Bất Tử Bất Diệt

Chương 77: Đại chiến Vân Sơn (hạ)



Huyết vụ trạng ngập không trung, huyết quang tận trời, ngưng tụ thành một huyết sắc bảo kiếm. Diệt thế hóa hình kiếm khí mang theo lôi điện phát ra quang mang huyền ảo đầy yêu dị, trong nháy mắt công tới vương cấp cao thủ.

Vương cấp cao thủ mặc dù trong lòng đã xớm quyết sinh tử vơi Độc cô bại thiên, nhưng đối mặt với một kiếm kinh khủng này cũng không dám có chút đại ý khinh thường. Hai tay huy động hình thành một mãnh lam quang chắn trước người, hình thể như một quang thuẫn vững chắc vô cùng. Độc cô bại thiên cầm chắc chuôi kiếm, kiếm khí bành trướng dữ dội, từ ba thước thành ba mươi trượng, cái thế bảo kiếm thế như hủy thiên diệt địa bổ thẳng vào lam thuẩn.

“Oành!”

Trời rung đất chuyển, lam huyết nhị khí của vương cấp cao thủ ko ngừng tràng ra tứ phía. Những người quan chiến trên lôi đài không hện mà cùng nhau nhảy xuống lôi đài, không ai dám đêm tính mạng mình ra thử uy lực của hai đạo quang kiếm này. Trước măt hai đạo huyết quang cùng làm quang như quấn quít với nhau nhưng không ngừng tỏa ra sát khí. Kiếm khí xuất ra từ tất cả công lực của hai đại cao thủ ai cũng không dễ dàng tiếp nổi.

Độc cô bại thiên bị một cổ cường đại lực lượng kích thẳng lên cao đồng thời vương cấp cao thủ cũng bị kích xuống lôi đài, dưới áp lực khủng bố lôi đài vỡ thành từng mãnh trãi khắp không trung. Hóa hình kiếm khí tàng dư bắn về Độc cô bại thiên vô số nhưng đều bị công pháp “kiếm khí hóa hình, ngưng khí hộ thể” ngăn cảng bên ngoài.

Hạ xuống dưới lôi đài vương cấp cao thủ phất nhẹ tay áo ra sau đậy lui những người phía sau, đồng thời xuất ra một kiếm công thẳng về hướng Độc cô bại thiên. Lúc này Độc cô bại thiên trong đầu chỉ nghĩ đến một chữ: “chiến”. Hắn hạ nhanh xuống, một thân công lực nâng lên cục hạn, đế cấp thần thức không ngừng ra soát trên người vương cấp cao thủ mỗi động tác nhỏ đều lưu lại trong đầu óc của hắn. Trong tay khấp huyết thần kiếm quang mang bắt đầu ảm đạm dần, cuối cùng biến mất khồng còn một chút quang mang nào, khôi phục lại màu đỏ đậm của kiếm.

Song tại hiện trường cao thủ đích thực đều cảm ứng được không gian xung quanh khấp huyết thần kiếm mang nhiều biến hóa, tia sáng chiếu tới bị bẻ congm không gian ảm đạn. Độc cô bại thiên đang vận dụng cô pháp chiếm thiên quyết trung đích cấm kỵ công phu. Thâu thiên đoạt nhật, sỡ dĩ công lực hắn hiện giờ không thể ra được hết uy lực của công pháp này, chỉ có thể bạo phát lực lượng. Khấp huyết thần kiếm không ngừng hấp thu từng tia tinh khí trong thiên địa, chuẩn bị cho đối thủ một kích cuồn bạo.

Đối diện vương cấp cao thủ đã sớm cảm thấy xung quanh khấp huyết thần kiềm biến hóa kì dị. Hắn cực kỳ cẩn thận, không có chút đại ý khinh thường, toàn thần vận chuyển tới cực hạn. Trong tay, bảo kiếm được vương cấp công lực quán vào phát ra quang mang sáng ngời, lam sắc kiếm khí kết thành một đại kiếm uy thế kinh nhân.

“Sát! Lúc này Độc cô bại thiên từ từ hạ xuống, ảm đạm chi quang khấp huyết thần kiếm bổng dưng phát ra huyết quang cường đại, trời cao thất sắc nhật nguyện ảm đạm, Một tiên thiên kiếm khí cực đại thử khấp huyết thần kiếm phát ra, huyết quang thế như vũ bảo, trực chỉ đánh xuống dưới.

Cúng lúclam sắc bao kiếm cũng được vương cấp vao thủ điều động đánh thẳng lên. Lam sắc mang theo sát ý trúng trung, huyết quan sát khí vạn trượng.

“PHÀNH!!!!!”

Bầu trời Vân sơn đứt đoạn, thiên địa thất sắc, dư kình kiếm khí tràng ra như nước vỗ bờ, quang chiến giả bị thương vô số. Người chết kẻ bị thương vô số, tiếng rên vạn trượng. Rốt cuộc vương cấp cao thủ và thứ vương cấp phải vung kiếm xuất ra từng đạo quang mang ngăn cản huyết lam lưỡng sắc.

Không trung, huyết lam lưỡng kiếm cũng vỡ vụn. huyết kiếm bị chấn nát, Độc cô bại thiên cũng bị đánh tới thổ huyết, không trung để lại một vẹt máu dài. Hắn bị đánh bay vào đỉnh của lôi đài, đánh “Rầm”, hắn thổ ra một cụm huyết nhục. Máu tươi phun ra rưới lên khấp huyết thần kiếm, thần kiếm phản phất như sống dậy, phát ra tiếng “Ô ô” thân kiếm rung động. độc cô bại thiên vút nhẹ thân kiếm, thầm than: “Quả nhiên là thông linh sát kiếm, đừng có gấp, ta sẽ cho ngươi uống máu đến thống khoái.” Hắn bất hảo nhìn vương cấp cao thủ, trên môn nhếch nhẹ nụ cười.

Vừa rồi, huyết lam kiếm khí tràng ra khiến cho quần hùng trên đỉnh Vân sơn chết hơn mười người, bây giờ thấy Độc cô bại thiên đỉnh lập trên lôi đài vô số người nhắm về phía trước phóng đị. Nhìn đám địch nhân, Độc cô bại thiên cười lạnh, trong tay khấp huyết thần kiếm như có cảm ứng không ngừng rung lên.

Vương cấp cao thủ trên miệng vẫn còn vết máu kêu to: ” Mọi người không nên lên, hắn vẫn còn sát lực.” nói song hướng Độc cô bại thiên bay tới.

Nhưng đã quá trễ, hơn mười người đã vọt tới trước mặt Độc cô bại thiên. Chỉ thấy một ánh hồng lóe lên rồi biến mất. hơn mười tiếng kêu thảm thiết qua đi, trên đất còn hơn mười thi thể, nữa thân người bị đứt đoạn, toàn bộ những người sông lên đều kiếm hủy nhân vong. Vương cấp cao thủ tiến từng bướt tới, sắc mặt giận dữ hét:

“Độc cô bại thiên xem ra ngươi đã thành ma rồi, xem mạng người như cỏ rát, hôm nay tuyệt không buôn tha ngươi, sẽ lấy mạng ngươi”

“Tha người, mẹ kiếp. Có ngon thì đêm sát tới đây mà lấy. Ta không giết bọn họ, chăng lẽ ngồi chờ chết sao.”

Độc cô bại thiên khỉnh khỉnh tiến lên, ánh mắt khinh miệt nhìn quần hùng: ” Bon họ có ai không nghĩ cách giết ta, ai không cho là trừ ma vệ đạo? Nếu vừa rồi ta không còn một tia khí lực sớn đã bị giết chết. Các người toàn giả nhân giả nghĩ, một lũ hỗn đản, cứ đến đây. Lão tữ ma tôn phụng bồi.”

Dưới lôi đài quần hùng sớm sôi trào, kêu gào giận giữ. Vương cấp cao thủ lên tiếng: ” Tốt! nếu ngươi đã dứt khoát ta sẽ khiến tính mạng ngươi chấm dứt tại đậy.”

” Bớt sàm ngôn đi, lão hỗn đản, ngon đến đay đi.”

Huyết khí từ khấp huyết thần kiếm khong ngừng táng phát, kiếm khí từ mũi kiếm không ngừng thụt ra thụt vào đầy yêu dị. Quanh thân đọc cô bại thiên huyết vụ tràng ngập. chóc lát hắn biến thành một huyết nhân, toàn thân là huyết tích đỏ tươi. Như một cái thế hung ma, hắn từng bướt từng bướt tiến về phía vương cấp cao thủ, vừa đi vừa lớn tiếng: ” Các ngươi là chánh đạo hỗn đãn, là ngụy quân tử, cái gì là trừ ma vệ đạo, thế thiên hành đạo, toàn là lũ chó má. Tất cả là các ngươi bứt ta, ép ta thành ma, hôm nay ta đại khai sát giới. gặp thần giết thần, gặp phật giết phật. một ngàn năm nay đôc cô gia đã bất phàm. Chiến hồn mau giác tỉnh cho ta lực lượng. Độc cô bại thiên từ nay là thiên hạ Ma tôn.”

Độc cô bại thiên nhắt tới hai chữ “bại thiên” cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, cả người như lữa đốt rống to: “BẠI THIỆN…..” Lúc này, giờ phút này chiến ý ngập trời, nội tâm tràng ngập đấu khí cường đại, hăn cầm khấp huyết thần kiếm nhắm vương cấp cao thủ phóng đi.

“Chiến thiên thần kiếm. Sát!” huyết sát kiếm khí từ mũi kiếm chém thẳng vào vương cấp cao thủ. Vương cấp cao thủ cũng nhanh không kém bổ ra lam sắc quang hoa. Hai cổ hữu hình kiếm khí chạm nhau Độc cô bại thiên bị oanh kích bay ra ngoài, từng ngụm tiên huyết trong miệng phun ra. Vương cấp cao thủ cũng bị thương tương đôi nhẹ hơn, trên môi rĩ máu. Độc cô bại thiên mỗi lần bị chấn lui đều kiên trì chống kiếm đứng lên tiếp tục công kích. Kết quả vài lần bị chấn lui cũng làm cho vương cấp cao thủ phung ra một ngụm máu.

Mọi người đều cho Độc cô bại thiên có hành động điên cuồn, dãy dụa trước khi chết. Dám cùng vương cấp cao thủ ngạnh đấu rõ muốn chết.

Quần hung hò hét: ” Giết hắn! Giết ác ma…..”

Độc cô bại thiên sau sáu lần đứng lên thì thân hình như đứng không vững, mọi người ai cũng nghĩ hăn lại nhắm về vương cấp cao thủ. Ai ngờ hắn đột nhiên nhăm về phía quần hùng. Thân thể trong nháy mắt nhanh nhen vô cùng. Trong tay khấp huyết thần kiếm tỏa khấp huyết quang mang công về quần hùng. Hắn mặt tình sát phạt và cũng không biết trên mình đã trúng bao nhiêu nhất kiếm, hắn biết hắn giết quần hùng bằng với số vết thương trên người.

Một đạo bạch quang ngăn cảng bước tiến của hắn, rồi sau đó các phương hướng lại có mười đại quang mang đòng thời đánh úp về phía hắn. hắn biết mười mấy vị thứ vương cấp cao thủ đã vây quanh hắn kiêm giữ hắn. hắn cảm thấy tử vong cận kề, mười đạo quang mang phản phất như tử thần liêm đao hướng tới hắn tỏa ra tủ vong khí tức.

Chung quanh hăn không gian từ từ thong thả có chút vặn vẹo, thiên địa tinh khí không ngừng thấu nhập vào hắn, đồng thời khấp huyết thần kiếm cũng hộ ứng, không ngừng phổ ra huyết quang thực thể hóa bố quanh thân hắn huyết sắc quang mạc.

“Oành!” Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL

Độc cô bại thiên bị hơn mười đạo quang kiếm đánh bay lên cao, hổ thể huyết scứ quang mạc cũng bị vỡ vụn, thiên địa tinh khí bên ngoài cũng bị đánh tan. Hắn toàn thân đầy thương tích, quần áo tơi tả, toàn thân máu thịt bày nhày. Hắn vận **ng cấm kị tâm pháp “kiếm khí hóa hình, ngưng khí hộ thể” cầm cố bảo vệ quanh người. Hơn mười đạo vô cùng cường đại kiếm khí mặc dù không nghiền náy thân hắn nhưng toàn thân hắn mạch máu nổi hẳn ra ngoài, cường đại áp lực xé rách cả người toàn thân là máu tươi lẫm lẫm, không một chổ nào là không có huyết nhục. Nhưng hắn có thể ngạo thị thiên địa, có thể tiếp được hơn mười đạo hợp kích của mấy thứ vương cấp cao thủ mà không chết, quả thật là kỳ tích. Cho dù mạnh như đại thành chi cảnh vương cấp cao thủ cũng vị tất có thể còn sống sót. Cả người Độc cô bại thiên từ không trung ngã xuống mặt đất, cả nữa ngày mới từ từ ngồi đạy. đối mặc với bất tử chi ma tất cả mọi người đều rung động cực điểm. kinh khủng nhìn hắn ở dưới đất không chết, điều này khó có thể tưởng tượng được.

Lam hải thiên nhếch môi cười lạnh, nhảy tơi:

“Độc cô bại thiên ngươi là ác ma, ngươi xem, ngươi bao nhiêu tuổi mà sát nghiệp quá lớn, ngươi đã giết bao nhiêu người? tại Vụ ẩn phong hôm nay ta muốn thay trời hành đạo.” nói xong kiếm trực chỉ Độc cô bại thiên đâm tới.

“Hấc! Hắc!… Đồ tiểu nhân, giả nhân giả nghĩa, vừa rồi ngươi thế nào không dám tiến lên? Bây giờ thấy ta bị trọng thương tưởng tiên lên chiếm tiện nghi, Hừ! nói cho ngươi cùng tất cả mọi người hay lão tử tại thứ vương cấp ta là vô địch” Độc cô bại thiên loạng choạng đứng lên:

“Ta là chí tôn, ta là thiên vương lão tủ, ta dù trọng thương nhưng vẫn đủ khả năng thu thập tiên tiểu nhân vô sỉ này”

Mọi người ai cũng muốn giết hắn nhưng nội tâm ai cũng phải thừa nhần với công lực của hắn quả là thứ vương cấp cao thủ hắn là chí tôn.

Máu tươi sớm nhiễm hồng Độc cô bại thiên ngãy cả trường bảo cũng là huyết bào, hắn toàn thân ngoại trừ mái tóc màu đen là ngoại lệ, hắn như một cái thế huyết ma vương.

Lúc này Lam hải thiên đã đề tăng công lực, trong tay trường kiếm phát ra quang mang yêu dị bổ về phía Độc cô bại thiên.

Độc cô bại thiên hét lớn: “Ma loạn thiên hạ, ta là chí tôn !”

Một đạo kiếm khí ngưng tu thành một huyết kiếm thật lớn. thanh trường kiếm lập tức đánh tới tức thì hóa hình kiếm khí dược thực thể hóa ẩn ẩn có tiếng sấm gió gào rú thẳng hướng Lam hải thiên công tới. Lam hải thiên quả thực kinh hải đến tuyệt vọng, hắn vạn vạn lần không nghĩ được thân thể gần như đã chết như thế mà có thể phách ra một kiếm kinh khủng như vậy. Hắn căn bản không có đường lui, kiếm cao quá đàu ngạnh tiếp chính diện.

“Oành…”

Trường kiếm gãy doạn, máu tươi rơi vẫy. Lam hải thiên miệng phun máu tươi, nữa đọa kiếm bị đánh gãy biệt vô âm tín, nằm trền mặt đất sinh tử không rõ.

Độc cô bại thiên hét lớn: ” Ta là thiên vương lão tử, ta là chí tôn.” Sau đó gục ngã tại chổ.

Hiện trường yên tỉnh đến cực điểm, cơ hồ tất cả mọi người không ai dám tin trước mắt là sự thật, nhưng nó lại chân chính sãy ra, một người cơ hồ gần chết lại đã bại một thứ vương cấp cao thủ.

Bảy vị vương cấp cao thủ định tiến lên, lúc này che mặt nữ Bặc vũ ti bước tới trước: ” Độc cô bại thiên ngươi thái quá tàn nhẫn, ngươi phải biết rằng trong trời đát tà bất thắng chánh. Hôm nay thiên địa Hạo Nhiên Chính Khí thanh trừ mọi tội ác của ngươi. Ngươi chuẩn bị chịu chết đi.”

Nhưng ngay lúc này Đôc cô bại thiên lại khiến cho mọi người một lần nữa kinh dị. hắn chớp chớp mắt chầm chầm đứng lên. ” Hắc! hắc…” hắn phát ra trạn trạn cười lạnh, làm cho người ta không khỏi trong long nổi lên hàn ý. một trạn gió thu thổi qua, mái tóc đen cùng với huyết bào theo gió phiêu động rung lên, quỷ dị vô cùng. Cả người hắn là máu, cao lớn khôi vĩ thân hình như ma thần ngạo nghễ cô độc trong gió. Độc cô bại thiên lạnh lùng nhìn lướt qua quần hùng cuối cùng cười lạnh nói: “Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Lão tử là Ma tôn trong thiên ha.”

Chương: 7

Huyết chiến

Nguoàn: thegioitruyen.com

Độc cô bại thiên lạnh lùng đão mắt khắp quần hùng, cưòi lạnh nói: ” Đạo cao một thước ma cao một trượng! Lão tử là thiên hạ Ma tôn.” Bặc vũ ti thấy hắn khí phách lẵm lẵm từ mặt đất đứng lên, không khỏi chấn động. Nàng nghĩ Độc cô bại thiên sau khi đánh bại Lam hải thiên đã không còn sức lực đứng lên nổi, ai ngờ hắn lúc này hắn lại hiển thị khí thế mạnh mẽ vô cùng. Nàng hơi do dự, nhưng cuối cùng cũng tiến tới:

“Độc cô bại thiên ta khuyên ngươi không nên chấp mê bất ngộ, như vậy đối với ngươi có chổ nào tốt? Cứ cho ngươi công lực tuyệt mạnh nhưng ngươi một thân một mình có khả năng thay đổi được cục diện, đối mặt bảy vị vương cấp cao thủ ngươi có thể thắng không? Ngươi nhìn tứ phía xem, mười mấy thứ vương cấp cao thủ, hàng vạn quần hùng, cho dù bọn họ đứng im cho ngươi giết, ngươi giết có hết không? Ngươi có từng nghĩ cho người nhà cuả mình không, ngươi ở đây không ngừng giết chóc, những người bị ngươi giết người nhà họ có bỏ qua cho ngươi không?”

“Ngươi từng xả thân thành ma đó là sự thật không thể phủ nhận, nếu đã xảy ra không ai có thể thay đổi được. Ngươi không nên chống đối người trong thiên hạ, ta nhgĩ không ai hiểu rõ bất tủ chi ma đáng sợ hơn ngươi, bất tủ chi ma trong truyền thuyết không nên được phục sinh trên đời. Những sự tình phát sinh đã qua chúng ta không thể thay đổi nhưng đối với thảm cảnh tương lai ai đều không thể không quản tới. Nghe ta hãy vì người nhà, bạn hữu mà nghĩ lại, không nên liên luỵ đến họ.” Sau khi nói xong, Bặc vũ ti mắt không chớp nhìn Độc cô bại thiên.

Độc cô bại thiên lạnh lùng nhìn nàng, một lúc sau mới lên tiếng:

“Không thể phủ nhân ngươi nói đều là đạo lý nhưng ta quyết không bao giờ thoả hiêp, nơi đây ta cho dù có tử trận cũng quyết không bao giờ cúi đầu trước bọn tiểu nhân hèn hạ vô sỉ các ngươi. Nếu ta thật sự đã chọc giận nhân sĩ chánh phái các ngươi, vô luận ta giết hay không giết những người này bọn họ cũng sẽ tìm ta báo phỏng. Chỉ cần ta sống sót bọn họ sẽ không giám làm gì, ngươi cũng đã nói bất tủ chi ma đáng sợ và ta nghĩ những người này cũng hiểu được, chỉ cần ta không chết, nếu ai *****ng đến người nhà ta, Hắc! Hắc ….”

Hắn cười lạnh: ” Tái hữu, ngươi đã phí tâm cơ khuyên giải ta rồi, càng để cho ta được mở rộng tầm mắt, ngươi không ngừng dùng người nhà, bạn hữu để mà đề tỉnh ta, điều này làm cho ta vô cùng phản cảm! Đây là thủ đoạn của chánh đạo đối phó ma sao? Uy hiếp? Đe doạ? Tất cả thật là bỉ ổi còn muốn trừ ma! Các ngươi tất cả nghe cho rõ đây, đừng cho ta thoát khỏi nơi này nếu không. Hắc! Hắc!… nếu ta Độc cô bại thiên có thể sống sót rời khỏi nơi này các ngươi, mọi người dám *****ng đến người nhà ta. Hừ!” Độc cô bại thiên chém mạnh trường kiếm.

“chấp mê bất ngộ, giết không tha!”

” Giết ác ma!”

“Bặc vũ ti ngươi không phải nói dùng thiên địa hạo nhiên chính khí để mà gọt tẫy linh hồn tội ác của ta, không phải ngươi muốn chấm dứt tính mạng của ta sao? Vì sao còn chưa động thủ, vì sao còn chần chần chừ chừ? Hắc! Hắc! Ngươi không nghĩ rằng ta có thể đứng lên nổi phải không? Hừ! Đàn bà vô sỉ ngươi chịu chết đi.”

Độc cô bại thiên đưa đế cấp thần thức cường đại khóa chặc Bặc vũ ti, mỗi động tác nhỏ của nàng đều không qua nổi thần thức của hắn. Trong tay khấp huyết thần kiếm phản phất một đạo huyết quang như chớp giật đánh úp về phía Bặc vũ ti. Bặc vũ ti biết Độc cô bại thiên thực lực hùng hậu mình vĩnh viễn không là đối thủ của hắn. Vốn tưỡng thừa dịp đối phương bị thương xuất chiêu đoạt mạng, nhưng bây giờ thấy hắn sinh lục dồi dào căn bản không có dấu hiệu bị thương, nàng không dám cùng hắn tranh phong. Thân thể lập tức bay nhanh né tránh sau đó tay xuất trường kiếm bổ ra một đạo kiếm khí ngă cản dư ba của hóa hình kiếm khí của Độc cô bại thiên.

Bặc vũ ti tránh ra liền xuất hiên một khoảng rống, chớp cơ hội Độc cô bại thiên phóng nhanh qua, thoát vòng vây của thứ vương cấp cao thủ. Hắn vừa định hướng quần hùng phóng đi nháy mắt xuất hiện một quang mạc cực lớn cảng hắn lại. Đế cấp thần thức cho biết đích thực cực đại uy hiếp, hai vương cấp cao thủ cũng xuất ra tiên thiên kiếm khí, quang mạc sâu rông như biển cả sôi sục hướng hắn mà tiến, uy thế làm người khác khoong thể kháng cự.

Đứng trước tử vong, Độc cô bại thiên vận dụng kinh thiên quyết vô thượng thần công kinh thiên thần hư bộ thi triễn đến cực hạn, song cướt thối lui, thân thể như hóa thành một quang ảnh nhàn nhạt, kiếm khí cùng quang mạc bức tơi hắn, hăn lại rơi vào vòng vây củ thứ vương cấp cap thủ.

Cùng lúc quang mạc hạ xuống tại chổ vừa rồi hắn đứng, cát bụi ngập trời một hố sâu xuất hiện trước mắt mọi người. Đôc cô bại thiên hít một ngum lương khí, tiến từng bước ánh mắt xem như không có gì.

“Các ngươi ai dám cùng ta chiến một trận?” Độc cô bại thiên đưa ánh mắt nhìn quanh thứ vương cấp cao thủ. Hắn đầu tiên thấy truyền nhân của thủy tinh cung, Thủy Tinh nhíu mày không biết nàng đang nghĩ gì. Lí thi thần sắc cũng rất phức tạp, dung nhan tuyệt mỹ vẫn cực kỳ băng lạnh. “con thỏ chết” Hoa vân phi vẫn độc nhất vô nhị với bộ mặt công sở, Vương Đạo biểu tình ngưng trọng??? Thương tâm nhân ???

Thứ vương cấp cao thủ hôm nay, đương kim thiên hạ đích thị là những thanh niên tuyệt đỉnh cao thủ, là vương cấp cao thủ trong tương lai. Nhưng giờ phút này mỗi người đều biết bằng một người căn bản không là đổi thủ của cuồng nhân này, bôn họ lại không bao giờ cùng nhau tiến lên.

Bảy vị vương cấp cao thủ sau khi bức Độc cô bại thiên vào vòng vây của thứ vương cấp cao thủ tựu không tiến tới, bọn họ biết Độc cô bại thiên không bao giờ trốn thoát được, họ muốn xưm biểu hiện của thứ vương cấp cao thủ.

Thương tâm nhân, Bặc vũ ti cùng một người mà Độc cô bại thiên không nhận ra, ba người cùng nhau liên thủ bước ra hàng ngủ của thứ vương cấp cao thủ.

“Hừ! Các ngươi ba người có thể cùng tiến lên một lúc, thế nào, tiến lên đi!” Độc cô bại thiên hét lớn.

Ba đạo quang ngọc tiên thiên kiếm khí đến từ ba hướng khác nhau, áp lực cường đại xa xa quần hùng đều có thể cảm nhận được, uy lực có thể hủy thiên diệt địa.

Độc cô bại thiên huy động khấp huyết thần kiếm, hét lớn: “Hồi toàn tuyệt tình trảm!” một phiến huyết hồng chi quang từ thân kiếm tán phát ra, như một huyết lãng mãnh liệt hướng tứ phía.

Ba đạo tiên thiên kiếm khí hùng dũng cùng huyết lãng gặp nhau ngay lập tức tan rã, biến mất, huyết lãng dần dần hòa vào hư vô. Sát na kiếm khí và huyết lãng tan biến, tam đại thứ cấp cao thủ đều bị chấn lui vài bước, Độc cô bại thiên bị đánh bay lên không trung sau đó nặng nề rơi xuống mặt đất, , miệng học máu tươi, hắn gắn gượng đứng lên, hắn nhìn quần hùng khắp đỉnh Vân sơn: chẳng lẻ ta Độc cô bại thiên cuối cùng lại bỏ mạng tại đỉnh Vân sơn, người đời thỏa khí. Con mẹ nó, ta không cam lòng! Ta chết thì người nhà ta sẽ làm sao? Ta không cam long! Ta không cam lòng! Nhưng… ta phải làm sao thoát khỏi nơi này? Chẳng lẻ trời muốn diệt Độc cô bại thiên ta sao!

Tam đại thứ vương cấp cao thủ lại công tới, Độc cô bại thiên miễn cưỡng giơ cao khấp huyết thần kiếm ngăn cản tam đạo tiên thiên kiếm, máu từ miệng hắn trào ra thành vòi. Cuối cùng hắn nằm dài trên đất không gượng dậy nổi, ba thứ vương cấp cao thủ cũng đình chỉ công kích. ặc vũ ti vốn định tiến lên thu thập hắn nhứng thấy người khác ngừng công kích dù không cam lòng cũng phải từ bỏ ý định.

Độc cô bại thiên cảm giác sinh mạng dần dần biến mất, toàn thân không còn chút sức lực, trên đất muốn động cũng không động được.

Lúc này, bảy đại vương cấp cao thủ tiến tới, một người nói: “Độc cô bại thiên, ngươi bây giờ còn trăn trối?”

“Các ngươi là những lão hỗn đản!”

Quần hùng lập tức sôi trào: “Giết! giết hắn!….”

Bảy vương cấp cao thủ, một người khoát tay: “như thê này, ma sắp đền tội, không bằng để cho người thân bằng hữu những người chết trong tay y động thủ, như vậy những anh hùng đã chết cũng được báo thù.”

Nói xong bảy người cùng lui ra ngoài, lúc sau thứ vương cấp cao thủ cũng lui ra theo. Giữa sân chỉ còn một mình Độc cô bại thiên nằm trên đất.

Tại đỉnh Vân sơn mọi ánh mắt đều nhìn về phía hắn, Độc cô bại thiên lợi dụng thâu thiên đoạt nhật đại pháp hấp thu thiên địa tinh khí. Quần hùng đang dần tiến về phía hắn trên môi ai cũng lộ nụ cười lạnh.

Đột nhiên hắn nhảy lên, hống lớn: “Ta Độc cô bại thiên dù có chết cũng không bao giờ chết dưới ta lũ vô sỉ hèn hạ các ngươi, ta sẽ mang các ngươi theo cùng.” Hắn phát ra đạo tiên thiên kiếm khí, lập tức mười mấy người kiếm hủy thân vong, quần hùng kinh hải, bối rối, Độc cô bại thiên xuất kiếm nhưng kiếm khí không hiển lộ.

“Ha ha!… hắn đã không còn khí lực nữa. Giết hắn!”

“Giết hắn đi!”

Mọi người điên cuồnghướng hắn vọt tới, Độc cô bại thiên nắm chặc khấp huyết thần kiếm nhảy vào, máu tươi tung tóe, đoạn kiếm tán lạn. Độc cô bại thiên biết mình không còn một chút nội lực, một tia kiếm khí cũng phát ra không nổi… Hắn bây giờ chỉ có thể mượn sức lực mạnh mẽ từ thân thể hòa với người võ lâm tranh đấu. Ỷ vào khấp huyết thần kiếm sắc bắn vô bỉ, hắn không biết chếm gãy bao nhiêu bảo kiếm, giết bao nhiêu người, và mình trúng không biết bao nhiêu nhát kiếm. Toàn thân trên dưới máu chãy ròng ròng, kinh khủng hết vết thương này đến vét thương khác, huyết nhục mơ hồ, xương trắng ẩn hiện.

Xa xa có ba người đang nhỏ giọng bàn tán. Một người nói: “Hắn đã đi trên con đường không lối thoát, bây giờ xem như kết thúc.”

“không, không còn, hoàn toàn tuyệt vọng.”

“Hắn đã không còn chút tình nào”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.