Lý Mộc Hiên ngủ một giấc đến 8 giờ tối….
Cô vội vàng chạy xuống lầu.
Oa cô thật bất cẩn, khóc xong một trận liền lăn ra ngủ, ngủ đến quên trời quên đất, ngủ đến bỏ đói chồng!
Lý Mộc Hiên vội vàng xuống phòng bếp. Hức! Đập vào mắt cô chính là ông xã quốc dân đang lặn lội bên trong phòng bếp.
Oa thật là đẹp nha!
Cô chạy đến ôm chầm lấy thân ảnh cao lớn kia! Tôn Từ Vũ mỉm cười, hóa ra cô ngốc nhà mình đã tỉnh rồi!
– Anh đang nấu sao? 8h rồi đó!
Lý Mộc Hiên chu môi lên giận giận rồi làm nũng!
– Anh vốn dĩ có thể không cần ăn cơm tối nhưng vì vợ anh! Anh quyết hi sinh tấm thân ngọc ngà này để nấu một bữa cơm ‘thịnh soạn’ cho em!
Cô thừa biết trong lời nói của anh có chút tự đắc!
Hức! Có luộc rau, rán đậu thôi mà tự đắc gì? Cái này cô thừa sức làm! Nhưng đây là lần đầu tiên anh ấy vào bếp nên cô sẽ ghi nhận công lao mà ngoan ngoãn ăn a!
– ————————
Phải nói trong thời gian qua công việc của cả hai rất thăng tiến.
Cô trở thành nhà thiết kế của Ali – người mẫu hot nhất năm. Còn Tôn Từ Vũ sẽ đảm nhiệm một vụ án quan trọng liên quan đến các nhà tỷ phú.
Thời gian cũng gấp rút hơn. Đã 3 tháng rồi họ chưa ‘động ‘ vào nhau, họ vốn dĩ cũng muốn ở bên nhau nhưng công việc và thời gian rất ư là ăn ý kết hộ với nhau là cả hai không còn gì ngoài công việc!
Đã nữa năm trôi qua. Giờ họ đã nổi tiếng trong từng lĩnh vực! Cả hai bắt đầu nhận được sự quan tâm hơn về quần chúng! Các đại minh tinh bắt dầu để ý đến nhà thiết kế Lý Mộc Hiên. Trong giới lý luận có Tôn Từ Vũ! Tuy họ đã nổi tiếng nhưng thời gian đã dãn ra hơn những lúc mới bắt đầu nổi tiếng!
Họ bây giờ mói có thời gian dành cho nhau!
Như thường Lý Mộc Hiên cùng Tôn Từ Vũ được nghỉ ở nhà.
Lý Mộc Hiên lồm cồm ngồi dậy, thân mình đau nhức đến nỗi không thể bước ra khỏi giường. Có phải khi đàn ông cấm dục lâu quá sẽ thành ra con sói tinh lâu năm mà lúc nhìn thấy ‘ tiểu thịt tươi ‘ sẽ nhau cắn đến mức thấm ngầm vào xương con mồi không? Thôi, từ nay cô sẽ cho ‘ sói tinh ‘ nhà cô ăn từng bữa một, mỗi lần cho ít thôi, đỡ đến lúc thân như tách nghìn mảnh như này!
Tôn Từ Vũ mang bát cháo nghi ngút khỏi mang vào. Vừa nhìn đã biết Tôn Từ Vũ anh đã đổ bao nhiêu công sức vào bát cháo này!
Lý Mộc Hiên mỉm cười. Đã lâu họ không có ở lâu bên nhau được như thế!
Lý Mộc Hiên bò đến Tôn Từ Vũ ý ý muốn ăn.
– Em muốn ăn sao?
‘ tiểu thịt tươi ‘ gật đầu lia lịa. Ai mà không đói cho được?
Lý Mộc Hiên được chồng đút cho đến vui hơn cả Tết! Đúng là dạng người dễ được thăng thiên.
…..
Đã 1 tuần trôi qua, cuộc sông của cả 2 cũng khá bình thường.
Hôm nay là thứ bảy. Tôn Từ Vũ sẽ về sớm hơn 30 phút.
Vội vàng dọn cơm ra bàn. Bụng bỗng nhiên chuyền đến cơn đau dữ dội, chân bỗng chốc không đứng dậy nổi, bản thân như mang hàng cục đá lớn.
Tôn Từ Vũ về nhà, trong tâm bỗng dưng có điều gì bất ổn… Anh đi vào trong phòng khách, vợ anh không có ở đây. Anh liền đi sang phòng bếp…. Trước mắt chính là cảnh vợ mình sõng soài năm trên nền đá….
Tôn Từ Vũ vội vàng chạy tới. Miệng không ngừng hốt hoảng gọi tên vợ.
Không lo nghĩ gì anh liền bế Lý Mộc Hiên lên xe chở cô đến bệnh viện gần nhất!
….
Lý Mộc Hiên đã ở trong phòng đó lẫn 20 phút, điều này chính là thách thức sự kiên nhẫn của Tôn Từ Vũ.
Cạnh
Tôn Từ Vũ ngẩng đầu lên nhìn thấy người bác sĩ vẫy vẫy mình vào trong.
Trước mắt là Diệp Lục – Người bạn thời đại học của ông cùng vợ mình là Tần Tiêu Huệ đứng bên cạnh!
Đôi vợ chồng cùng nói về Lý Mộc hiên!
Tích… Tắch…. Tích…. Tắch….
Tôn Từ Vũ đơ người mấy giây sau lời chúc của Diệp Lục và Tần Tiêu Huệ.
– Anh Tôn! Tôi nói cho cậu biết, cậu được lên làm cha rồi. Bao năm nay vợ chồng cậu hiếm muộn bây giờ chính là có một tiểu bảo rồi đó.
– Chúc mừng! Chúc mừng!
– Vợ tôi…. Có thai rồi sao?
Tôn Từ Vũ chưa hết khỏi kinh ngạc.
– Phải! Vợ anh có thai được 1 tuần rồi. Cô ấy có thai rất yếu cho nên mới suy nhược! Anh bảo chị ấy là làm việc có liều lượng một chút tránh ảnh hưởng đến em bé!
Tôn Từ Vũ như điên như dại chạy tới ôm vợ vừa mới lim dim tỉnh dậy!
– Vợ ơi! Anh cảm ơn vợ! Vợ ơi!
Lý Mộc Hiên vừa tỉnh dậy, vừa mới có ý thức thì bị Tôn Từ Vũ ào ào ôm hôn đến nghẹt thở.
Hai vợ chồng kia vội vàng đi ra khỏi phòng bệnh.
Nhìn thấy vậy họ lại nhớ đến cảnh Diệp Lục khi biết cô có thai chính là vui đến nhảy bay khắp nơi!
– Anh làm sao vậy?
Tôn Từ Vũ mở to mắt.
Chẳng nhẽ nãy giờ Lý Mộc Hiên không nghe thấy?
– Em không biết sao?
– Không!
Tôn Từ Vũ mỉm cười, ôm càng chặt Lý Mộc Hiên.
– Vợ ơi chúng ta có con rồi, chúng ta có con rồi! Chúng ta có tiều bảo bối rồi!
Lần này đến Lý Mộc Hiên. Mắt mở to hết cỡ.
– Em, anh! Chúng ta có con?
– Phải!
Lý Mộc Hiên bắt đầu khóc! Không phải giọt nước mắt tuyệt vọng mà đây chính là gọi nước mắt hạnh phúc.
Hóa ra cô có con, cô có thể có con!
Cả hai người ôm nhau hồi lâu liền xuất viện.
– ————————
Thật sụa không dấu được quần chúng! Họ nhìn thấy cái bụng 2 tháng của cô cộng với việc cô tuyên bố nghỉ ngơi một thời gian thì mọi người đều đoán chắc cô có thai.
Sự việc này quần chúng biết đương nhiên Lý gia, Tôn gia đều biết!
Tôn gia lúc này chính là không còn gì ngoài bất ngờ hơn!
Kinh tế của Tôn gia ngày một sa sút trầm trọng, lúc này tập đoàn không còn sự lựa chọn nào ngoài bán cổ phần rồi chính thức tay không!
Con người ấy à! Chính là thứ khó nói trước. Nếu con người đã vậy thì tương lai càng khó nói trước hơn! Đừng tự cho mình là ngọc ngà kim cương, đừng cho rằng mình sẽ sống mãi trong gấm nhung lụa là! Đừng cho rằng những con người dù bé nhỏ nhưng chí hướng của nó lại lớn những tên nhà giàu chỉ biết hắt hủi con cái, tự cho con mình là vàng mà con người ta không khác gì dẻ lau!
– ————————–
Mn ơi cần phiếu gấp cần phiếu gấp được 500 phiếu mk sẽ đăng chap nha!