Quý Tư Hàn nghe được giọng nói dịu dàng của cô, sắc mặt trầm xuống.
Thư Vãn thấy hắn thay đổi sắc mặt, đột nhiên chột dạ không dám nói nữa.
Cô tinh tế ngửi ngửi, trong xe ngoại trừ mùi thơm nhạt, còn có một chút mùi rượu.
Không mạnh lắm, nhưng có thể xác định hắn uống rượu.
Khó trách lại chủ động tới tìm cô, hóa ra là đã uống rượu.
Thư Vãn thở dài, uống rượu còn lái xe, cũng không sợ bị bắt à.
Cô đang miên man suy nghĩ, Quý Tư Hàn bỗng nhiên vò nát điếu thuốc trong tay, ngước mắt nhìn về phía cô.
“Tối hôm qua cô ngủ với Cố Cảnh Thâm?”
Lúc hắn hỏi lời này, trong đáy mắt chỉ có khinh thường.
Thư Vãn nhìn chằm chằm vào mắt hắn, muốn từ trong mắt hắn nhìn ra một thứ tình cảm nào đó mà hắn có thể dành cho cô, đáng tiếc cái gì cũng không có.
Cô bỗng nhiên cảm thấy có chút buồn cười: “Quý tổng, anh tới tìm tôi, còn đưa tôi đến nơi này chính là để hỏi câu này thôi sao?”
Quý Tư Hàn nhìn chằm chằm khuôn mặt cô, lạnh lùng nói: “Trả lời tôi.”
Bị người ta hiểu lầm hết lần này đến lần khác, cô thật sự mệt mỏi quá, mệt đến không muốn nói chuyện.
Thấy cô trầm mặc, đôi mày rậm của Quý Tư Hàn, dần dần khóa chặt.
Hắn giơ ngón tay thon dài lên, nắm lấy cằm cô, lạnh lùng nói: “Nói chuyện!”
Ngữ khí, động tác của hắn đều dùng sức, hắn có ý muốn bức cô.
Thư Vãn hít một hơi thật sâu, đè nén đau đớn trong lòng thản nhiên trả lời một câu: “Nếu tôi nói không ngủ, anh sẽ tin sao?”
Quý Tư Hàn nhếch môi cười một tiếng: “Cô ở phòng tổng thống của anh ta một buổi tối, chạng vạng ngày hôm sau mới đi ra, cô cảm thấy tôi sẽ tin?”
Thư Vãn muốn giải thích rõ với hắn, nhưng sửa miệng nói: “Nếu Quý tổng nhận định tôi ngủ với anh ta, cần gì phải hỏi nhiều như vậy?”
Tay Quý Tư Hàn nắm cằm cô càng dùng sức: “Rốt cuộc có ngủ hay không?!”
Thư Vãn rũ mi mắt xuống, lạnh nhạt nói: “Ngủ rồi.”
Thần sắc của hắn cứng lại, một đôi hoa mắt đào, tràn đầy hàn ý.
“Tại sao phải ngủ với hắn?”
“Bởi vì anh ấy đẹp trai, lại có tiền, rất phù hợp tiêu chuẩn gả cho nhà giàu của tôi.”
Quý Tư Hàn xì một tiếng: “Lúc trước cô cũng nói như vậy.”
Thư Vãn không rõ lời này là có ý gì, sững sờ hỏi một câu: “Cái gì?”
Quý Tư lạnh lùng nói: “Tôi đã điều tra cô và Lâm Trạch Thần, anh ta căn bản chưa từng chạm vào cô, tại sao lại nói những lời như vậy gạt tôi?”
Quý Tư Hàn lại điều tra cô?
Điều này làm cho Thư Vãn có chút không thể tin.
Cô ngẩng đầu đối diện với hắn, cô nhìn không ra cảm xúc trong mắt hắn.
Hắn dường như đang chờ cô giải thích.
Nhưng mà, cô quả thật đã ngủ với người khác.
Tuy rằng không phải Cố Cảnh Thâm, nhưng thân thể này đã không cònsạch sẽ.
Bọn họ tiếp tục dây dưa cũng không thay đổi được gì, còn không bằng cứ hiểu lầm như vậy đi.
Thư Vãn đè nén đau đớn trong lòng, lạnh nhạt nói với hắn: “Quý tổng, lần trước là bởi vì bị anh chọc giận nên tôi mới nói loại lời đó để phản kích anh, nhưng lần này lại là sự thật, Cố tổng và Lâm tổng không giống nhau, xuất thân anh ấy trong sạch, tính tình ôn hòa, tôi còn rất thích anh ấy.”
Vẻ mặt của cô thoạt nhìn rất nghiêm túc, tựa hồ thật sự không có lừa gạt hắn.
Đáy mắt Quý Tư Hàn không rõ cảm xúc, dần dần tối sầm lại.
Im lặng một lát, hắn lại tiếp tục hỏi: “Trước đây cô và anh ta có quen nhau không?”
Thư Vãn lắc đầu: “Không quen, hôm qua là lần đầu tiên gặp mặt.”
Quý Tư Hàn bị cô chọc tức liền nở nụ cười.
“Cô đúng là lợi hại, mới gặp mặt một lần có thể quyến rũ được Cố Cảnh Thâm.”
Thư Vãn nhếch khóe miệng: “Không phải Quý tổng nói tôi rất có bản lĩnh sao?”
Một câu châm chọc của cô khiến sắc mặt Quý Tư Hàn càng thêm khó coi.
Hắn nhìn chằm chằm vào mắt cô, đáy mắt lạnh lẽo, dường như hận không thể bóp chết cô ngay tức khắc.
Ngay khi Thư Vãn cho rằng hắn muốn động thủ, hắn bỗng nhiên nhích lại gần cô.
Khi thân thể cao lớn của hắn đè xuống, cô giống như bị mãnh thú bao phủ, ép đến không thở nổi.
Cô có chút sợ Quý Tư Hàn như vậy, cũng sợ hắn tới gần mình.
Bởi vì cô không hiểu, hắn rõ ràng đã đá cô, vì sao phải để ý chuyện của cô như vậy?
Hay là vì tính cách sạch sẽ của hắn?
Nếu như mắc chứng bệnh OCD, hắn hẳn là càng không thích tới gần cô mới đúng ……
Lúc Thư Vãn còn đang suy nghĩ, hắn bỗng nhiên khẽ cắn vành tai cô: “Cô thiếu đàn ông như vậy sao?”