“Được.”
Thư Vãn lạnh lùng đáp lại một chữ, Lâm Trạch Thần liền cúp điện thoại.
Cô không thấy rõ thần sắc của người đàn ông đang đứng bên cạnh mình, chỉ có thể lo lắng, khẩn cầu anh.
“Vị tiên sinh này, anh cũng nghe thấy rồi, mạng người quan trọng, mặc kệ anh giả mạo Lâm Trạch Thần muốn đối với tôi như thế nào cũng được, nhưng phiền anh đổi thời gian khác, đêm nay tôi nhất định phải gặp anh ta, đem hợp đồng giao cho anh ta, bằng không anh ta sẽ giết chết bạn thân của tôi!”
So với vẻ mặt lo lắng của Thư Vãn, người đàn ông ngược lại có vẻ không chút hoang mang.
Hắn thản nhiên hỏi một câu: “Hợp đồng gì?”
Liên quan đến Quý Tư Hàn, Thư Vãn tự nhiên sẽ không nhiều lời: “Chỉ là một hợp đồng dự án.”
Người đàn ông không nhanh không chậm nói: “Em không nói rõ, vậy để Lâm Trạch Thần nói đi.”
Thư Vãn hết cách đành phải đem mọi chuyện từ đầu tới cuối, từ chuyện Lâm Trạch Thần muốn cô, cô thoát khốn như thế nào, toàn bộ nói cho anh ta biết!
Chỉ là kế hoạch muốn giết Lâm Trạch Thần lại không nói, mà là tránh nặng tìm nhẹ giải thích chuyện hợp đồng.
“Tôi thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể lừa anh ta nói có thể lấy được hạng mục Thành Tây, mục đích chính là muốn dùng phương thức này ngăn cản anh ta, để cho bạn tôi thuận lợi lợi kết hôn, nhưng anh ta không dễ đối phó, tôi chỉ có thể làm một phần hợp đồng giả để lừa anh ta trước.”
Người đàn ông nghe xong, trầm mặc một lúc lâu.
Thư Vãn thấy anh ta không lên tiếng, gấp đến nước mắt đều chảy ra: “Vị tiên sinh này, tất cả lời tôi nói đều là sự thật, cầu xin anh mau thả tôi ra đi!”
Người đàn ông vẫn chưa có hành động gì, còn không hiểu sao hỏi một câu: “Cô và Lâm Trạch Thần chưa từng ngủ với nhau?”
“Đương nhiên chưa từng!”
Thư Vãn tức giận rống lên: “Thủ đoạn chơi gái của anh ta tàn nhẫn như vậy, tôi làm sao có thể ngủ với anh ta!”
Vừa nghĩ tới Lâm Trạch Thần phái người đến phòng cưới của Sam Sam, cô liền mất đi lý trí.
Thấy cô nổi giận, lúc này người đàn ông mới lấy ra một con dao nhỏ màu vàng, cắt đứt dây buộc màu trắng trên cổ tay cô.
Dây trói được cởi ra, Thư Vãn vội vàng kéo cà vạt trên mắt xuống.
Trong phòng vẫn không bật đèn, anh ta cũng không tháo mặt nạ, Thư Vãn vẫn không thấy rõ hình dáng của người đàn ông.
Cô cũng không quan tâm anh ta như thế nào, chỉ lo tìm cách để cho người đàn ông rời đi.
Cô phải đuổi anh ta đi trước mới có thể đối phó với Lâm Trạch Thần theo kế hoạch ban đầu.
“Vị tiên sinh này, anh mau đi đi, Lâm tổng kia không dễ đối phó, nếu anh ta nhìn thấy anh ở chỗ này, nhất định sẽ hạ độc thủ với anh!”
Người đàn ông giống như là nghe được chuyện cười, hừ lạnh một tiếng: “Tôi sợ anh ta sao?”
Lúc anh ta nói lời này, hai tay đút vào túi quần, từ trên cao nhìn xuống, liếc Thư Vãn.
Trên người hắn tản mát ra sự kiêu căng, không có chút sợ hãi, còn mơ hồ lộ ra sát khí.
Thư Vãn giật mình, cảm giác bộ dạng này của anh, thật sự rất giống Quý Tư Hàn…
Lúc cô nghĩ như vậy, người đàn ông bỗng nhiên ngồi xuống sô pha, thưởng thức con dao nhỏ màu vàng trên tay.
Thấy anh ta không định rời đi, những suy nghĩ lộn xộn trong đầu Thư Vãn nhanh chóng biến mất.
Cô đi tới trước mặt anh, muốn dùng vũ lực đuổi anh đi, cửa phòng khách sạn bỗng nhiên bị tiếng gõ cửa thật lớn vang lên!
Nghe được tiếng “Bang bang” dồn dập, thân thể mềm mại của cô trong nháy mắt cứng ngắc tại chỗ.
Cô mng theo ánh mắt khẩn cầu nhìn chằm chằm người đàn ông: “Van xin anh, vào nhà tắm tránh một chút, được không?”
Giọng nói của cô mang theo tiếng khóc nức nở, giống như nếu anh không đáp ứng, giây tiếp theo cô sẽ khóc lên.
Người đàn ông nhìn thấy bộ dạng nhát như chuột của cô, có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn đứng dậy đi vào phòng tắm.
Thấy anh ta vào phòng tắm, trái tim sợ hãi của Thư Vãn lúc này mới dịu xuống.
Cô vội vàng bật đèn, lấy hợp đồng giả đã chuẩn bị sẵn từ trong túi ra, đi về phía cửa.
Cửa vừa mở ra, Lâm Trạch Thần liền lập tức vọt vào.
“Con tiện nhân này, vậy mà……”
“Lâm tổng, hợp đồng!”
Lâm Trạch Thần xông vào liền giơ tay lên, muốn tát Thư Vãn một cái.
Gõ cửa lâu như vậy cũng không mở, rõ ràng là đang trêu chọc hắn!
Nhưng bàn tay còn chưa rơi xuống, trong tay đã bị nhét một phần hợp đồng.
Hắn nhìn thấy bản hợp đồng kia, bàn tay trên không trung chậm rãi thả xuống.