Mấy chàng trai trong đoàn thì dựng lều còn cô Âu Mạc Thiên Hạ mẹ chồng và mấy thím cùng nhau đi khảo sát khu vực xem có gì ăn hay không.
Dù ở trên đỉnh khá cao nhưng chuyện tìm thức ăn trái cây dại là một điều không khó.
Nhưng quan trọng là họ có đủ kiên nhẫn để tìm xem thôi.
Thấy nơi này nhiều đường nên bọn cô chia nhau ra nên cô và Âu Mạc Thiên Hạ đi chung với nhau vì lí do người trẻ dễ nói chuyện với nhau hơn.
” Chị dâu này, sao chị có thể kết hôn với anh em được vậy?” Âu Mạc Thiên Hạ thắc mắc hỏi.
Câu hỏi của Âu Mạc Thiên Hạ khiến Thẩm Lạc Ngưng khựng lại ” À…chị cũng không biết nữa lúc còn sinh viên cuộc sống của chị rất khó khăn nhưng từ khi gặp ông và Âu Mạc Thiên Vũ thì cuộc sống của chị tốt hơn nên ông muốn chị kết hôn với Âu Mạc Thiên Vũ chắc là nghĩ anh ấy có thể lo cho chị”
Giây phút đó Thẩm Lạc Ngưng cực kì hạnh phúc vì được kết hôn với người mình yêu và cũng cực kì kính trọng ông nội dù cho cô không có huyết thống gì với gia đình ông nhưng ông lại rất yêu thương cô như cháu gái ruột trong nhà vậy.
Nhớ lại kí ức của kiếp trước khóe mắt của Thẩm Lạc Ngưng ửng đỏ lên vì không nghĩ mọi thứ lại thay đổi quá đột ngột như vậy
” Em ước gì cũng có được cuốc sống như chị!” Âu Mạc Thiên Hạ hồn nhiên nói.
Thẩm Lạc Ngưng ngạc nhiên, quay lại nhìn cô em chồng này khó hiểu” Sao em lại muốn như vậy?”
” Em muốn được làm chủ cho chính cuộc sống của mình , được làm những điều mình thích được lấy người mình yêu.Điều đó thật tuyệt!” Âu Mạc Thiên Hạ hào hứng nói.
Thẩm Lạc Ngưng đưa ánh mắt dịu dàng đầy sót thương nhìn cô em chồng.
Chắc Âu Mạc Thiên Hạ bị gò bó lắm vì phải làm theo ý gia đình của mình không có chứng kiến riêng nhưng Âu Mạc Thiên Hạ đâu biết rằng đó là điều Thẩm Lạc Ngưng rất mong muốn có được.
____________________________________________
Đi từ từ vào sâu bên trong cuối cùng cô cũng tìm được vài cái cây có trái dại nhìn không biết có ăn được hay không nhưng trước hết phải hái cái rồi tính tiếp.
Thẩm Lạc Ngưng cùng với Âu Mạc Thiên Hạ mỗi người một tay hái cho nhanh.
” Chị dâu, cây nặng trĩu quả ghê he” Âu Mạc Thiên Hạ hí hửng nói không còn vẻ buồn bã lúc nãy nữa.
Thẩm Lạc Ngưng cũng mỉm cười đáp lời ” Ừ, em mau hái nhanh nhanh đi trời sắp tối rồi.
Quay trở lại nơi đang dựng lều của mọi người, suốt một buổi chiều cuối cùng thì mọi người đã dựng xong những chiếc lều rồi.
Quay qua quay lại không thấy những cô gái đâu ba chồng cô lên tiếng” Mấy người phụ nữ đâu hết rồi?”
Những người còn lại cũng quay quắt lại nhìn hoảng hốt” Đúng rồi từ chiều đến giờ chưa thấy họ ở đâu!”
Đột nhiên trong rừng có tiếng động và đó không ai khác là những quý cô xinh đẹp đã đi về.
Chú 3 chú 4 chạy lại ôm vợ ríu rít nói” Vợ anh cứ tưởng vợ bỏ anh rồi chứ!”
Hành động trẻ trâu của chú thím khiến những người khác phải cười trừ trong bất lực
Cô và Âu Mạc Thiên Hạ cũng nhanh chóng đi lại khu dựng lều.
” Mọi người, con với chị dâu hái rất nhiều trái dại nè!”
Câu nói đó khiến tất cả mọi người chuyển dời ánh mắt về phía cô.
Ai cũng ngạc nhiên không nghĩ hai cô gái nhìn trông yếu đuối như vậy lại hái được nhiều như vậy
Nói trái dại như vậy thôi nhưng trái đó ăn được nhá chỉ là trong rừng nên ít người ăn thôi.
Âu Mạc Thiên Vũ nhướn mày nhìn Thẩm Lạc Ngưng ánh mắt như tán dương sự cố gắng của cô trong suốt chiều nay.
Thẩm Lạc Ngưng cũng không ngại ngùng gì mà không hưởng thụ sự tán dương ấy.
Mọi người tranh thủ tắm rửa rồi cùng làm một bữa tiệc đêm khuya
Tối nay bọn cô sẽ ăn thịt bò nướng với súp nhìn trong rất ngon miệng.
Buổi tối trên đỉnh núi nhìn ánh trăng thật gần với chúng ta nó như soi gọi chúng ta mà khiến cho chúng ta chói lóa lên.
Thẩm Lạc Ngưng đã tắm rửa nảy giờ chỉ việc ngồi chờ thức ăn nấu xong thôi.
Ngồi kế Thẩm Lạc Ngưng là Âu Mạc Thiên Vũ anh cũng đã tắm xong, kế bên cô nữa là Âu Mạc Thiên Hạ không biết sao nhưng cô lại thấy con bé này rất dính cô luôn cô phát hiện điều này từ chiều đến giờ.
” Mọi người ,lâu lâu chúng ta mới có thời gian quây quần bên nhau, cạn ly!” Âu Mạc Lãng Phong lên tiếng nói.
” Cạch” tiếng những chiếc ly va chạm với nahu nghe rất đã tai chứ lị.
Mọi người đều quay quần bên nhau bên cạnh đống lửa nóng thật là một cảnh tưởng hiếm có vì ai ai cũng có công việc riêng của mình chả ai có quá nhiều thời gian để nghỉ ngơi thư giản nên đây là một chuyến đi vừa giúp tăng sức khỏe vừa giúp được thư giản.
” Thiên Vũ, Lạc Ngưng hai đứa chừng nào mới cho chú có cháu đây?” chú 3 của Âu Mạc Thiên Vũ lên tiếng hỏi.
Nghe đến vấn đề này cả Âu Mạc Thiên Vũ lẫn Thẩm Lạc Ngưng đều chả biết nói gì họ chỉ biết câm nín ngồi đó mà phải gọi là ngồi bất động.