Bất Tử Bất Diệt

Chương 220: Đại chiến



Mấy trăm Võ thánh cùng tiến sang Bỉ Ngạn. Sức mạnh hùng hồn như nộ hải cuồng đào tràn khắp địa vực xa lạ. Chiến lực của Thiên Vũ đại lục đủ để hủy thiên diệt địa.

Gần một năm nay, Bỉ Ngạn chăm chú theo dõi các Võ thánh của Thiên Vũ đại lục, nếu không vì hai Võ thánh viễn cổ của họ chưa tỉnh lại, e là đã tấn công trước sang Thiên Vũ đại lục rồi.

Bọn họ đã quen với việc chiến trường diễn ra trên Thiên Vũ đại lục, lần này bị đối phương đánh tới tận cửa, quả thật hết sức khó chịu.

Những người ở đây được “thần” dạy bảo, luôn coi các Võ thánh của Thiên Vũ đại lục là những người chống lại thần, là đối tượng cần phải tiêu diệt.

Mấy trăm Võ thánh của Thiên Vũ đại lục tiến vào Bỉ Ngạn, lập tức bị cảnh sắc khiến cho sửng sốt. Đại lục này như tiên cảnh, mặt đất bằng phẳng hoa tươi thơm ngát, cỏ xanh rập rờn, khắp nơi là suối ca thác đổ, đẹp dẽ vô cùng, các loại trân cầm dị thú gặp người vẫn thản nhiên, hệt như thiên đường dưới hạ giới.

Đó là vùng đất của “thần”, là đất lành thời chiến loạn.

Cao thủ của đại lục sở tại được các đầu lĩnh đánh thức, từ các nơi tràn về, hai cỗ sức mạnh hủy thiên diệt địa bao phủ đất trời, chống chọi lại nhau…

Nhân mã song phương lơ lửng trên không, cách nhau mấy dãy núi, đứng từ xa nhìn nhau. Võ thánh hai bên đều dâng lên chiến ý ngút trời, sát khí xung thiên. Từ xa nhìn lại, chỉ thấy phía trên mỗi phe ngập ngụa huyết quang, đó là ý muốn giết chóc trong lòng mỗi Võ thánh.

Các Võ thánh đời trước mỗi bên từng giao thủ nhiều lần, từng mất bằng hữu, từng bị đối phương đánh trọng thương, lần này vừa giáp mắt đã thấy nóng nảy, đại chiến chực nổ ra.

Võ thánh viễn cổ thủy chung không xuất hiện trước mặt nhóm Võ thánh hậu bối. Bọn họ gồm tám người đứng đối diện nhau tạo thành một chiến trường cách đó mấy ngàn dặm.

Sức mạnh do tám người phát ra tựa hồ không kém hơn mấy trăm Võ thánh ở chiến trường kia khiến bình nguyên bên dưới rung động.

Thiên Vũ đại lục có năm người, Ma Tổ và bốn Võ thánh viễn cổ vừa tỉnh lại. Bỉ Ngạn có ba người, hai nam một nữ. Thật ra hai trong số ba người này đã tỉnh từ hai năm trước, một mực đứng sau lưng thao túng tình hình đại lục, song không ai là Đại Ma Thiên Vương mà Độc Cô Bại Thiên đã gặp.

Tám viễn cổ cường giả vô địch đều ẩn thân trong mây khói, chỉ lờ mờ thấy được thân ảnh. Trong tám người, đương nhiên thanh thế của Ma Tổ đáng sợ nhất, ma thể cao mấy chục trượng cuồn cuộn ám hắc ma khí, phảng phất như muốn nuốt trọn cả phiến không gian.

Lão nữ nhân của đại lục sở tại cũng cực kỳ bắt mắt, bà ta ẩn thân trong đám mây màu máu, mái tóc bạc được đám mây chiếu rọi càng sáng lóa, toàn thân phát ra khí tức quỷ dị. Nếu một trong mười bảy cường giả của Thiên Vũ đại lục là Lão dâm trùng Chu Bá mà nhìn thấy bà ta, nhất định sẽ ôm đầu bỏ chạy. Năm xưa vì cứu Thiên Ma, ông ta từng tiến sang đại lục này, đúng lúc lão nữ nhân bế quan tu luyện đến lúc trọng yếu. Chu Bá liều mạng tiến vào nơi bà ta bế quan, khiến đối phương tức thì tẩu hỏa nhập ma, ma hỏa khiến y phục bà ta cháy trụi.

Mặc dù vậy, khí tức bà ta phát ra vẫn quá ư kinh người, khiến Chu Bá không mảy may dám phản kháng, vội vàng chạy trốn ngay.

Lúc nội tức bà ta ổn định, không kể gì toàn thân lõa lồ đuổi theo ngay, bị khá nhiều người của đại lục phát hiện, khiến tin tức lan khắp hàng ngũ các thánh giả.

Lão nữ nhân tuy là nhân vật quyền thế của đại lục này, một trong những người khó chạm vào nhất nhưng tin tức vẫn lan đi cực nhanh. Đương nhiên tin đồn phải có đôi phần thất thiệt, thành ra là Chu Bá “sắc lang” đã dám chạm đến nữ nhân đáng sợ này, được coi là đệ nhất dâm côn trong các thánh giả, người của Bỉ Ngạn cũng kinh thán không ngớt. Lão dám thực hiện những việc “kì diệu” với lão nữ nhân này, đúng là không thể tin được, sắc lớn bằng trời.

Lão nữ nhân nghe được nhưng lời đồn đại, giận đến suýt nữa lại tẩu hỏa nhập ma, sau cùng ba lần rời khỏi đại lục đi giết Chu Bá, nhưng lần nào cũng bị Võ thánh viễn cổ của Thiên Vũ đại lục đẩy lùi.

Năm đánh ba, tựa hồ các Viễn cổ Võ thánh của Thiên Vũ đại lục chiến hết ưu thế nhưng họ không có cảm giác lạc quan bởi đó không phải là toàn bộ thực lực của song phương, những cường giả đứng đầu của cả hai bên vẫn chưa xuất hiện.

Mấy vạn năm trước, song phương không chỉ ngấm ngầm đấu với nhau một lần, tuy chưa chân chính xung đột nhưng cả hai bên đều đoán ra được thực lực đại thể của đối phương, nhìn chung đại lục sở tại mạnh hơn Thiên Vũ đại lục một chút.

Nhưng lần này có thêm Độc Cô Bại Thiên và Ma Tổ, có vẻ Thiên Vũ đại lục có lẽ Thiên Vũ đại lục nắm được bảy thành thắng lợi.

Ba thành còn lại phụ thuộc vào người chưa lộ diện: Đại Ma Thiên Vương. Cách đây chưa lâu, y đột nhiên hiện thân tại Trường Sinh cốc ở Thiên Vũ đại lục, thực lực biểu lộ ra thật sự quá kinh nhân, tựa hồ thật sự đạt đến cảnh giới – bán thần.

Bán thần có thể khiến cuộc chiến cân bằng xảy ra những biến hóa không ngờ.

Cách đó ngàn dặm, mấy trăm Võ thánh đang đối chiến, sát khí lan tràn tứ phía, phi cầm tẩu thú thi nhau gục ngã, núi rừng lần lượt sụp đổ dưới tầng tầng sóng khí.

Ý niệm giết chóc của mấy trăm Võ thánh hóa thành huyết quang trên không rốt cuộc cũng va chạm vào nhau.

“Ầm.”

Sức mạnh khủng khiếp do Võ thánh hai bên tạo thành hình như cuối cùng cũng tìm được nơi phát tiết, đột nhiên nổ tung, hai cỗ sức mạnh va đập vào nhau.

Nhiều ngọn núi cao mấy ngàn thước ở giữa song phương thoáng chốc đã đổ gục, mặt đất rung chuyển, đá bay mịt mù, phảng phất như ngàn tận thế đã tới, từng ngọn núi đổ xuống như phản ứng dây chuyền, liên tục tạo thành những tiếng “ầm ầm” liên miên bất tuyệt.

Đó là sức mạnh từ thân thể mấy trăm Võ thánh toát ra, có thể hủy thiên diệt địa, khiến núi non bên dưới triệt để gục đổ, đồng thời gần trăm Võ thánh bị cỗ sức mạnh đột nhiên va chạm đó chấn động đến thụ trọng thương, rất nhiều người thổ huyết. T.r.u.y.ệthegioitruyen.com

“Giết!” Không biết ai đó hét lên đầu tiên, mấy trăm Võ thánh nổ ra đại chiến.

Sức mạnh của mấy trăm Võ thánh bắn tung trong phạm vi mấy trăm dặm, đó là một trường bi tráng, đại chiến thảm liệt nhưng là một trường đại chiến các Võ thánh tự hủy diệt.

Do các Võ thánh tập trung sức mạnh tại một điểm, song phương so kè lại biến thành song phương hợp lực đối kháng, nhất thời khiến gần trăm Võ thánh thảm tử đương trường.

Sát khí vô tận.

Đại lực hủy thiên diệt địa…

Những tiếng gầm bi tráng…

Mùi tinh huyết nồng nặc…

Oán hồn không cam lòng…

Cả năng lượng sinh mệnh chưa kịp tiêu tan…

Cảnh tượng thảm liệt khiến người ta thảm liệt, vô số tuyệt đại cường giả mất mạng. Những cao thủ đạt được cảnh giới thánh cấp, bước chân vào trường sinh đều là nhất đại thiên kiêu, là thiên tài trong lịch sử võ học. Những gì họ trải qua người thường không thể làm được, họ đột phá cực hạn thân thể bước sang một lĩnh vực hoàn toàn mới. Tuy nhiên trong lĩnh vực mới này, rất nhiều thánh giả lại trở nên nhỏ bé, mấy trăm thánh giả hợp lực va chạm, họ chết mà không cam lòng…

Có lẽ những bậc thiên kiêu đã chết đi, trước lúc chết đều ngập trong nghi vấn và ân hận, bọn họ vốn là nhân thượng nhân nhưng điều đó bây giờ lại hoàn toàn không đủ.

Núi cao còn có núi cao hơn, trên đó còn núi cao hơn nữa.

Có lẽ rất nhiều thánh giả sau khi chết đi đều hối hận. Họ không cam lòng sống bình phàm, cả đời nỗ lực cuối cùng thành thánh, thành nhân thượng nhân, nhưng cuối cùng lại phát hiện mình chỉ bước sang một lĩnh vực khác. Ở đó họ hoàn toàn bình phàm, bởi trong thế giới đó đầy những thiên tài, như vậy có đáng không? Nếu từ đầu họ đã sống bình phàm, có lẽ giờ này không phải mơ hồ, không phải ân hận như vậy chăng?

Cả đời theo đuổi, trước lúc đi sang thế giới bên kia mới nhận ra tất cả là vô nghĩa, theo đuổi như vậy để làm gì?

Bách thánh đại chiến, trời sụp đất nứt.

Một ngọn núi cao sụp xuống, từng dòng sông đổi dòng, từng hồ nước cạn khô, cả đại lục cơ hồ run rẩy.

Đại chiến thảm liệt giữa mấy trăm Võ thánh khiến không gian vỡ nát nhiều lần, gần nửa số Võ thánh của Bỉ Ngạn tiến sang Thiên Vũ đại lục, họ xuất hiện ở những địa điểm khác nhau, có người xuất hiện tại nơi hoang dã, có người xuất hiện trên tầng không thành thị. Bất kể ở đâu, chiến đấu giữa các thánh giả vẫn phải tiếp diễn, dừng tay đồng nghĩa với bị đối phương giết chết.

Xuất hiện ở nơi hoang dã không gây hại quá lớn nhưng những Võ thánh xuất hiện ở thành thị của Thiên Vũ đại lục khác nào tai họa trên trời rơi xuống đối với các cư dân. Nháy mắt, sức mạnh hùng hậu khiến mấy ngàn người vong mạng, thành trấn bên dưới máu chảy thành sông, huyết vụ loang lổ, oan hồn phiêu đãng…

Oán giận ngút ngàn, họa loạn vô biên, bách thánh đại chiến, huyết thủy ngập trời……

Dự ngôn cuối cùng cũng thành hiện thực, đại chiến giữa các cao thủ thánh cấp của Thiên Vũ đại lục và đại lục sở tại đã ảnh hưởng đến lê dân bách tính. Người chết vô số, bị thương lại càng nhiều, tai họa từ trên trời rơi xuống này được hậu thế gọi là “thần phạt”.

Đại chiến thảm liệt giữa các Võ thánh vãn tiếp diễn, hai bên đánh nhau lan sang Thiên Vũ đại lục rồi quay lại.

Trong lúc diễn ra bách thánh đại chiến, một hôm ở Thiên Vũ đại lục đổ mưa rào, đất trời mênh mông màu nước, tựa như vô số oan hồn trên trời đang than khóc.

Độc Cô Bại Thiên cuối cùng cũng công thành viên mãn, hắn đứng dậy nhìn lên trời, mừa rào trút xuống cách thân thể hắn mấy trượng liền tự động dạt ra. Hắn thở dài: “Ôi…Đại Ma Thiên Vương, ngươi có thần thông như vậy, có thể hô phong hoán vũ, hà tất khiến bách thánh đại chiến diễn ra? Thật ra mục đích của ngươi là gì? Muốn làm gì?”

Đại Ma Thiên Vương lại xuất hiện trên Trường Sinh cốc, y vẫn ẩn trong mây khói, tựa hồ cũng có cảm khái: “Chúng ta là hai người tiếp cận với Thần hơn cả, ta nói rồi, chúng ta là những kẻ giống nhau, tính cách tương tự, thậm chí hành vi cũng không khác gì. Chẳng qua thủ pháp của ta kịch liệt hơn ngươi, trong lòng ta không có chính tà, không có thiện ác, trong lòng ngươi lại tồn tại quá nhiều tình cảm. Theo đó, ngươi chính là kẻ giàu tình cảm, không biết gì đến lí trí.”

Độc Cô Bại Thiên cười lạnh: “Buồn cười thật bất chấp thủ đoạn lại được ngươi coi là lý tính, thiện lương và chính nghĩa lại thành cảm tính, ủy mị, hắc hắc….cũng được, ngươi nói với ta xem ngươi muốn làm gì?”

“Ta muốn nghịch thiên!”

Câu nói này của Đại Ma Thiên Vương ong ong vang lên trong tai Độc Cô Bại Thiên.

“Ngươi muốn nghịch thiên?”

“Không sai, trời mà ta nói đến không phải đại lục ta ở mà là trời chân chính, vốn khiến cho thái cổ chúng thần biến mất.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.