Vẫn Luôn Là Em

Chương 15: Bắt đầu giảm cân



Đến chiều, Lê Ninh Tuấn cùng Cố Vũ Huyên quay trở lại bãi biển Santa Monica để ngắm hoàng hôn, khoảnh khắc mặt trời lặn xuống cô không kiềm được mà thốt lên trong sự phấn khích vui vẻ: “Hoàng hôn ở đây đẹp quá đi mất. Lê Ninh Tuấn! Anh mau chụp cho tôi một tấm ảnh đi.”

Lê Ninh Tuấn bất lực đứng dậy nhận lấy điện thoại chụp cho cô Cố, chụp xong cô đưa điện thoại cho một người lạ ở đó nhờ họ chụp cho anh và cô một tấm, cậu Lê mặt lạnh từ chối không muốn chụp, cô kéo anh đến gần khẽ cau mày nói: “Anh đừng có nhàm chán như vậy chứ, đã đi chơi rồi thì phải chụp hình, một tấm cũng được để làm kỷ niệm, sau này còn có cái để ngắm.”

Chủ tịch Lê lại bị ép buộc chụp hình, anh đứng như pho tượng chụp cùng Cố Vũ Huyên, lại có thêm một tấm ảnh đẹp cô vui vẻ cảm ơn người đã chụp hình giúp hai người sau đó lại tiếp tục ngồi xuống ngắm hoàng hôn. Lê Ninh Tuấn ngồi bên cạnh vô tình quay đầu qua nhìn cô Cố, hình ảnh Cố Vũ Huyên rạng rỡ cùng ánh hoàng hôn khiến cho anh ngẩn ngơ mất vài giây, anh có cảm giác trái tim mình đập nhanh hơn bình thường.

Lê Ninh Tuấn giật mình hoàn hồn cảm thấy mình bị điên rồi, chắc chắn là bị trúng tà hoặc đầu óc có vấn đề mới ngắm nhìn cô như thế.

Cả hai người đi chơi, ăn uống xong thì quay trở về khách sạn, vừa vào phòng Cố Vũ Huyên đã nhận được cuộc gọi từ Tiêu Vân, lúc ở bãi biển cứu người đã có người quay lại và đăng lên mạng, các fan tràn vào khen không ngớt hành động dũng cảm của cô còn không ngừng chia sẻ với tốc độ chóng mặt. Nếu chỉ có vậy thôi thì không có gì đáng nói điều quan trọng ở đây là hình ảnh của Lê Ninh Tuấn cũng được mọi người chú ý đến, mặc dù không có quay lại màn dìu cô ngồi xuống nghỉ ngơi nhưng ngoại hình của anh quá mức nổi bật, ánh mắt lo lắng cho Cố Vũ Huyên khiến cư dân mạng náo loạn một phen.

Một vài người nhận ra Lê Ninh Tuấn, bọn họ bắt đầu đặt ra câu hỏi về mối quan hệ giữa hai người, có vài fan từng gặp cô ở trung tâm thương mại đã vào bình luận nói anh là chú của cô nhưng bình luận ấy rất nhanh bị chìm xuống. Chỉ một khoảnh khắc nhìn Cố Vũ Huyên mà hai người đã có fan couple, không những thế mà còn có người suy nghĩ ra một đống tình tiết, cốt truyện về Lê Ninh Tuấn và Cố Vũ Huyên hận không thể triển thành truyện ngay lập tức.

Cố Vũ Huyên cùng công ty quyết định im lặng không lên tiếng để chuyện này tự động chìm xuống. Nửa tiếng sau, đoạn clip ấy bỗng biến mất không một chút dấu vết, cô không cần nghĩ cũng biết là do ai làm rồi.

Những ngày tiếp theo Lê Ninh Tuấn và Cố Vũ Huyên đi chơi khắp nơi ở nhiều nước khác nhau, cậu Lê chụp hình cho Cố Vũ Huyên nhiều đến mức chính bản thân cũng cảm thấy trình độ chụp ảnh đã nâng lên một bậc, trước giờ anh chưa từng chụp ảnh nhiều đến vậy, anh chỉ xuất hiện trong ảnh của gia đình mình mà thôi. Bây giờ, chỉ cần cô Cố chụp xong liền quay sang chụp cho chủ tịch Lê, anh không chịu cũng phải chịu.

Hậu quả sau chuyến đi hưởng tuần trăng mật chính là Cố Vũ Huyên tăng lên hẳn ba ký, quản lý Tiêu muốn ngất xỉu khi thấy nghệ sĩ của mình tròn ủm, mặt có nọng luôn rồi. Tiêu Vân bắt đầu lên kế hoạch giảm cân cấp tốc cho Cố Vũ Huyên, cô cùng Hà Thu luôn giám sát chặt chẽ cô Cố, ngày nào cũng phải lên cân xem có giảm được miếng nào không.

Bảy giờ tối, Cố Vũ Huyên nằm dài trên ghế sô pha đọc kịch bản, vì quá đói nên cô ăn một miếng bưởi rất nhỏ sau đó uống nước để đỡ đói. Lê Ninh Tuấn đi làm về trên tay còn cầm một túi đồ ăn lớn, anh nhếch môi nhìn cô với cặp mắt vô cùng quỷ dị, gian xảo.

Cố Vũ Huyên cố lờ đi xem như không nhìn thấy đống đồ ăn đặt trên bàn, cậu Lê tắm rửa xong thì sải bước đến phòng khách ngồi xuống bắt đầu lấy mấy món ăn vặt đó ra ăn trước mặt cô Cố. Cô trừng mắt, mím môi, nghiến răng quay mặt sang chỗ khác cố tịnh tâm không để ý đến, nhưng mùi đồ ăn cứ bay thẳng vào mũi kích thích khứu giác của cô.

Diễn viên họ Cố đang kiêng ăn giảm cân để đóng phim không chịu đựng được nữa, cô ngồi bật dậy trợn ngược hai mắt chỉ tay thẳng vào mặt của Lê Ninh Tuấn tức giận, ức chế nói: “Anh… anh… sao anh lại có thể tàn ác như thế hả? Anh thừa biết là tôi đang giảm cân mà lại ăn trước mặt tôi, anh…”

Lê Ninh Tuấn nhún vai bày ra gương mặt vô tội đáp lại: “Tôi chỉ đơn giản là muốn ăn thôi mà, đâu có ý gì nữa đâu.”

“Anh đừng có mà xạo sự, đó giờ tôi có thấy anh ăn mấy thứ này đâu, anh là đang cố tình chọc tức tôi.” Cố Vũ Huyên phản bác lại ngay lập tức, cô muốn đánh người, cắn chết cái tên Lê Ninh Tuấn độc ác này.

Chủ tịch Lê không đáp lại nữa, gương mặt vô cùng thiếu đánh đưa lại gần mặt của Cố Vũ Huyên sau đó ăn một miếng chọc cô tức đến đầu muốn bốc khói. Cô Cố mím môi đẩy người của anh ra tức tối giậm chân một cái rồi đi lên phòng của mình, vừa bước lên bậc cầu thang Cố Vũ Huyên bỗng khựng người lại, ánh mắt lóe lên sự gian xảo, nghịch ngợm, cô quay người bước nhanh về phía của Lê Ninh Tuấn, không đợi anh kịp phản ứng gì đã vươn tay vò đầu khiến tóc của anh rối như ổ rơm sau đó chun mũi, lè lưỡi đắc ý chạy nhanh lên phòng.

“Cố Vũ Huyên! Cô đứng lại đó cho tôi, cô chết chắc rồi.” Lê Ninh Tuấn đứng bật dậy lớn giọng nói, chạy nhanh bắt Cố Vũ Huyên lại, không cho cô trốn thoát.

Cố Vũ Huyên chưa kịp vào phòng đã bị tóm gọn, cô rụt cổ cười trừ lấy lòng Lê Ninh Tuấn: “Chủ tịch Lê! Tôi cảm thấy hôm nay anh vô cùng đẹp trai, phong độ, người đẹp trai không nên chấp nhất với con gái, anh rộng lượng bỏ qua cho tôi nha.” Bộ dạng khác hoàn toàn lúc nãy, bây giờ cô ngoan như cún con.

Chủ tịch Lê cười như không, bắt cô Cố ngồi xuống ghế đối diện với mình sau đó bắt đầu ăn trước mặt của cô, không những thế còn gọi trà sữa đến hút rột rột khiến cho Cố Vũ Huyên tức mà không làm gì được, đối với một người thích ăn uống như cô thì đúng là cực hình, anh là đang tra tấn tinh thần của cô, độc ác quá mức độc ác.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.