hai..hai người_1 tiếng nói rất nghẹn ngào xen lẫn gì đó làthất vọng
_ơ….thư_hắn nhìn nó với ánh mắt như muốn nói lời giảithích
Phải nói bây giờ người nó như có luồn điện mấy trăm vôn chạyqua người,điều nó lo sợ sắp thành sự thật sao? nó chưa từng thấy mình bị thừara như vậy! nhìn hắn ôm ấp người con gái trước mặt mà nó cảm thấy quặn đau từngcơn 1.
_à Thư đó hả em?_Hl lúc này mới thấy sự hiện diện của nó
_va…vâng_nó đứng im như tượng để quan sát và đính chínhđâu là sự thật.Cho đến khi nghe Hl kêu
_em yên tâm chị chẵng còn gì với anh Vương đâu chị chỉ muốnôm anh vương sau gần 2năm xa nhau thôi._Hl cố giải thích nhưng thật sâu bêntrong đây cũng là 1 nước cờ của Hl
Có nên tin hay không?Chị ấy chỉ nói là ôm xả giao vậy mà!đúng vậy mình không nên nghi ngờ chị ấy như thế!_nó thầm nghĩ và cười nhoẻn
_dạ em cũng đâu nghĩ gì đâu chị!_
Phù,hắn thầm cảm ơn cho Hl nếu Hl không giải thích thì hắncũng chẵng biết nói sao!.
_à thôi em có việc phải về,chào em và anh_ả ta nói rồi bỏ đi
Sau khi Hl rời khỏi nhà, hắn mới đi lại chỗ nó,nhìn nó với 1ánh mắt ngọt ngào hắn nói:
_em này!! chẳng qua anh và Hl chỉ còn quan hệ bạn bè thôi
_em hiểu mà! em thông cảm cho anh! sau này nếu chị ấy quađây chơi em sẽ nói chuyện với chị ấy nhiều hơn.
_ừ! vợ ngốc đừng ghen tuông mà tội chồng nhé_hắn ôm chầm nó
_ùm! đồ điên_nó nói rồi chạy thẵng lên phòng
Sau khi lên phòng nó mới bình tâm để suy nghĩ tiếp mọi chuyện,thậtsự thì nó chỉ an tâm phần nào thôi nhưng nỗi lo sợ cứ khiến nó không thôi nghĩngợi về những ngày tháng thiếu hắn sẽ như thế nào!nỗi buồn heo hút tận sautrong tâm trí nó mà chỉ nó mới thấu hiểu mọi thứ,nó không muốn giống như nhữngphim nó đã coi, nhân vật nữ luôn giấu nhân vật nam những nỗi buồn.Nó không muốnthế nó muốn cùng sẽ chia với hắn tất cả nhưng khi đứng trước hắn nó mới cảm thấylà nó không đủ bản lĩnh và tự tin khi làm thế.Suy nghĩ mơn man rồi nó lại chìmvào cơn ngủ mê lạ thường,trong cơn mê nó thấy,Hắn đang ôm nó bỗng Hl xuất hiện,Hlmở rộng vòng tay thế là hắn bỏ nó chạy về phía Hl.Nó khóc nó cố kêu hắn quay lạinhưng 2 người đó cứ nắm tay nhau đi giữa ánh chiều tà đang buông xuống.Giậtmình nó mới biết là mơ,vừa kịp định thần nó phát hiện 1 vòng tay đang ôm siết lấymình.Quay phắt qua,đập vào mặt nó là khuôn mặt hắn đang lim dim “ngủ”
_á….anh làm gì thế???
_im! anh đang ngủ
_anh đi về phòng đi!_mặt nó đỏ lựng lên khi hắn ôm nó như thế,congái mà ai chẵng vậy
_ngủ đi_hắn kêu
_không..á_nó chưa kịp nói hết chữ “không” thì lànmôi ngọt ngào của ai đó cuốn lấy làn môi của nó.Sau 5p’ hắn vẫn chưa buôngra,nó cứ thế mà mất dần 0xi.Và cuối cùng là nó chìm trong giấc ngủ lun.
Sau khi hắn hôn nó gần 5p’ thì mới buông ra,thấy nó đã ngủ hắncười nói:
_anh biết cách làm em ngủ rối ngốc à_sau đó hắn ôm siết lấynó.
Cả 2 người cùng vào chung 1 giấc mơ,1 giấc ngủ không quá dàinhưng đó là 1 thứ hạnh phúc khiến cả 2 mỉm cười mãn nguyện.Thử thách chẵng lẽchỉ có thế?hạnh phúc của 2 người liệu có được bảo toàn mãi mãi?