Khi Nam Phụ Không Còn Như Trước

Chương 6:Bức thư "tình" dễ nổi ra gả



Duật Thiên không khách khí đóng sầm cửa lại nhốt Ly Sâm ở bên ngoài. Mưa vẫn tầm tã trút xuống.

“Thiếu gia, bữa ăn đã chuẩn bị xong. Mời thiếu gia dùng.”

“Ừ. Cảm ơn cô.”

…..

Sau khi thưởng thức xong, Duật Thiên liền lên phòng của mình đóng kính cửa lại.
Căn phòng vẫn là màu đen như cũ nhưng đồ trang trí trong tủ kính gần cửa sổ thì càng kì lạ, điều kì lạ ở đây chính là tất cả đều bằng sứ.

“….”

Chủ thể thích đồ trang trí bằng sứ sao? Sở thích kì lạ thật.

Duật Thiên cầm một món trang trí lên, hình món đồ là một con mèo trắng nhỏ, đang ôm một con cá, nhìn trông đáng yêu vô cùng.
Cầm trên tay lật qua lật lại, Duật Thiên liền đưa tầm mắt lên các món khác. Hầu hết đều là làm thủ công. Càng ngày càng kì lạ. Hầu như trong tử kính đều là mèo sứ, không ôm cá thì chính là một cái chuông vàng hay một trái bóng nhỏ.

Duật Thiên đặt lại con mèo đó về chỗ cũ. Mệt mỏi ném dép lên lung tung, ngã trên giường lăn ra ngủ quên trời quên đất.

…..

Sáng hôm sau, trải qua một cơn ngủ trong khi trời mưa, Duật Thiên thức dậy với khuôn mặt còn ngủ ngật cùng rùn mình khi tiếp xúc với khí lạnh. Ngáp một hơi rồi ngồi dậy vào nhà WC chuẩn bị đi học.

…..

“Thiếu gia, đây là phần cơm trưa của ngài.”

“Cảm ơn. Nói với ba mẹ tôi rằng tối nay tôi sẽ về trễ. Đừng để họ chờ.

“Vâng.”

Duật Thiên mang hộp cơm bỏ vài balo. Mang đôi giày bata đen rồi lái xe đi học.

…..

Trường Ilumina.

Dắt xe vài chỗ để xe, Duật Thiên mang balo phóng lên cầu thang như một cơn gió.
Cậu bước lên cầu thang ở tầng 2 thì nghe tiếng nói chuyện. Chủ đề lần này lại vô cùng quan trọng. Duật Thiên liền nép vào một bên nghe.

“Ê tao nghe được một tin.”

“Tin gì kể tao nghe coi.”

“Tao nghe nói nữ thần bên trường kinh tế ấy chuyển trường sang đây nè.”

“À cái con ả Ly Sâm ấy hả?”

“Mày sao dám xúc phạm nữ thần của tao.”

“Tao là đang nói sự thật, xúc phạm cái gì? Tao nghe nói lúc trước Duật Thiên A2 từng rất thích ả. Nhưng ả lại từ chối tình cảm của cậu ấy. Vì thất tình mà chuyển cả sang bên đây…”

“Tôi thật vinh hạnh khi được hai cô gái xinh đẹp nhắc đến đấy.”

Duật Thiên xuất đầu lộ diện khiến hai cô gái giật nẩy người. Hét lên đầy bất ngờ.

“Hét cái gì. Tôi chưa chết đâu.”

“Duật….Duật Thiên.”

“Gọi tôi là bạn học Triệu được rồi.”

“À….vậy…bạn học Triệu có chuyện gì sao?”

“Lúc nãy tôi có nghe bạn nói rằng Ly Sâm sẽ chuyển sang bên đây sao?”

“Ừm. Nghe nói là vì ngành kinh tế không còn sức hấp dẫn đối với cô ấy nên cô ấy định tìm ngành khác thích hợp hơn với mình.”

“Vậy cảm ơn bạn rất nhiều. À tôi xin nhắc luôn. Khi bàn về một ai đó, nhớ nói nhỏ lại kẻo có chuyện xấu xảy ra.”

“Cảm…cảm ơn đã nhắc nhở.”

Duật Thiên nhấc chân đi về lớp A2, để lại hai bạn nữ sinh ngơ ngác và đầy e thẹn vì được cùng nam thần trò chuyện.

…..

Lớp A2

Duật Thiên vừa mới bước vào lớp thì có cả tổng cộng 62 con mắt nhìn chầm chầm vào hắn. Duật Thiên hắn giọng “Có chuyện gì vậy?”

“…”

“Có gì mà nhìn tôi dữ vậy?”

“…”

Duật Thiên nhìn đám đồng chí lớp A2 càng kì lạ. Liền đi đến cạnh Tuyết Chi mà hỏi “Có chuyện gì mà mọi người nhìn tôi dữ vậy?”

“Có một cô nàng đang e thẹn tỏ tình a.” Tuyết Chi chống càm trên bàn, giọng đầy vui vẻ như nhìn người gặp họa.

“Hả?”

“Có một bạn nữ lớp A1 thích thằng ngốc nhà cậu đấy.”

“Lớp A1? Thích tôi á?”

“Ừ. Vừa sáng nay bạn Lam Tuyền đến đây tìm cậu nhưng vì cậu chưa đến nên đã để gói quà lên bạn cậu rồi kìa.”

Duật Thiên nghe vậy liền đưa tầm mắt đến vị trí của mình thường ngồi. Quả thật trên bàn có một gói quà và bức thư.

Duật Thiên để balo lên ghế. Đưa tay cầm lấy bức thư. Xé bao ngoài ra rồi cầm lấy tờ giấy màu hồng nhung đọc.

‘Xin chào bảo bối của tôi.
Tôi để ý cậu từ lúc cậu đến đây rồi. Thế nên cậu sẽ thuộc về quyền sở hữu của tôi. Tôi biết cậu sẽ đồng ý thế nên đúng 2 giờ chiều nay đến sân sau. Tôi sẽ chờ cậu. Chào bảo bối của tôi.
-Lam Tuyền-‘

Đọc hết cả bức thư xong thì cả người Duật Thiên nổi lên một tầng da gà. “Thần kinh.”

……

Vào tiết đầu.

Cả lớp giờ nhìn nam thần lớp mình càng thêm quỷ dị. Mặc dù đã quen với cách đối xử phũ của Duật Thiên.

Ở cùng cậu gần một tháng thì mọi người đã biết được một sự thật, cho dù bạn có là một cô gái liễu yếu đào tơ như thế nào nữa nhưng khi chọc vào giới hạn của hắn thì hắn sẽ không hề thương hoa tiết ngọc gì cả. Thẳng tay khiến người đó khóc đỏ cả hóe mắt.

Rốt cuộc cậu có phải là đàn ông không vậy?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.