Dưới tiếng kêu réo rắt của côn trùng và chim chóc trong rừng, có hai bóng người một trước một sau vọt qua, hai bóng người này như quỷ mị, giữ khoảng cách với nhau, xẹt qua dưới ánh trăng thanh, nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Bóng người đi trước, hiển nhiên là Hyuga Aoki đang hoảng hốt chạy trốn, mà người đuổi theo hiển nhiên là Hyuga Kagami.
Có lẽ là do ‘Nguyệt Độc’ (Tsukuyomi) tạo thành tổn thương quá mức nghiêm trọng đối với linh hồn, nên giờ phút này Hyuga Aoki không còn thu liễm chút nào, hoàn toàn là bất kể mọi giá tiêu hao Chakra điên cuồng chạy như bay.
Tốc độ bộ khôi lỗi này của gã vốn đã không chậm, lại cộng thêm gã thi triển ‘Luân chuyển Như Ý’ và ‘Thuấn Thân thuật’ liên tục không một chút gián đoạn, bước chân chỉ khẽ điểm một cái trên đất, cả người đã có thể nhảy ra xa gần trăm mét trong nháy mắt.
Chỉ qua mấy hơi thở, là đã có thể vượt qua một dãy núi, xuyên qua một mảnh rừng rậm, tốc độ nhanh chóng, thậm chí là vượt xa ưng đưa tin mà Làng Lá chuyên nuôi dưỡng, đạt tới tốc độ cực hạn mà một Ninja có thể di chuyển trên mặt đất.
Nếu đổi lại là người bình thường, quả thật không có bản sự truy tung loại tốc độ này của Hyuga Aoki.
Chẳng qua Hyuga Kagami hiển nhiên không phải là người bình thường, thế nhưng cho dù là lấy tốc độ của Hyuga Kagami, dưới tình huống không tiến vào ‘Trạng thái Thiên Sinh’, thì việc truy tung cũng phải cố hết sức.
Dù sao thì sau lưng Hyuga Kagami, cũng không có một cái Tenseigan khổng lồ chống lưng, không thể giống như Hyuga Aoki, nắm giữ Chakra của Tenseigan khổng lồ, có thể tuỳ ý tiêu xài.
Cũng may trong loại trạng thái này, Hyuga Aoki không cách nào thu liễm ba động Chakra trên người.
Bởi vậy, lúc này Chakra Tenseigan trên người Hyuga Aoki, ở trong mắt Hyuga Kagami giống như một ngọn lửa giữa màn đêm, rất là dễ thấy, căn bản không lo mất dấu.
Vù . . .
Thân hình Hyuga Kagami nhoáng một cái, hạ xuống trên chạc cây của một cây đại thụ.
Ngay sau đó, hắn một bên thở khẽ, một bên nhìn Hyuga Aoki vẫn đang chạy trốn nơi xa, khẽ mắng một câu: “Mịa, thằng này chạy nhanh thật!”
Căn cứ phương hướng Hyuga Aoki chạy trốn, Hyuga Kagami đại khái có thể đánh giá ra chỗ ẩn thân của Hyuga Aoki hẳn là ở Thảo quốc hoặc Vũ quốc.
Suy nghĩ một hồi, Hyuga Kagami phát hiện hai tiểu quốc này đúng là những nơi ẩn thân cực tốt.
Thảo quốc có Làng Cỏ tồn tại, hơn nữa còn là minh hữu mặt ngoài của Làng Lá, cho nên trị an trong nước khá ổn định, các đại nhẫn thôn lúc hành động ở đây đều sẽ có thu liễm.
Mà Vũ quốc thì trước đó là hang ổ của Akatsuki, sau khi Akatsuki từ bỏ nơi đó, đã bị ngũ đại nhẫn thôn tạm thời tiếp quản, bất luận là đối với Akatsuki, hay là đối với ngũ đại nhẫn thôn, thì đó đều thuộc về khu vực ‘Chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất’.
Sau khi thở vài hơi nghỉ ngơi, Hyuga Kagami lại tiếp tục đuổi theo.
Dựa theo loại tốc độ chạy như bay không cần mạng này, căn bản là không cần chờ đến hừng đông, hai người đã có thể rời khỏi phạm vi Hỏa quốc, tiến vào Thảo quốc hoặc Vũ quốc.
Về phần Hyuga Aoki có phát giác bản thân bị theo dõi hay không, Hyuga Kagami cũng không quá để ý.
Lần này Hyuga Kagami sử dụng là dương mưu, chỉ cần Hyuga Aoki trúng ‘Nguyêt Độc’, linh thể bị đả thương, vậy thì nhất định phải lập tức chạy về cơ thể bản tôn để ôn dưỡng. Cho dù Hyuga Aoki phát giác phía sau có người theo dõi, thì gã cũng không dám chậm trễ đứng lại dây dưa với người bám đuôi.
Tí tách . . .
Bất tri bất giác, bầu trời xuất hiện những giọt mưa lất phất.
“Quả nhiên là ở Vũ quốc sao . . .”
Hyuga Kagami đang truy tung thầm nói một câu.
Đúng như hắn dự đoán, Hyuga Aoki ẩn thân không phải ở Thảo quốc, mà là ở Vũ quốc. Những giọt mưa lất phất lúc này, đã nói lên bây giờ hắn cũng đã bước chân vào Vũ quốc, nơi mà 80% thời gian trong năm đều có mưa.
Truy tung trong mưa, không thể nghi ngờ càng càng thêm mệt mỏi, cũng may không bao lâu sau, Hyuga Kagami đã theo đuôi Hyuga Aoki tới một cái sơn động nhỏ vắng vẻ không đáng chú ý.
“Chính là nơi này sao?”
Sau khi xác nhận Hyuga Aoki ở xa xa đã vội vàng tiến vào sơn động, Hyuga Kagami khẽ trầm ngâm, thân hình liền nhoáng một cái đi theo.
Nhưng tới lúc hắn vừa muốn bước vào cửa động, thì trong động đột nhiên truyền đến tiếng rít xé gió dày đặc. Ngay sau đó, từng thân ảnh từ trong động nhảy ra, chặn hết cửa động lại.
“Khôi lỗi à . . .”
Ánh mắt Hyuga Kagami quét qua những thân ảnh này, phát hiện toàn bộ bọn chúng đều giống khôi lỗi Kazekage Đệ Tam của mình, thuộc về loại khôi lỗi được Chakra Tenseigan cường độ cao kích hoạt, nắm giữ một chút ý thức tự chủ, số lượng chừng hơn 20 cái.
Hơn nữa trên người những cái khôi lỗi này, Hyuga Kagami còn nhạy cảm phát hiện tiêu ký của Akasuna no Sasori, điều này nói lên tất cả những khôi lỗi này đều là tác phẩm của Sasori.
“Nghiêm cấm đi vào!”
“Nghiêm cấm đi vào!”
“Nghiêm cấm đi vào!”
Lúc này, đám khôi lỗi vây quanh Hyuga Kagami đồng thời phát ra tiếng cảnh cáo, mà những tiếng cảnh cáo này, phản xạ dội qua dội lại trong sơn động, sinh ra tiếng vang dồn dập tầng tầng lớp lớp.
Nếu là Ninja bình thường bị một đống khôi lỗi có thể nói chuyện như vậy vây kín, chỉ sợ sớm đã khiếp đảm, nhưng Hyuga Kagami lại không hề cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy hắn ‘Bang’ một tiếng, rút ra Thảo Thê Kiếm bên hông, mỉm cười nói: “Nếu ta vẫn muốn vào thì sao?”
“Chết!”
“Chết!”
“Chết!”
Hai mươi mấy cái khôi lỗi đồng thời mở miệng, âm thanh vang dội tầng tầng lớp lớp.
“Hắc, thật đúng là thiếu cảm xúc nha!” Sau khi cười khẽ một tiếng, Hyuga Kagami tiện tay múa một đường kiếm, nói: “Như vậy còn chờ gì nữa, tới giết ta đi!”
Vù . . .
Dứt lời, Hyuga Kagami thân hình lóe lên, lao thẳng vào trong sơn động, lúc chính diện vượt qua hai bộ khôi lỗi, thì dùng Thảo Thế Kiếm tiện tay chém chúng thành hai đoạn.
Không hề có chần chờ hay sợ hãi, đám khôi lỗi còn lại lập tức đuổi theo, va chạm với Hyuga Kagami trong sơn động chật hẹp âm u.
Bang bang bang . . .
Thanh âm chói tay của kim loại va chạm vang lên không ngừng trong động, ngẫu nhiên còn đi kèm một hai tiếng nổ, hiển nhiên những cái khôi lỗi được Tenseigan khổng lồ duy trì này, là có thể phóng ra quả cầu năng lượng giống khôi lỗi của Ōtsutsuki Toneri.
Uy lực của loại này quả cầu năng lượng này chỉ hơi thua Rasengan một chút, nhưng có thể phóng ra từ xa, cho nên mức độ uy hiếp cực cao. Ở nguyên thời không, sau khi trải qua đại chiến Nhẫn giới lần 4, lúc Naruto đột nhiên gặp phải loại khôi lỗi nãy, cũng phải tốn công một hồi mới có thể giải quyết hêt, mà khi đó Naruto đã là cường giả đỉnh cao cấp bậc Lục đạo.
Tiếng nổ và tiếng kim loại va chạm một đường kéo vào chỗ sâu trong sơn động. Không bao lâu sau, những tiếng vang này dần dần lắng lại, toàn bộ trong động chỉ còn lại tiếng bước chân nhẹ nhàng của Hyuga Kagami.
Rẽ qua một khúc cua, Hyuga Kagami một bên đưa tay đút Thảo Thế Kiếm vào lại trong bao, một bên cất bước đi vào đại sảnh nơi sâu nhất trong sơn động.
Mà ở trong cái đại sảnh này, Hyuga Aoki đang lẳng lặng đứng trước một quả cầu lớn hình tròng mắt, đang phát ra quang mang lộng lẫy.
Sự mỏi mêt vẫn còn trên mặt gã, nhưng gã vẫn không vì có kẻ xông vào mà cảm thấy kinh ngạc, ngược lại, khóe miệng gã khẽ nhếch, dùng ngữ khí trào phúng nói với Hyuga Kagami vừa đi vào đại sảnh: “Hoá ra là ngươi!”
. . .