạch dùng nhẫn thuật lâm thời chế tạo, sau đó ném đến mấy trăm mét, hoặc là mấy ngàn mét giữa không trung, mà là một khỏa thiên thạch chân chính tới từ vũ trụ mênh mông!
“Trùng hợp? Hay do người làm?”
Theo ánh lửa trên trời càng ngày càng sáng, sắc mặt Hyuga Kagami ngược lại càng ngày càng trầm ngưng.
Thiên thạch rơi xuống, mặc dù không tính là chuyện ly kỳ gì, nhưng đúng lúc tối nay có một khỏa thiên thạch rơi xuống, hơn nữa còn chuẩn xác đập về phía chiến trường đang giao chiến. Loại chuyện này có lẽ là tồn tại trên mặt xác suất, nhưng ở trong hiện thực, cơ hồ là không thể nào xuất hiện, cho nên không cần bất kỳ căn cứ gì, Hyuga Kagami liền có thể đánh giá ra chuyện này tuyệt không phải trùng hợp.
“Nếu như bị đập trúng, cho dù là ta, chỉ sợ cũng sẽ hôi phi yên diệt a!”
Vật thể lớn cộng thêm tốc độ nữa, lực trùng kích sẽ khác biệt cực lớn, Hyuga Kagami có nắm chắc ngạnh kháng cự thạch từ không trung mấy ngàn mét rơi xuống, nhưng không có nắm chắc ngạnh kháng cự thạch xa từ mấy chục vạn cây số, được Tenseigan khổng lồ dẫn dắt gia tốc tới.
Không sai, Hyuga Kagami cũng đã đoán được viên thiên thạch này từ đâu tới.
Từ lúc đang dùng Cầu Đạo Ngọc giam cầm cỗ “Luân Mộ Phân Thân” thứ 4 của Nagato, hắn liền đột nhiên phát hiện gì đó, chỉ là về sau Konan phát động bẫy rập nổ phù, bức đến hắn không thể không đổi công sang thủ.
Nhưng mà dưới phòng ngự tuyệt đối của Cầu Đạo Ngọc, hắn căn bản không hề quan tâm nổ phù bạo tạc bên ngoài.
Loại bẫy rập cỡ này, nhiều lắm là tiêu hao một chút Chakra duy trì Cầu Đạo Ngọc mà thôi, mà trùng hợp là hắn dưới trạng thái cộng minh cùng Tenseigan khổng lồ, không bao giờ thiếu Chakra.
Bởi vậy, bẫy rập Nagato cùng Konan tỉ mỉ chuẩn bị này, đối với Hyuga Kagami mà nói không có chút ý nghĩa nào, Hyuga Kagami duy nhất để ý, ngược lại là một khắc nhìn trộm từ Tenseigan khổng lồ trên mặt trăng kia.
Người thăm dò có lẽ cảm thấy mình làm mười phần ẩn nấp, ngoại nhân khó có thể phát giác.
Nhưng trên thực tế đối với người bản thân nắm giữ Tenseigan như Hyuga Kagami mà nói, chỉ cần vẫn ở vào trạng thái cộng minh, Tenseigan khổng lồ sinh ra bất luận cái gì bất thường, Tenseigan trong hốc mắt hắn đều có thể cảm giác thấy, chớ đừng nhắc tới chuyện dùng Tenseigan khổng lồ nhìn trộm hắn.
“Là đổi người rồi sao?”
Trong chớp mắt phát giác có người nhìn trộm, trong lòng Hyuga Kagami liền sinh ra một cái suy đoán như vậy.
Mấy năm trước vị hậu duệ Otsutsuki điều khiển Tenseigan khổng lồ, rõ ràng là một vị tính cách cẩn thận bảo thủ.
Khi phát giác được Tenseigan khổng lồ có dị trạng, chuyện thứ nhất hắn làm chính là cắt đứt liên hệ giữa Tenseigan khổng lồ với Nhẫn Giới, ưu tiên bảo đảm an toàn cho Tenseigan khổng lồ, sau đó mới bắt đầu kiểm tra từng nhân tố một dẫn tới dị trạng.
Mà một lần điều khiển Tenseigan khổng lồ này, hậu duệ Otsutsuki rõ ràng càng thêm cấp tiến, càng thêm xúc động!
Hắn thông qua Tenseigan khổng lồ nhìn trộm định vị, sau đó tựa hồ không cần nghĩ ngợi liền phát động công kích “Ngoan độc” dùng thiên thạch bổ xuống, hơn nữa trong quá trình này, hắn còn một mực bảo lưu liên hệ Tenseigan khổng lồ và Nhẫn Giới, dùng cái này đến mê hoặc Hyuga Kagami.
Bất quá vị hậu duệ Otsutsuki hiển nhiên cũng không biết thứ gây nên dị trạng Tenseigan khổng lồ trên mặt trăng, lại là một đôi Tenseigan khác trong Nhẫn Giới, cho nên từ một khắc hắn mượn Tenseigan khổng lồ nhìn trộm Nhẫn Giới trở đi, hắn đã lộ, bị Hyuga Kagami phát giác!
Hyuga Kagami thậm chí có thể đoán được, ở một khắc thiên thạch rơi xuống đất, đối phương tất nhiên sẽ chặt đứt cộng minh giữa mình và Tenseigan khổng lồ, hoàn thành một kích cuối cùng rút củi dưới đáy nồi!
Lúc này, Hyuga Kagami đem ánh mắt dời về đám người Akatsuki phía đối diện, thấy được Nagato nhìn về phía thiên thạch với thần sắc kinh ngạc.
Lần này Nagato thực lực tăng trưởng, vượt xa dự đoán Hyuga Kagami, thậm chí cũng vượt xa mong muốn của Nagato, cho nên dẫn đến Nagato cũng không thể phát huy tốt nhất toàn bộ thực lực bản thân, vận dụng các loại Đồng Thuật Rinnergan cũng không thuần thục, trong chiến đấu xuất hiện không ít sai lầm, cũng bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt.
Nhưng loại trạng thái này, chỉ là tạm thời.
Nếu như lần này Hyuga Kagami không thể giải quyết xong Nagato, như vậy không cần bao lâu, Nagato liền có thể triệt để vận dụng thuần thục đủ loại Đồng Thuật Rinnegan bao gồm cả “Luân Mộ Biên Ngục”. Hyuga Kagami thì không thể nào mỗi một lần đều có thể mượn dùng Tenseigan khổng lồ duy trì. Cho nên lúc này khi Nagato mất đi tất cả “Luân Mộ Phân Thân”, lại hao tổn Chakra nghiêm trọng, là cơ hội tốt không thể dễ dàng buông tha, bởi vì một khi bỏ qua cơ hội lần này, sau này nếu muốn giết Nagato sẽ càng thêm khó khăn.
Dù là mạo hiểm, cũng phải ra sức thử một lần!
Sau khi có ý nghĩ này, Hyuga Kagami không chần chờ nữa, lúc thiên thạch đang rơi xuống, hắn cũng nhào tới về phía đám người Akatsuki.
Lúc này 9 mai Cầu Đạo Ngọc của hắn, mặc dù có 3 mai phải giam cầm ba bộ “Luân Mộ Phân Thân” của Nagato, nhưng 6 mai Cầu Đạo Ngọc còn lại cũng đã đủ để hắn phát động đợt tấn công cuối cùng.
“Hắn điên rồi!”
Nhìn thủ lĩnh tổ chức Kami lao tới trước mặt, trong lòng toàn bộ mấy người Akatsuki đều xuất hiện sự kinh ngạc này!
Ai cũng có thể nhìn ra uy lực viên thiên thạch trên đỉnh đầu kia, loại thời điểm này thời gian đào mệnh còn ngại không đủ, càng đừng nói tới tiếp tục chiến đấu, cái kia không thể nghi ngờ tương đương với đồng quy vu tận!
Nơi xa.
Hokage Đệ Tam nhảy đến trên một cây đại thụ, hướng về phía các Ninja ngũ đại nhẫn thôn hô to cảnh báo: “Mọi người chạy mau!”
Mặc dù các Ninja ngũ đại nhẫn thôn lấy Hokage Đệ Tam dẫn đầu cũng đã cách xa chiến trường, thối lui đến khu vực tương đối an toàn, nhưng cự ly thế này chỉ có thể để đám người khỏi bị Nhẫn thuật phạm vi lớn trên chiến trường liên lụy, nhưng không cách nào chống cự sóng xung kích do thiên thạch rơi xuống. Cho nên bọn họ nhất định phải tiếp tục rút lui, chạy càng xa hơn một chút, mới có khả năng tránh thoát thiên thạch va chạm.
Jiraiya lúc này triệu hoán ra Gamaken của Diệu Mộc Sơn, một bên chở đông đảo Ninja thụ thương thoát đi, một bên thầm nói: “Làm sao đột nhiên có thiên thạch rơi xuống, chuyện này cũng quá kì quái đi!”
Fukasaku Tiên Nhân trên vai hắn thần sắc ngưng trọng nói ra: “Chuyện này tuyệt không phải ngẫu nhiên!”
Jiraiya quay đầu nhìn phía chiến trường nơi xa vẫn như cũ bụi mù lượn lờ, cảm khái nói: “Chẳng lẽ bọn họ cũng đã cường đại đến trình độ có thể tùy ý điều khiển thiên thạch?”
Trong phế tích chiến trường.
Mới từ đống đá vụn bò ra, Shisui và Itachi lập tức phát hiện thiên thạch ở không trung sắp rơi xuống.
“Cái này…?”
Shisui sững sờ, hắn rất rõ ràng cho dù mình sở hữu thần khí “Bát Chỉ Kính”, cũng tuyệt đối ngăn không được khỏa thiên thạch chân chính đang rơi xuống này.
Itachi liếc mắt nhìn Hyuga Kagami đang chính diện công kích đám Akatsuki ở chiến trướng, quyết định thật nhanh nói: “Mau chạy thôi, chúng ta tiếp tục ở lại đây, chỉ làm cho tiền bối thêm phiền!”
Shisui không do dự nữa, cùng với Itachi, mỗi người ôm một Jinchuriki đang hôn mê thoát đi chiến trường…