Hơn chín giờ hơn phòng VIP có khách, Phí Phí bị chỉ đích danh đến phục vụ, cô thừa biết là Lãnh Ngôn cố ý muốn dạy dỗ cô. Đối với những loại trai đểu như Lãnh Ngôn, Phí Phí từng gặp qua không ít, thế nên cho dù anh có bày ra bao nhiêu trò nhắm vào cô, cô cũng sẵn sàng nghênh đón.
Trước lúc khách đến, Phí Phí vào phòng VIP trước để chuẩn bị, một lúc sau Lãnh Ngôn cùng một hai người đàn ông đi vào, cả hai người khách đều còn trẻ, ăn mặc sơ mi đóng thùng lịch sự, không giống như đến để ăn chơi.
Như thói quen cũ, sau khi rót rượu Phí Phí đứng lui về góc gần cửa.
Hai người đàn ông e ngại liếc nhìn Phí Phí, không thể tập trung vào vấn đề chính của cuộc gặp. Lãnh Ngôn hiểu ý bọn họ, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Phí Phí, cố tình nói cho cô nghe thấy: “Không sao, cô ta bị câm điếc.”
Lãnh Ngôn nói như vậy cũng không sai, mỗi khi làm việc trên mặt Phí Phí duy nhất một biểu cảm lạnh lùng, không nghe không thấy, chuyện của cô là làm việc kiếm tiền, người khác làm gì là chuyện của họ, chỉ cần họ không động chạm đến cô thì cô cũng sẽ không xen vào.
Được Lãnh Ngôn khẳng định bí mật an toàn, một người cử chỉ cẩn trọng, lời nói có chút lo lắng nói vào chủ đề chính: “Sắp tới có một chuyến hàng chuyển từ Malaysia về, chúng ta chia năm năm, Lãnh thiếu thấy thế nào?”
Lãnh Ngôn ngồi tựa lưng vào ghế, thư thả vắt chéo chân, tay cầm ly rượu nhấp một ngụm, không nhanh không chậm trả lời: “Không cần nhiều đến vậy.”
Trước giờ ai tìm đến bàn công việc cũng biết Lãnh Ngôn nổi tiếng hút máu người, hai người đàn ông kia nghe anh nói vậy liền vui vẻ ra mặt, thầm nghĩ vụ làm ăn sẽ được ăn lớn.
Khóe môi Lãnh Ngôn cong nhẹ khinh thường khi thấy bộ dạng phấn khởi của hai người đàn ông, anh ung dung tiếp lời dập tắt mơ tưởng của hai gã: “Tôi bảy, các người ba.”
Bị hố một vố, sắc mặt hai người đàn ông lập tức tối sầm xuống. Họ nhìn nhau trao đổi qua ánh mắt, cuối cùng cũng đồng ý với điều kiện của Lãnh Ngôn, so với việc ăn ít còn đỡ hơn bị bắt và mất trắng.
Giao kèo thành công, đúng lúc tiếng gõ cửa vang lên, không cần đoán cũng biết Ma dẫn người đến. Quả nhiên, người Ma đào tạo đều rất đáng giá, ai cũng xinh đẹp quyến rũ từ đầu đến chân làm hai vị khách kia mê mẩn không tiếc tiền bao mỹ nhân.
Ăn mặc lịch sự bảnh bao không có nghĩa sẽ không chơi gái.
Một cô gái mặc hở cả tấm lưng trần, váy ngắn đến hở nửa mông, uyển chuyển trên đôi giày cao gót đến ngồi cạnh Lãnh Ngôn. Bàn tay cô ta chậm rãi cởi cúc áo trên người anh, đôi tay mềm mỏng lướt xuống cởi khóa quần của anh.
Trước sự chủ động của người đẹp, Lãnh Ngôn ngồi yên nhấp ngụm rượu hưởng thụ.
Không gian trong phòng mờ ám đến thế nào cũng không làm Phí Phí bị lay động, đều cô làm chính là nhìn đồng hồ phía trên tường đối diện, trong miệng lẩm nhẩm đếm từng giây chờ đến lúc được kết thúc công việc.
Hơi thở nóng hổi bất ngờ áp sát cổ Phí Phí, cô giật mình không kịp trở tay liền bị Lãnh Ngôn cắn vào cổ. Hai tay cô bị giữ chặt sau lưng, cô càng vùng vẫy càng bị anh siết chặt.
Thầm nghĩ Lãnh Ngôn sẽ nảy sinh hứng thú với những kẻ thích chống đối, Phí Phí lập tức thay đổi đứng im như bức tượng, không vùng vẫy, không động đậy. Điều này hoàn toàn có tác dụng khiến Lãnh Ngôn mất hứng, anh chợt buông cô ra, trên môi là nụ cười ẩn ý.
Ngoài sự việc bị Lãnh Ngôn tấn công bất ngờ, còn lại đều không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Tan làm trở về nhà, Phí Phí lúc tắm rửa lấy xà phòng chà thật mạnh lên vị trí bị Lãnh Ngôn động vào, cô biết anh cố ý chọc tức cô, muốn cô phải xuống nước phục tùng.
Ngả được lưng tê cứng xuống giường cũng đã gần bốn giờ sáng, cả người Phí Phí nhức mỏi, cố quên những chuyện tối qua mà chìm vào giấc ngủ.
Buổi tối tiếp theo, Phí Phí lại tiếp tục bị chỉ định đến phòng VIP, còn cố tình yêu cầu chuẩn bị rượu mạnh. Chuyện Lãnh Ngôn đêm qua chỉ là cảnh báo nhỏ, Phí Phí trong lòng sớm đoán được hôm nay anh sẽ giở kế hoạch bỉ ổi của mình lớn hơn hôm qua.
Gần mười giờ, Lãnh Ngôn vào phòng VIP một mình gặp trước Phí Phí. Anh ngồi xuống ghế, thư thả nhìn cô đưa ra đề nghị: “Tôi cho em một cơ hội ngoan ngoãn bên cạnh tôi.”
“Ông chủ, xin anh đừng nói những lời vô nghĩa ấy nữa.” Phí Phí dứt khoát cự tuyệt, thái độ cứng rắn chưa một giây lung lay dù dự đoán trước được bản thân sắp có chuyện, bởi cô thà chết cũng không khuất phục trước tên khốn như Lãnh Ngôn.
Dường như đã đoán trước được câu trả lời, khóe môi Lãnh Ngôn cong lên không có ý định bắt ép đến cùng, anh bước đến chỗ Phí Phí, dùng giọng điệu ẩn ý nhắc nhở: “Tôi mong em sẽ không hối hận.”
Nói rồi Lãnh Ngôn thư thả quay về ghế ngồi nghịch điện thoại. Năm phút sau, có hẳn năm người đàn ông trẻ tuổi đến, bọn họ đều ăn mặc thoải mái, nhìn vào đã biết đến để ăn chơi.
Bọn họ uống rượu, vô tư uống thuốc lắc, hít hàng trắng, phê thuốc nằm vật vã trên ghế dài. Lúc này, Lãnh Ngôn bỗng đứng dậy bước ra ngoài, đi ngang còn cố tình nhìn Phí Phí bằng vẻ mặt tự đắc.
Phí Phí không muốn sợ cũng phải lo, ở chung với năm người đàn ông không tỉnh táo, nếu có chuyện gì xảy ra cũng khó chống cự. Giác quan của con gái bao giờ cũng nhạy, Phí Phí vừa lo lắng xong đã thực sự gặp chuyện.
Một tên loạng choạng đi đến chỗ Phí Phí, cô nhanh chóng quay lưng mở cửa thoát thân nhưng cửa bị khóa chặt từ bên ngoài. Giờ cô có nhắm mắt cũng biết được tất cả những chuyện này đều nằm trong kế hoạch của Lãnh Ngôn.
Một tên ôm Phí Phí đẩy mạnh khiến cô mất thăng bằng ngã xuống ghế. Bị năm tên đàn ông bao quanh, cô sợ hãi đến tái mặt, tiến thoái lưỡng nan bị bọn họ siết chặt tay chân không cách nào chống cự.
Những tên giữ tay chân Phí Phí, một tên bóp miệng đổ rượu vào, cô bị nghẹn ho sặc sụa phun hết ra ngoài. Không dừng lại ở đó, năm tên đàn ông, kẻ xé áo, kẻ sờ đùi, Phí Phí không hề khóc lóc cầu xin hay tức giận, cả cơ thể gồng cứng trơ như tượng đá, tâm mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Cảm giác cổ tay phía gần bàn đang bị khống chế được thả lỏng, chút lý trí sót lại thúc đẩy Phí Phí vùng tay ra, cô bật dậy vơ lấy chai rượu vang trên mặt bàn đánh mạnh vào đầu kẻ đang giữ tay còn lại của cô.
Rượu và máu văng tung tóe trong không khí hòa vào nhau rơi xuống.
Tiếng hét thất thanh vang lên, Phí Phí ngồi dậy được liền dùng chai rượu bằng thủy tinh dày, vô cùng cứng cáp đập mạnh vào từng tên vây quanh không hề nương tay. Giới hạn của Phí Phí đã bị chạm đến, cô chẳng còn lý do để khoan dung cho kẻ dám động đến cô, cứ như thế những gã đàn ông không tỉnh táo dễ dàng bị hạ gục dưới tay cô.
Trong phòng giám sát, nhìn thấy cảnh tượng nằm ngoài tưởng tượng, Lãnh Ngôn ngạc nhiên tròn mắt, anh đã quá xem thường vẻ ngoài xanh xao yếu ớt đó của Phí Phí.
Trên màn hình thông qua camera được gắn trong phòng, Phí Phí đứng giữa những gã đàn ông đổ máu nằm la liệt trên ghế và cả dưới sàn, ánh mắt cô bỗng chuyển đến camera ẩn ở trên cùng góc phòng, thẳng tay ném mạnh chai rượu khiến máy quay bị vỡ nát.
“Lưu lại.” Lãnh Ngôn ra lệnh cho nhân viên giám sát, anh nhanh chân rời khỏi quay trở lại phòng VIP.
Ngay khi cánh cửa mở ra, mùi rượu nồng pha lẫn mùi máu tanh bay vào mũi Lãnh Ngôn, anh hơi nhíu mày khó chịu, ra lệnh cho đàn em xử lý hiện trường.
Lãnh Ngôn đưa mắt quan sát cơ thể Phí Phí, tay áo bị rách, váy cũng bị kéo lên một đoạn cao. Khi cô đi ra hướng cửa gần chỗ Lãnh Ngôn đang đứng, anh không hề áy náy mà tỏ ra đắc ý, khom lưng thì thầm lúc cô đi ngang qua anh: “Nếu em nghe lời từ đầu có phải tốt không?”
Bốp!
Bên má của Lãnh Ngôn truyền đến cảm giác đau rát, ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo nhìn Phí Phí. Anh không bày ra cơn tức giận như biết chắc chắn cô sẽ thua dưới tay anh.
“Phí Phí, em biết không? Tôi thích nhất là cưỡng bức loại con gái như em.”
Dứt lời, Lãnh Ngôn vác Phí Phí lên vai đi về phòng riêng, mặc cho trên vai anh, cô không ngừng vùng vẫy la hét, liên tục đấm đá vào người anh.
Cửa phòng Lãnh Ngôn đóng lại, ngay khi anh đặt cô xuống sàn, Phí Phí không chừa một cơ hội bỏ chạy nào, dùng hết sức lực đập vào cửa để mở.
Đáng tiếc, phòng của Lãnh Ngôn chỉ có thể mở bằng dấu vân tay của anh.
Bất lực, mệt mỏi, Phí Phí ngã khuỵu ra sàn, cô không muốn mình bị vấy bẩn bởi Lãnh Ngôn, nhưng sức lực của cô khi chống chọi với năm gã đàn ông kia đã hao tổn không ít, e là không còn sức để chống lại anh.
Cả người Phí Phí bị nhấc bổng lên, vài giây sau bị ném mạnh lên giường, cơ thể cô bị cơ thể Lãnh Ngôn nhanh chóng áp đảo. Phí Phí bị đè cứng ngắt dưới thân Lãnh Ngôn, so với hiện tại, trước đây anh đã nhường cô nhiều phần, sức lực thật sự của anh mạnh đến mức khiến cô không tài nào chồm dậy được.
Mùi máu tanh từ môi Phí Phí xồng xộc vào cổ họng, quần áo trên người cô bị xé rách bươm. Không thể phản kháng, cô vẫn nhất quyết không mở miệng cầu xin.
Nhưng đây là lần đầu tiên Phí Phí khóc đến khó thở kể từ sau gia đình tan nát.
Đêm dài, Phí Phí trao thân cho một kẻ cô đã thề sẽ không để bị vấy bẩn…