“ Ngươi có giỏi thì buông tay, ta với ngươi hảo hảo quyết đấu.” Nam tử hai tay bị trói chặt trên xà nhà, y phục trên người rách nát, không chỉnh tề ngay cả việc thực hiện chức năng che chắn đơn giản cũng rất khó khăn.
“ Cố công tử thật là đề cao ta quá, tại sao ta phải tự mình tìm đến phiền phức? Thả công tử ra?” Nam tử thân mặc hắc y, biểu cảm cợt nhả vặn vẹo, trên tay còn cầm roi dài dính máu, có chút điên cuồng mà trả lời.
“ Tân Lương… ngươi tỉnh táo lại đi.” Cố Hà cắn răng, cố gắng thức tỉnh người đối diện.
“ Ta rất tỉnh táo nha! Cố công tử nói gì vậy, Cố công tử nói như thế, không sợ sẽ khiến ta đây đau lòng sao?” Tân Lương cợt nhả, tiến về phía trước một bước, roi dài dính máu trên tay nặng nề rơi xuống đất thay vào đó là một cây đoản đao sắc bén.
Cố Hà gấp gáp vặn vẹo cơ thể, không ngừng hướng về phía Tân Lương tha thiết nói: “ Tân Lương, ta biết ngươi đang ở đó, mau tỉnh lại, đừng để con quỷ này chiếm lấy ngươi.”
Nam tử hắc phục kéo dài khóe miệng, đoản đao trên tay sắc bén vung lên không trung, chính xác hướng về vị trí trái tim của Cố Hà cằm xuống.
“ Tân Lương, ngươi tỉnh lại.” Cố Hà cắn răng, đem toàn bộ sức lực còn lại hét lên một câu.
Mùi máu tanh tưởi bao phủ khắp không gian tối tắm, vệt máu ấm nóng từ trên má Tân Lương chảy xuống càng khiến gương mặt vặn vẹo kia trở nên quỷ dị. Nụ cười trên môi cứng lại, đôi mắt cũng mất đi tiêu cực, mờ mịt trong ánh mắt không che kín được đau đớn giằng xé dưới đáy, gương mặt tuấn mĩ càng trở nên vặn vẹo, Tân Lương điên cuồng lùi lại, hai tay dính máu ôm chặt lấy đầu, khụy gối ngã xuống nền đất.
Một dao kia không trúng nơi hiểm yếu, đau đớn từ vết thương càng khiến Cố Hà tỉnh táo. Cố Hà không bỏ cuộc, nhân lúc Tân Lương bị đau đớn tri phối, y cố gắng tìm biện pháp thoát khỏi trói buộc nơi cổ tay.
Một chút nữa thôi.
Hai tay dần nới lỏng, mồ hôi lạnh lấm tấm trên má chảy dọc xuống cằm.
Sắp thành công rồi!
Cố Hà đáy lòng vui vẻ, cố gắng tăng nhanh động tác… đột nhiên đối diện xuất hiện hơi thở lạnh lẽo, cổ tay bị siết chặt, linh lực ấm nóng theo nụ hôn có chút ôn nhu chậm rãi tiến vào cơ thể Cố Hà, đem vết thương trên người y cẩn thận chữa trị.
Người đối diện trằn chọc cắnmôi Cố Hà, hơi thở lạnh lẽo khiến đôi môi anh đào cứng lại, cánh tay hữu lực chậm rãi đặt ở eo nhỏ, từ từ luồng vào trong.
“ Khụ khụ khụ.”
“ Được rồi! Cắt!” Đạo diễn cực kì hài lòng trước cảnh quay này, háo hứng hô lên: “ Mọi người điều chỉnh một chút, quay lại lần nữa.”
Nhiễm Thanh Vân ở bên cạnh Phó Kim Phong cẩn thận giúp y gỡ bỏ dây trói.
Phó Kim Phong có chút mất tự nhiên, tránh né động tác của Nhiễm Thanh Vân.
Cũng đúng thôi, vừa mới quay cảnh đầu tiên đã là thể loại cảnh quay đầy thử thách này rồi, Phó Kim Phong lần đầu đóng thể loại này, không khỏi sẽ cảm thấy ngại ngùng.
Nhiễm Thanh Vân đương nhiên cũng là lần đầu đóng cảnh này, nhưng bởi vì đối với mấy chuyện như thế này y đều không để ý, hơn nữa còn được mượn cớ ôm lò sưởi của mình, Nhiễm Thanh Vân đương nhiên rất vui vẻ mà đóng rồi… trong lòng còn không kìm được mong muốn quay lại nhiều lần một chút.
Cảnh quay tiếp theo của bọn họ không phải là quay chung với nhau. Cũng may, nếu mà quay chung nữa, Phó Kim Phong sợ sẽ không trụ nổi mất.
Để tiết kiệm thời gian, Nhiễm Thanh Vân ở một bên quay phần của mình, Phó Kim Phong cũng ở bên kia quay phần của mình.
Nhiễm Thanh Vân thỉnh thoảng sẽ len lén nhìn xem lò sưởi của mình đang làm gì. Phó Kim Phong thì cũng sẽ lén nhìn xem bạn diễn của mình đang làm gì, trong lòng âm thầm tính toán phải làm sao mới có thể làm quen được với y.
Kết quả chính là đôi lúc tầm mắt của hai người sẽ chạm vào nhau.
Phó Kim Phong bị nhìn, ho khan một tiếng.
“Kim Phong, chuẩn bị!” Đạo diễn lên tiếng thông báo.
Phó Kim Phong nhanh chóng sắp xếp lại đống hỗn loạn trong lòng, rất nhanh nhập tâm vào nhân vật.
Khí chất của Tân Lương rất hợp với Nhiễm Thanh Vân, lời thoại cũng không nhiều, cả quá trình quay đều duy trì trạng thái mặt đơ.
” Ok, cut!” Đạo diễn hài lòng nói.
Cảnh quay đầu tiên của hai người bọn họ, chính là cảnh Cố Hà làm sai luật bị phạt đứng, đúng lúc đó Tân Lương đi ngang qua, đây trùng hợp cũng là cảnh hai nhân vật gặp nhau lần đầu tiên.
” Được rồi, qua!”
Đạo diễn vừa thông báo, Phó Kim Phong liền rất nhanh thoát vai, hướng tới Nhiễm Thanh Vân, dùng giọng điệu cợt nhả của Cố Hà, nói:” Tiểu Tân Nương, đợi ta với a!”
Phó Kim Phong ngoài mặt thì nhẹ nhàng chạy tới bên cạnh Nhiễm Thanh Vân mặt đơ, nhưng không ai hiểu được để có thể làm ra động tác này, y đã phải đấu tranh nội tâm mất bao lâu.
Phản ứng của Nhiễm Thanh Vân lại càng khiến y bất ngờ.
” Là do Cố công tử đi chậm quá thôi.”
“…” Đột nhiên vẫn không biết phải tiếp tục thế nào.
Cảnh quay thứ 18.
Hai người bọn họ phải quay cảnh ngâm mình dưới nước, hồ nước vốn chỉ ngập đến thắt lưng, trong lúc chuẩn bị cảnh quay, Phó Kim Phong đối với đống nước sạch sạch mát mát cực kỳ thích thú, nghịch đến vui vẻ.
Nhiễm Thanh Vân ở bên kia sau khi bị hệ thống rót tai 7749 cách tiếp cận lò sưởi, mặt lạnh tiến tới bên cạnh.
” Cái…” Nhiễm Thanh Vân đứng ở phía sau Phó Kim Phong, chưa kịp lên tiếng đã bị hắt một đợt nước vào mặt.
Từ trên xuống dưới đều ướt, gương mặt vừa trang điểm xong liền không thể dùng nữa.
Phó Kim Phong nhìn họa mình gây ra, khó khăn nuốt nước bọt:” A… xin lỗi, tôi không biết cậu ở phía sau.”
Nhiễm Thanh Vân nhìn biểu tình bất đắc dĩ của Phó Kim Phong, âm trầm mím môi:” Không sao.”
Người đi trước đã có câu, muốn làm quen với ai, chỉ cần cùng y đóng một bộ phim quả không sai.
Nhiễm Thanh Vân là một người lạnh lùng nổi tiếng ở trong giới, vậy mà sau khi cùng anh ta lăn qua lộn lại diễn chung vài tình cảm đã tăng lên không ít.
Phó Kim Phong hiện tại đã có thể thoải mái cùng y nói đùa.
Đương nhiên, Nhiễm Thanh Vân sẽ không nhận đấy là đặc quyền của lò sưởi nhà mình đâu, y cũng rất khó khăn mới có thể bày ra dáng vẻ này trước mặt lò sưởi…
cảnh quay thứ 20
Tân Lương đánh nhau với Cố Hà.
” Nhiễm lão sư, đổi tạo hình liền đẹp hơn rất nhiều nha!”
” Không bằng Phó lão sư, tạo hình nào cũng rất đẹp.”
” Chê cười rồi, chê cười rồi.”
” Thanh Vân, fan của em nhờ kí tặng nè.” Mạc Thu đứng bên cạnh cảm thấy Nhiễm Thanh Vân tâm tình tốt, liền chạy ra xin chữ kí.
Hoạt động kí tên tặng fan này trước đây mặc dù Nhiễm Thanh Vân không mấy tình nguyện nhưng đều sẽ làm… từ khi bắt đầu quay phim đến giờ liền không làm nữa.
Nhiễm Thanh Vân cũng không còn cách nào, lặp đi lặp lại một chữ cái, rất phiền đó!
Nhiễm Thanh Vân biểu thị có chết cũng không làm.
Đang nói chuyện với lò sưởi lại bị quấy rầy, Nhiễm Thanh Vân trưng ra vẻ mặt không thân thiện cho lắm.
Mạc Thu:”…” Cái tên tiêu chuẩn kép này? Phó Kim Phong là người, anh ta thì không phải người à…
” Nếu em không rảnh thì để sau vậy.” Miệng thì nói thế, nhưng tầm mắt lại hướng về phía Phó Kim Phong cầu cứu.
Phó Kim Phong:”…” Bảo y phải nói thế nào đây.
” Nhiễm lão sư không thích kí tặng fan sao?”
” Ừ, Phó lão sư thích à?” Làm gì có ai thích công việc nhàm chán kia chứ.
Mạc Thu:”…” Tốc độ lật mặt này cũng quá nhanh rồi.
” Đương nhiên, fan là để yêu thương mà.”
” Rảnh vậy?”
” Hả?”
” Ý là… Phó lão sư cũng thật nhiều tình cảm, có thể yêu thương một lúc nhiều người như vậy.” Ai ngươi cũng có thể trân thành đối đãi sao?
” Thật ra, fan của tôi không có nhiều lắm.”
“…” Đã ai có ít fan như ngươi đâu mà biết.
” Rồi sẽ nhiều lên thôi.”
” Ừ, tôi vẫn đang cố gắng.”
Kết quả, Nhiễm Thanh Vân vẫn không kí tên tặng fan.
Cảnh quay thứ 23.
Quay ban đêm.
Trời đột nhiên đổ mưa.
Hai người bọn họ bởi vì đã buộc dây cáp cố định, chỉ có thể cùng nhau đứng trên đình cao, đợi đến khi tặng mưa sẽ tiếp tục quay.
Nhiễm Thanh Vân lạnh lùng ngồi trong đình nhìn cơn mưa phiền phức, Phó Kim Phong lại đầy sức sống, chìa tay ra hứng nước mưa. Nhiễm Thanh Vân chuyển tầm mắt, nhìn y chằm chằm.
” Nhiễm lão sư, có muốn chơi không?”
” Phó lão sư không mệt à?”
” Mệt, nhưng nếu anh ngồi xuống, sẽ ngủ gật mất.”
” Vậy ngồi xuống nghỉ đi, một lát tạnh mưa em gọi anh,”
” Không được đâu, ngủ gật rồi sẽ không đủ tinh lực…”
Nhiễm Thanh Vân:”…” Đột nhiên không muốn quay phim nữa.
Thấy tâm tình của Nhiễm Thanh Vân đột nhiên xấu đi, Phó Kim Phong dùng chút nước mưa ở lòng bàn tay, hắt về phía Nhiễm Thanh Vân.
” Phó Kim Phong!! Anh làm gì thế!”
” Haha, tiểu Tân Nương không phải nên bồi ta hay sao?”
” Ấu trĩ.”
Miệng thì càu nhàu, nhưng Nhiễm Thanh Vân vậy mà lại đứng dậy, cùng Phó Kim Phong hứng nước mưa.
” ây, đai lưng bị tuột rồi!”
” Để tôi giúp.”
Cơn mưa mùa hạ, luôn mang theo một mùi hương rất đặc chưng và một bầu không khí ồn ào náo động.
Có lần, sau khi kết thúc cảnh quay đêm, Nhiễm Thanh Vân chuẩn bị trở về phòng hóa trang thay đồ, lại bị hai diễn viên phụ đang quay phỏng vấn kéo lại, trên tay còn cầm theo một cái xúc xích đã bị cắt một miếng nhỏ.
” Thanh Vân, có muốn nếm thử xúc xích bản giới hạn không?”
Nhiễm Thanh Vân ghét bỏ, cương quyết từ chối:” Không muốn!”
” Tiếc thế! Phó lão sư vừa ăn thử, còn nói cậu chắc chắn sẽ thích nữa!”
Nhiễm Thanh Vân:”…”
Đồ lò sưởi từng ăn…
” Đưa đây!”
Cảnh quay thứ 28
Trùng với sinh nhật của Nhiễm Thanh Vân.
Buổi chiều, trước khi bắt đầu quay, Mạc Thu nói hết nước bọt mới có thể khuyên Nhiễm Thanh Vân mở live phúc lợi.
Dù sao Phó Kim Phong vẫn chưa đến phim trường, Nhiễm Thanh Vân cuối cùng cũng đồng ý mở live phúc lợi.
” Xin chào mọi người, tôi là Nhiễm Thanh Vân, hôm nay là sinh nhật 21 tuổi của tôi, rất vui được trải qua cùng các bạn.”