Chiến Thần Bất Bại

Chương 918: Chuyện tàn khốc nhất



Hồn tướng, sát chiêu của Thánh điện là Hồn tướng, ngoài Đường Thiên dự liệu.

Hồn tướng thuộc hạ của Tiểu Man(Tiểu Nhiên), thực lực tăng trưởng với mức độ khác nhau. Sở dĩ A Tín không phát hiện là bởi vì thực lực cá nhân không bằng Tiểu Man(Tiểu Nhiên), nhưng đã có Tiểu Man(Tiểu Nhiên) nhắc nhở, hắn nhanh chóng nghĩ tới chỗ sâu hơn.

“Đội trưởng Tô Phỉ của Quang Minh kỵ sĩ đoàn là một Hồn tướng. Thiên hạ đồn đại Tô Phỉ là Hồn tướng do đại trưởng lão chế ra, hiện thời xem ra khả năng Đại trưởng lão đã nắm giữ phương pháp chế tạo Hồn tướng là thật.” A Tín chậm rãi nói, mặt nghiêm túc: “Giả thiết đại trưởng lão có thể chế tạo ra Hồn tướng đại quy mô, vậy bố cục trước mắt thế là thông. Những hỏa trụ này, không chỉ có thể phong tỏa Thánh Châu mà còn cải tạo nó thành một chiến trường thích hợp Hồn tướng phát huy. Chỉ cần chiến đấu tại Thánh Châu, bọn họ có đủ ưu thế bởi đây là sân nhà.”

Đầu óc hắn xoay chuyển rất nhanh, bẻ khớp ngón tay nói tiếp: “Ở đây có một vấn đề. Thực lực trên tay Hào môn liên minh mạnh lắm. Phương diện binh lực là tuyệt đối chiếm ưu thế, lẽ nào đại trưởng lão muốn dùng Hồn tướng để bù đắp việc binh lực không đủ? Nếu là như vậy, đại trưởng lão cần chế tạo ra khá nhiều Hồn tướng.”

“Hẳn là rất nhiều! Nếu số lượng quá ít thì dù đều mạnh như Tô Phỉ cũng không thể áp chế một đống binh đoàn đám Tang Đức Lạp(Sandra).” Thiên Huệ phi thường lãnh tĩnh kết luận: “Đại trưởng lão nắm giữ phương pháp chế tạo Hồn tướng đại quy mô, đây là suy luận hợp lý.”

Tiểu Man(Tiểu Nhiên) cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Hồn tướng sao có thể chế tạo đại quy mô?”

Người khác cũng cảm thấy khó tin, chưa từng ai nghe kể.

Chế tạo Hồn tướng? Trong đầu Đường Thiên chợt lóe lên, vội vàng nói: “Hồn điện! Hồn điện có thể chế tạo Hồn tướng a.”

Thiên Huệ và Tiểu Man(Tiểu Nhiên) có chút mờ mịt, các nàng chưa từng thấy hồn điện.

A Tín không ngờ Đường Thiên nói đến Hồn điện, nhưng nghĩ đến quan hệ giữa Binh và Đường Thiên liền thoải mái, giải thích với hai người: “Hồn điện là kiến trúc đặc thù của Nam Thập Tự binh đoàn, có thể chế tạo Hồn tướng, để chuẩn bị cho tình huống binh lực không đủ. Tuy nhiên có rất nhiều hạn chế, hơn nữa Hồn tướng chế tạo ra không quá mạnh mẽ, chỉ có thể đáp ứng tình thế khẩn cấp.”

“Cần Thẻ Hồn tướng.” Đường Thiên nói: “Nếu như đẳng cấp Thẻ Hồn tướng tương đối cao thì có thể tạo ra Hồn tướng lợi hại.”

lập tức Thiên Huệ bắt được điểm then chốt: “Nói cách khác, Hồn điện cũng cần phải có các loại tài liệu như Thẻ Hồn tướng, mới có thể chế tạo ra Hồn tướng?”

“mảnh chiến hồn cũng được.” A Tín bổ sung: “Tuy nhiên chỉ là tạo ra Hồn tướng rất không trọn vẹn, thực lực rất kém cỏi.”

“Ta minh bạch rồi.” Thiên Huệ gật đầu nói: “Nói cách khác, Hồn tướng không thể tự mọc ra, cần phải dùng mảnh chiến hồn hoặc là Thẻ Hồn tướng làm tài liệu, cần phải có hồn phách chứ?”

“Không sai!” A Tín khẳng định chắc nịch, nói tới Hồn điện không ai rõ ràng hơn hắn: “Hồn theo ý nghĩa nào đó mà nói là một loại sinh mệnh, không có ai có thể tự dưng chế tạo được ra sinh mệnh.”

“Ta nhớ không lầm thì mật độ năng lượng tại Thánh Vực không có chút ích lợi để Hồn tướng sản sinh.” Trong đôi mắt đẹp của Thiên Huệ chớp động quang mang: “Không cần nói tới chiến hồn, ngay cả mảnh chiến hồn cũng không có. Đại trưởng lão muốn tạo ra Hồn tướng, vậy nhất định cần phải có đủ nhiều tài liệu, cần phải có đủ nhiều mảnh chiến hồn.”

A Tín trầm ngâm: “Cái này không dễ đâu, nhưng mà không phải không có cách nào. Lịch sử nghiên cứu hồn của Thánh điện rất đã lâu, có lẽ bọn họ đã tìm được phương pháp làm thế nào bồi dưỡng mảnh chiến hồn.”

Thiên Huệ không phản đối, nàng nói tiếp: “Các ngươi vừa mới nói bồi dưỡng Hồn tướng như vậy thì chỉ ở mức tương đối phổ thông, muốn bồi dưỡng ra Hồn tướng lợi hại tương đối khó?”

“Cần Thẻ Hồn tướng rất lợi hại mới có thể ra Hồn tướng lợi hại.” Đường Thiên nghĩ đến Quỷ trảo, trong lòng có chút thương cảm: “Bởi vì chỉ có hồn phách chấp niệm rất sâu mới có thể sinh thành Hồn tướng lợi hại. Ta có một lần dùng không ít Thẻ Hồn tướng, Hồn tướng tạo ra thực lực đều rất phổ thông chỉ có thể dùng bê đồ thôi.”

“Chế tạo đại quy mô là tất nhiên.” vẻ mặt A Tín là lẽ đương nhiên: “Hồn điện kỳ thực chính là chuyển hóa hồn phách thành Hồn tướng, trên đời này làm gì có nhiều hồn phách cường đại như vậy? Chiếm đa số là mặt hàng phổ thông thôi.”

“Hồn tướng phổ thông là chắc chắn số lượng nhiều, hơn nữa thực lực có tăng lên nhưng mà đại trưởng lão có lòng tin chiến thắng binh đoàn của đám Tang Đức Lạp(Sandra) cơ mà?” Thiên Huệ không lý giải được: “Binh đoàn trên tay đám Tang Đức Lạp(Sandra) có thực lực mạnh mẽ.”

Lời Thiên Huệ nói được mọi người tán đồng, bọn họ đều từng gặp binh đoàn của đám Tang Đức Lạp(Sandra) rồi, thực lực đều phi thường cường hãn. Binh đoàn cùng một cấp bậc với Thu Sát binh đoàn phải tới mấy đội, cái này cũng là vì sao mọi người đều xem trọng Hào môn liên minh hơn chứ không phải Thánh điện.

“Chẳng lẽ còn có huyền cơ gì nữa?” Mặt A Tín nhăn lại: “Muốn tăng thực lực Hồn tướng lên nhiều chẳng dễ dàng đâu.”

bỗng nhiên Đường Thiên chỉ vào Trụ Phán xử do Thánh viêm màu vàng kim biến thành: “Là nó!”

Mọi người thất thần, có chút không hiểu rõ lí do.

“Loại Thánh viêm này có điều cổ quái.” Đường Thiên giải thích: “Trước đây ta có giao thủ với Quang Minh kỵ sĩ, đã hiểu chút về Thánh viêm. Nhưng Thánh viêm trông thấy lần trước không giống với lần này.”

“Không giống?” Con mắt Thiên Huệ sáng ngời: “Điểm nào không giống?”

Nàng biết rõ trực giác của Đường Thiên phi thường nhạy cảm, không ai bằng, hắn nhất định đã phát hiện ra cái gì.

Đường Thiên suy nghĩ một chút: “Lần trước ta giao thủ với tên Quang Minh kỵ sĩ kia, cuối cùng lúc hắn chạy trốn, Thánh viêm cũng từ bạch sắc biến thành kim sắc, rất giống với Thánh viêm này. Ta từng suy nghĩ một thời gian, nhưng chưa hiểu, đến tận khi nhìn thấy hồn phách Tu Tư bắt đầu thiêu đốt, ta mới thoáng cái hiểu được.”

Ngữ khí Đường Thiên trầm ngưng hiếm thấy: “Người nghĩ ra phương pháp này là thiên tài chân chính. Thánh viêm phổ thông là một loại năng lượng quang minh, một loại năng lượng quang minh tính chất phi thường đặc thù. Ta hoài nghi, Thánh viêm mới là thành quả chân chính từ việc Thánh điện nghiên cứu hồn. Thánh viêm có thể kích thích huyết nhục điên cuồng sinh trưởng, nhưng kỳ quái là thân thể các trưởng lão Thánh điện không cường tráng, bởi vì tất cả huyết nhục chi lực đều bị dùng để tẩm bổ hồn phách. Nhưng mà hồn phách tẩm bổ như vậy không cần trải qua ma luyện rèn luyện.”

Thiên Huệ đăm chiêu: “Giống như là được vỗ béo chứ không phải cường tráng?”

“Chính là ý tứ này!” Đường Thiên gật đầu, hắn trầm giọng nói: “Chúng ta đều biết, thần hồn cần rèn luyện mới có thể cường đại hơn. Như vậy hồn phách không trải qua ma luyện thì không thể cường đại. Lần trước ta còn có chút kỳ quái, uy thế của Quang Minh kỵ sĩ rất cường, nhưng mà vừa giao thủ, phát hiện thực lực yếu hơn ta tưởng tượng. Bây giờ mới hiểu được, hồn phách của bọn họ chính là dùng để làm phân bón. trước khi Thánh viêm thiêu đốt hồn phách, có thể tẩm bổ huyết nhục, lớn mạnh hồn phách. Thánh viêm thiêu đốt hồn phách, hồn phách tẩm bổ nhiều năm sẽ dung nhập trong Thánh viêm. Thảo nào khí tức chúng nó khác. Nếu như ta không đoán sai thì những hỏa trụ Thánh viêm này, không chỉ có thể phong tỏa Thánh Châu mà còn có một cái tác dụng, chính là làm lớn mạnh Hồn tướng vừa mới được sinh trưởng.”

Toàn trường lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị nội dung Đường Thiên miêu tả làm sợ hãi, lưng phát lạnh, lông dựng thẳng.

Hồn phách tẩm bổ vài thập niên chỉ làm phân nuôi cho Hồn tướng khác.

Sự lãnh khốc khiến người ta sởn tóc gáy.

Thiên Huệ cũng bị thất thần, thì thào lẩm bẩm: “Thực là đáng sợ…”

Đứng đương trường, ngay từ đầu Mai Lỵ Toa(Melisa) im lặng, sắc mặt trắng bệch, toànt hân run rẩy cầm cập, thanh âm hàm răng rung động va chạm vang khắp toàn trường.

Ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Mai Lỵ Toa(Melisa).

Mai Lỵ Toa(Melisa) lắp bắp, xen lẫn âm thanh khóc nấc: “Rất… Rất nhiều người đều tu luyện Thánh viêm…”

Rất nhiều người?

Mọi người có chút không rõ, nhưng mà không biết vì sao, trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng hiện lên dự cảm bất tường.

trong lòng A Tín chấn động, hắn thất thanh kinh hô: “Ngươi nói…”

Mai Lỵ Toa(Melisa) oa một tiếng khóc òa: “Ngoại trừ Thánh điện, rất nhiều người thường tu luyện Thánh viêm. Thánh điện nói… Nói chỉ cần tu luyện Thánh viêm là có thể có cơ hội được Thánh điện bồi dưỡng, có khả năng công tác cho Thánh điện, có thể được Thánh điện bồi dưỡng, có thể…”

Tâm tình Mai Lỵ Toa(Melisa) triệt để không khống chế được, nước mắt giàn giụa, nói không thành lời, ngồi thụp xuống thất thanh khóc rống.

Mọi người ngây người, nếu như suy đoán của Đường Thiên vừa rồi là thật… Không ai dám tưởng tượng.

Mặt mỗi người lúc này đều trắng như giấy, trong mắt ngoại trừ sợ hãi, chính là sợ hãi.

“Bọn họ không dám xằng bậy như thế đâu…” Ngay cả A Tín gan lớn, lúc này cũng lắp bắp.

Thánh Châu có bao nhiêu người? Tại tràng không có ai biết rõ con số cụ thể, nhưng mà mọi người đều biết rõ, Thánh Châu là một châu phồn hoa nhất toàn bộ Quang Minh Châu, cũng là một châu nhân khẩu nhiều nhất. Nếu có người quen thuộc tư liệu phương diện này tại đây, nhất định sẽ nói cho bọn họ, nhân khẩu của Thánh Châu chiếm một phần mười toàn bộ Quang Minh Châu.

Đã không còn ai dám suy nghĩ tiếp.

“Đó là cái gì?” Bỗng nhiên Cát Trạch chỉ vào chỗ cách không xa, thanh âm kinh sợ.

Nhìn theo ngón tay Cát Trạch, mọi người nhìn thấy một đóa Thánh viêm kim sắc lớn cỡ nắm tay, đang chậm rãi thổi qua nóc nhà bên cạnh đường, bay lên bầu trời.

Không biết vì sao, trong đầu mọi người tự nhiên hiện lên suy đoán vừa rồi của Đường Thiên. Hơi lạnh thấu xương, tựa như dòng điện lan tràn khắp thân thể bọn họ, cần cổ bọn họ cứng đờ, thân thể cứng đờ như bức tượng.

Bọn họ ngơ ngác nhìn, một màn cả đời bọn họ khó quên.

Một đóa lại một đóa kim sắc hỏa diễm, liên tiếp thổi qua nóc nhà, càng ngày càng nhiều kim sắc hỏa diễm, càng ngày càng nhiều nơi phiêu phù bay lên, tựa như một bầy sứa kim sắc khổng lồ, đang chậm rãi bơi lên mặt biển.

Bầu trời phương xa, dày đặc chi chít Thánh viêm màu vàng kim, nhìn không ra đầu cuối, giống như một mảnh hải dương kim sắc.

Mỗi cái ngóc ngách trong tầm mắt bọn họ, đều tràn ngập kim sắc, chúng nó chậm rãi phiêu phù.

Kim sắc thần thánh uy nghiêm, vào lúc này lại yêu dị âm quỷ, không có nhiệt độ chỉ có tử vong.

Ai cũng phát lạnh, bọn họ đều thân kinh bách chiến, chứng kiến vô số thi thể, từng thấy vô số tràng diện tiên huyết lâm li, huyết nhục ngổn ngang. Bọn họ vốn có cho rằng thế giới này không còn có tràng diện tàn khốc gì có thể khiến bọn họ sợ hãi sợ hãi. Nhưng một màn trước mắt khiến lòng bọn họ phải rung động.

Mỗi một đóa Thánh viêm kim sắc chính là một sinh mệnh.

Vô biên vô hạn Thánh viêm chiếm cứ mỗi một tấc không gian bầu trời, số lượng thật nhiều, không ai đếm hết rốt cuộc có bao nhiêu sinh mệnh, không có ai đếm được.

Ngay trong nháy mắt này, hàng nghìn hàng vạn sinh mệnh im hơi lặng tiếng tiêu thất, hóa thành một đoàn kim sắc hỏa diễm vô thanh thiêu đốt, trở thành phân bón.

Chưa ai từng chứng kiến sự việc tàn khốc hơn chuyện này.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.