Tối hôm đó, Lãnh Hàn Tử cho thuộc hạ của hắn tới tận khách sạn mà cô ở. Lúc đầu, khi thấy bọn họ tới có hơi làm cho cô bất ngờ. Đến khi biết được mục đích thật sự thì Diệp Băng mới để bọn thuộc hạ chở cô đi đến một nơi nào đó.
Chiếc xe sang trọng chở cô đến một trung tâm thời trang đắc đỏ của thành phố Thành Phong Dương hay còn gọi với cái tên khác là A Diamond
Vừa đặt chân vào ngay lập tức mùi hương của đồng tiền cùng mùi của quyền lực đã đập thẳng vào trong mắt. Ở đây tập hợp rất nhiều loại quần áo, giày cao gót, túi xách và trang sức của các nhà thiết kế nổi tiếng trên thế giới.
Diệp Băng như được mở rộng tầm mắt, bị choáng ngợp trước những gì có tại đây.
Rất nhanh sau đó có một người phụ nữ ăn mặc lịch thiệp ra chào đón cô rồi dẫn cô đi vào bên trong lựa đồ.
Nghe bọn thuộc hạ của hắn trước khi đưa cô đến đây có nói ngày hôm nay chính Lãnh Hàn Tử là người chi tiền cho tất cả những gì cô mặc tối nay và sẽ trả hết những gì mà cô muốn mua. Lúc đầu, nghe vậy thì cô rất ngờ vực vì vốn dĩ cô hiện tại chỉ đơn giản là một người phụ nữ mang danh người tình của hắn. Nhưng khi tận mắt chứng kiến tất cả thì Diệp Băng mới tin.
Người phụ nữ đó cho cô thử rất nhiều bộ váy lộng lẫy được đính kim cương lấp lánh. Tất cả mọi loại giày đắc tiền được nhân viên tại A Diamond tận tình mang vào chân cho cô.
Quả thực Diệp Băng phải thốt lên mà cảm thán sự kiêu sa của nơi này. Cả đời của cô còn chưa dám suy nghĩ tới sẽ được đặt chân vào đây, huống chi là thử từng món đồ xa xỉ, có giá trị hơn cả trăm gần cả tỷ đô la.
Khoảng hai tiếng thử từng bộ đồ, từng loại giày thì Diệp Băng đã lộng lẫy đứng trước gương ngắm nhìn chính mình xinh đẹp đến mức nào.
Lúc này, Hàn Tử đích thân lái chiếc Bugatti La Voiture Noire màu đen sang trọng đến trung tâm thương mại đón Diệp Băng.
Các cô gái trên đường trông thấy đều ngất ngây nhìn theo chiếc xe dần khuất bóng. Tự hỏi ai là chủ nhân của chiếc xe đắt giá đó.
Lãnh Hàn Tử lái tới trung tâm thương mại, được thuộc hạ của mình dẫn vào bên trong. Hắn ta không thấy bóng dáng cô đâu nên đành ngồi tại hàng ghế chờ của khách Vip đợi Diệp Băng xuất hiện.
Cô sau khi được các nhân viên trang điểm xong mới bước ra ngoài. Ngay khoảnh khắc nhìn thấy cô bước ra khỏi cánh cửa lớn, hắn ta lập tức ngây ngô nhìn đoá hoa rạng ngời.
Diệp Băng diện lên người bộ đầm cúp ngực màu trắng, bó sát cơ thể, từng đường nét hài hoà tôn lên cơ thể nuột nà không có điểm trừ. Đứng dưới ánh đèn, chiếc đầm lấp lánh bởi những viên kim cương trắng tinh khiết. Lớp trang điểm nhẹ nhàng tôn lên làn da trắng sáng vốn có. Đặc biệt là đôi môi đỏ ngọt ngào làm cho Diệp Băng thêm phần quý phái. Mái tóc đen óng được uốn xoăn tạo nên độ bồng bềnh giúp gương mặt sắc sảo thêm phần mị hoặc.
Diệp Băng như một đoá hoa nở rộ khiến cho hắn muốn rời mắt e là một điều khó khăn. Hắn ta rời khỏi ghế đi về phía cô, Diệp Băng khi thấy hắn ta cũng phải khựng lại vài giây kinh ngạc.
Lãnh Hàn Tử mặc một bộ vest đen, bên trong là áo sơ mi trắng, tóc được vuốt keo bóng loáng, từng lọn tóc vào nếp ngay ngắn. Gương mặt lạnh lùng nhưng không kém phần sắc sảo, ngũ quan tinh tế. Quả thực một phen làm cho cô mất hồn.
“Hôm nay cô rất xinh đẹp.” – Hắn không ngần ngại khen cô lấy một câu.
Mỉm cười đáp lại lời hắn, sau đó hắn dẫn cô ra chiếc Bugatti La Voiture Noire ở bên ngoài rồi chở cô đi đến buổi tiệc tối hôm nay.
Tối hôm nay, là một buổi tiệc giữa các bang phái ở các thành phố khác tập hợp lại để cùng nhau ăn mừng một dự án thành công vài tháng trước.
Chiếc Bugatti La Voiture Noire chạy băng băng trên con đường cao tốc. Không lâu sau đã tới nơi diễn ra buổi tiệc.
Toà nhà cao trọc trời kiêu hãnh toả sáng trong màn đêm đầy sao. Bên ngoài hàng trăm chiếc xe sang trọng của các bang phái khác cũng đang từ từ di chuyển vào trong.
Xe của Hàn Tử dừng ngay tấm thảm đỏ. Hắn bước ra khỏi xe, vòng qua bên kia ga lăng mở cửa cho Diệp Băng.
Cô khoác tay hắn cùng nhau đi vào bên trong toà nhà. Bên trong được trang trí sang trọng lấp lánh, ánh đèn chùm chiếu sáng khắp nơi, trên bàn là các loại rượu vang hảo hạng.
Khi hai người xuất hiện trong bữa tiệc. Ai nấy đều hướng mắt nhìn về phía họ. Quả nhiên là trai tài gái sắc luôn khiến cho người nhìn phải tròn xoe mắt. Các lão đại của bang phái khác lại chú ý đến cô nàng đi bên cạnh Hàn Tử.
Trừ vài người ở đây là biết thân phận của cô thì đa phần những người còn lại đều chẳng biết cô là ai.
Buổi tiệc hôm nay tập hợp rất nhiều lão đại của các bang phái lớn nhỏ và những kẻ có quyền lực trong giới thượng lưu ở các thành phố khác. Mà người chủ trì buổi tiệc hôm nay lại là Lãnh Hàn Tử nên không ít nhiều gì cũng phải nể mặt hắn mà đến dự.
Vài người bắt đầu lại chào hỏi, cung kính bắt tay rồi hỏi lấy những câu xả giao đơn giản đầu tiên. Lão đại của một phái ở thành phố Nam Hà đi tới mời rượu Hàn Tử, tranh thủ thời cơ để quan sát Diệp Băng kĩ hơn.
Lãnh Hàn Tử không phải là một kẻ có mắt mà như mù. Dù cô chỉ mang danh mà người tình của hắn nhưng lại bị một kẻ khác dòm ngó đến thì hắn cũng rất ngứa mắt. Hắn ta chủ động vòng tay qua eo cô rất tự nhiên, như thể đang đánh dấu chủ quyền và ngầm lên tiếng cảnh cáo người phía trước.
Ông ta biết mình đã lỡ dại mà dòm ngó tới người phụ nữ của hắn, đành ngại ngùng cười cho qua.
“Xin chào Lãnh Tổng, lâu quá rồi chúng ta mới gặp như vậy.”
Doanh Lý Thương – chủ tịch tập đoàn Doanh thị nằm trong danh sách những người giàu nhất nhì thành phố Nam Hà. Danh tiếng của ông ta chưa một ai là chưa từng nghe qua. Nhưng người đàn ông quyền lực này mười phần thì cũng hết chín phần nể mặt Lãnh Hàn Tử mà tới dự.
Hai người họ bắt tay xả giao. Lúc này, ông ta mới để ý tới người bên cạnh hắn.
Là một người có tinh thần thép trên thương trường khắc nghiệt, ngoại trừ phu nhân Doanh ra thì ông ta chưa từng để một cô gái nào lọt vào tầm mắt của mình. Khi nhìn thấy cô trong bộ đầm trắng lại làm cho ông ta kinh ngạc.
Đương nhiên ông ta chỉ dừng ở mức kinh ngạc thôi chứ không hề có suy nghĩ nào đi quá giới.
Tuy ông ta có nhìn lấy cô nhưng cả Diệp Băng và Hàn Tử biết rõ ông ta chỉ một lòng một dạ với vợ mình. Điều đó lại khiến cho hắn hài lòng. Mấy ai trên đời này lại chung tình với vợ như chủ tịch Doanh đây chứ.
“Xin cho hỏi cô đây là…” – Chủ tịch Doanh ngập ngừng hỏi.
“Tôi tên là Chu Diệp Băng… Rất hân hạnh được gặp ông.”
Sau đó, ông ta bàn bạc với Hàn Tử về vấn đề dự án sắp tới. Diệp Băng đứng đó nhưng chẳng để những gì họ nói lọt vào tai, dù gì những điều này cô không có hứng thú lắm.
Cứ nghĩ buổi tiệc này sẽ rất nhàm chán cho đến khi bắt đầu vào tiệc rượu thì cô mới rút suy nghĩ đó lại. Diệp Băng uống đến say khước còn hắn ta lại chẳng uống giọt nào.
Cô thật muốn mắng tên này! Tiệc vui rượu ngon như vậy mà nhìn mặt hắn như đi đưa đám… Đã cố gắng chuốc cho hắn uống một ngụm vậy mà hắn cứ luôn từ chối. Ha, đã vậy thì cô sẽ uống hết không chừa cho hắn giọt nào.
Nhưng cô làm sao biết được hắn ta là đang cố gắng ngăn bản thân không đụng đến những thứ đó để chú ý đến những tên đang láo liên những ánh mắt đầy sự gian xảo đến cô.
Tuy đang ở trong khu vực của hắn nhưng nhất cử nhất động đều phải cảnh giác. Tuy bề ngoài giao lưu vui vẻ thực chất bên trong đang ngấm ngầm đối phương.
Mà cô lại đang là thứ được ngắm tới!… Và sẽ chẳng thể biết được chúng có làm thể làm gì.
Vài phút sau, Diệp Băng say đến nỗi chả còn biết gì. Hắn ta mới lấy cớ để mau chóng rời khỏi đó. Khi đi xa khỏi toà nhà A Hàn Tử mới yên tâm phần nào.
Không ngờ một tên được mọi người trong giới hắc đạo sợ hãi lại sợ mất đi cô gái này. Quả thực hắn ta suy nghĩ gì chẳng một ai biết rõ.
Hàn Tử chở cô đến căn biệt thự riêng của hắn. Ôn nhu bế cô lên phòng rồi đặt cô trên chiếc giường cỡ lớn.
Hắn vào phòng tắm, tiếng nước xả ra đều đều từ vòi sen. Một lúc sau, hắn trở ra với cơ thể trần, bên dưới quấn tạm một chiếc khăn lông trắng.
Đi tới bên giường, Lãnh Hàn Tử nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp đẽ ấy. Hắn ta thở dài một tiếng rồi đi ra khỏi phòng.