Thế Giới Có Chút Ngọt

Chương 55: Dùng cách gì để lấy lòng giáo viên?



Chương 55: Dùng cách gì để lấy lòng giáo viên?

Mạc Tạp buồn a. Khi các kì thi đến gần cậu sẽ buồn, điều này từ lâu đã trở thành phong tục riêng của cậu. Những bộ môn khác cũng tạm được, chỉ có bộ môn của thầy Hoàng đầu trọc mang tóc giả đó là không ổn. Có một số học sinh, bất kể là người như thế nào đi nữa, chính là không nhận được sự hài lòng của ông ấy, chính là bị ông ấy nhìn không vừa mắt. Mạc Tạp chính là loại hình học sinh xui xẻo như thế.

Đây là năm thứ ba đại học, là giai đoạn cuối cùng, thành tích rất quan trọng vì liên quan đến năm thứ tư đại học. Mắt thấy kì thi sắp tới, Mạc Tạp không thể bình tĩnh được, nằm lăn xuống sàn nhà của Thần Cách, liều mạng đạp hai chân: “Làm sao bây giờ, năm nay chắc chắn là thi rớt rồi. Năm nào cũng lo lắng, số mệnh Mạc Tạp tôi chính là thống khổ như thế.”

Thần Cách dùng chân đụng đụng Mạc Tạp trên sàn nhà: “Này!”

“Chuyện gì, không thấy tôi đang buồn phiền sao?”

“Bên này đã sạch, qua bên kia lau đi!”

Mạc Tạp từ trên sàn nhà ngồi dậy, vỗ vỗ lưng của mình: “Cậu thật không có lương tâm. Những người có thành tích học tập ưu tú giống như cậu thì làm sao có thể hiểu được nỗi thống khổ của chúng tôi. Ngày ngày lo lắng, đề phòng sợ thi không tốt. Ngày công bố kết quả, so với chết còn khó chịu hơn. Trước kia trung học đệ nhị cấp, cũng có một số giáo viên ác độc như vậy, kết quả thi đã thấp, lúc phát bài ra xong còn phải ở trong lớp có nhiều người như vậy đọc to điểm của mình lên. Loại phương thức giáo dục này quá đáng xấu hổ, chỉ khiến những học sinh có thành tích kém càng ngày càng tự ti thôi.”

Thần Cách nghe Mạc Tạp oán trách, cũng không lên tiếng.

“Cậu nói tôi nên làm cái gì bây giờ, cậu nói đi.”

“Lấy lòng ông thầy kia không được sao?”

“Cậu nói đơn giản quá, ông thầy kia có thể nói lấy lòng liền lấy lòng sao?” Tiếp theo Mạc Tạp suy nghĩ một chút: “Nhưng mà, tạm thời cũng chỉ có biện pháp này là khả thi nhất. Những biện pháp khác tôi còn chưa có nghĩ ra.”

Thầy Hoàng bị trọc đầu, cho nên một năm bốn mùa đều mang tóc giả, hơn nữa ông lúc nào cũng dùng một bộ tóc giả, nhất quyết không thay đổi. Có truyền thuyết, đó là đồ quý báo nhất của ông, nói không chừng có thể từ nơi này hạ thủ.

Cứ như vậy lại qua một ngày, Mạc Tạp đi tới lớp Thần Cách, tìm Ngũ Khu Dương.

“Chuyện gì?”

“Có chuyện phải làm phiền cậu giúp tôi một chút!”

“Nói tôi nghe thử đi.”

Mạc Tạp len lén đem kế hoạch của mình nói cho Ngũ Khu Dương nghe, Ngũ Khu Dương vừa nghe xong lắc lắc đầu: “Lại để cho tôi làm chuyện như vậy, dựa vào cái gì mà tôi phải giúp cậu? Đừng tưởng rằng mình là vợ nhỏ của Thần Cách thì có thể ra lệnh cho tôi.”

Mạc Tạp lắc đầu: “Lần này tôi không cần mang Thần Cách ra để uy hiếp cậu.” Mạc Tạp cười lạnh nhìn Ngũ Khu Dương: “Cậu không quên chứ? Lần trước chạy đua xe đạp thua, cậu còn nợ tôi một yêu cầu.”

“Chuyện đã lâu như vậy mà cậu vẫn nhớ sao?”

“Dĩ nhiên, chuyện như vậy chắc chắn phải dùng ở tình thế cấp bách như bây giờ, nếu không thì quá xem thường tài năng của cậu rồi.”

“Biết rồi, cậu thật là phiền phức!” Nguyện thua cuộc được coi là cái ưu điểm duy nhất của nhóm người này.

Mặt trời vẫn nóng gắt như cũ. Thầy giáo Hoàng ăn cơm nước xong, mồ hôi chảy ướt lưng. Ông vừa cầm bài thi của học sinh quạt quạt, vừa nhàn nhã đi tới văn phòng. Lúc này, Ngũ Khu Dương xuất hiện, gương mặt mang theo xấu xí và gian trá. Hắn đi lên phía trước, nhanh tay lấy bộ tóc giả của thầy Hoàng xuống, để ở trên tay quơ quơ: “Thầy ơi, thầy không cảm thấy nóng à?”

Đột nhiên cái đầu trọc bị phơi bày ra, thầy Hoàng tức giận, gương mặt căng to lên: “Em học sinh này, dám đùa giỡn với thầy giáo như vậy sao? Học lớp nào? Nếu không trả lại cho thầy, thầy lập tức đi thông báo cho giáo viên chủ nhiệm của em biết ngay!”

“Thầy ơi, em không ngốc đến vậy đâu. Nhất định em sẽ không nói cho thầy biết em học lớp nào. Trường học lớn như vậy, thầy muốn tìm ra tên của em chắc cũng khó lắm, ha ha ha ~~~~” Người xấu, tiếng cười cũng xấu.

“Hỗn láo! Học sinh bây giờ tại sao dám ngông cuồng như vậy? Trả bộ tóc giả cho thầy, nhanh lên!” Thầy Hoàng đưa tay ra, muốn cướp lại. Bất đắc dĩ thân thể rất không linh hoạt, Ngũ Khu Dương ngáp dài nhẹ nhàng tránh né. Lại bị sắp đặt làm loại chuyện mất mặt như thế này, thật là.

“Em không trả, em không muốn trả. Thầy ơi, thầy có thể làm gì được em? Nơi này một bóng người cũng không có, chẳng lẽ thầy cho là một học trò của thầy đột nhiên sẽ xuất hiện, sẽ anh hùng tới cứu vớt thầy sao?”

“Tốt nhất là đừng để cho thầy biết em học lớp nào, nếu không thầy sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Thầy sẽ kỉ luật em, đuổi học em.” Rõ ràng là đang tức giận.

“Dừng tay!” Giọng nói vang dội hướng tới Ngũ Khu Dương. Mạc Tạp mang theo gương mặt nghiêm túc và chính nghĩa, xuất hiện vẻ vang như anh hùng: “Này bạn học, sao lại đùa giỡn với thầy như thế? Thật quá đáng, lập tức trả cái đó lại cho thầy đi!”

Thầy Hoàng có chút kinh ngạc nhìn Mạc Tạp đột nhiên xuất hiện, còn trong lòng Ngũ Khu Dương thì vô cùng xem thường.

“Tôi sẽ không trả!”

“Đầu óc mê muội không tỉnh. Thầy tận tâm, khổ sở, dạy chúng ta kiến thức như vậy, chúng ta là học sinh phải biết nhớ ơn công lao này. Tại sao cậu lại có thể làm ra chuyện ngu dốt này khiến cho thanh niên chúng tôi phải cảm thấy hổ thẹn như thế chứ? Thật hết cách, đừng trách tôi không khách khí!” Hớ hớ, cậu mới nên hổ thẹn đó, Mạc Tạp.

“Không khách khí sao? Tôi đéo sợ!”

Mạc Tạp nhìn thầy Hoàng, gật đầu một cái: “Thưa thầy, thầy không cần lo lắng. Cho dù có chết, em cũng sẽ giúp thầy đoạt lại bộ tóc giả!”

Mạc Tạp xông lên phía trước, cùng Ngũ Khu Dương ẩu đả một trận, len lén, thì thầm nói: “Cậu cũng giả bộ hơi nghiêm túc một chút đi. Một lát nữa cậu sẽ giả bộ bị tôi đánh bại, sau đó tự tay tôi sẽ đem trả bộ tóc giả cho thầy. Ông thầy đầu trọc kia nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt!”

“Cậu giả bộ nghiêm túc hơi quá rồi đó. Còn bao lâu nữa vậy? Tôi còn muốn trở về cùng tiểu bảo bối của tôi ăn cơm.”

“Cậu lại đổi người yêu? Cậu quen người kia chưa được bao lâu mà.”

“Bớt dài dòng, không cần cậu quản.”

Hai người này, đang đánh lộn mà cũng nói chuyện với nhau như thường. Thầy Hoàng ở một bên gấp gáp, dù sao chuyện nhìn học sinh đánh nhau như vậy mà truyền đi, bị cấp trên biết nhất định sẽ bị phê bình.

Trong lúc cuộc ẩu đả đang đến hồi kịch liệt, Ngũ Khu Dương bất ngờ trợt tay, tóc giả bay ra ngoài.

Thật là không đúng dịp, bộ tóc giả vừa vặn bay đến dưới chân của Thần Cách. Thần Cách là một học sinh ưu tú, cho nên giáo viên của hắn gọi hắn đến văn phòng giúp một chút chuyện. Thật là đúng dịp!

“Hai người các cậu đang làm gì thế?” Thần Cách mắt lạnh nhìn hai đánh nhau giống như kẻ điên.

Hai người ngưng động tác, kinh ngạc quay đầu lại.

Thần Cách cúi đầu nhìn chòng chọc bộ tóc giả trên đất một cái, nhặt lên, phủi phủi bụi một chút, sau đó đi tới trước mặt thầy Hoàng, lộ ra nụ cười thân thiết: “Thưa thầy, cái này là của thầy sao?”

Thầy Hoàng có chút lăng lăng, nhận lấy bộ tóc giả từ trong tay Thần Cách, cảm giác giống như Thần Cách đang trở nên lấp lánh rực rỡ.

“Thật ra thì thầy cứ để đầu trọc như vậy đi, sẽ cảm thấy rất mát mẻ đó. Lúc đầu có thể thầy sẽ cảm thấy không quen, từ từ rồi thầy sẽ quen, sẽ cảm thấy rất dễ chịu. Dĩ nhiên, đây chỉ là ý kiến của riêng em.”

Mạc Tạp và Ngũ Khu Dương đồng thời nhìn Thần Cách, đồng thời ở trong lòng mắng: Cái tên cầm thú này!

Trước kia, thầy Hoàng bị mọi người trêu chọc, bây giờ lại được một học sinh nổi tiếng của trường khích lệ, cho nên trong lòng có trồng một cảm giác vô cùng ấm áp. Mạc Tạp đột nhiên ý thức được kế hoạch lần này, đứng sau lưng thầy Hoàng nhìn về phía Thần Cách nhe răng há miệng. Thần Cách nhìn lướt qua Mạc Tạp, nhớ tới chuyện hôm qua, liền hiểu được.

Không nghĩ tới, Mạc Tạp người này, vì muốn lấy lòng thầy giáo lại làm ra được loại chuyện ngu ngốc này.

Thầy Hoàng đem chuyện Mạc Tạp anh hùng xông pha trận mạc lúc nãy quên mất không còn một mống, quay đầu nghiêm nghị nói: “Đánh nhau trong trường học là không đúng. Mạc Tạp, làm bản kiểm điểm cho thầy!”

Mạc Tạp như bị sét đánh vào tai, tuyệt vọng! Lần này mất cả chì lẫn chài rồi!

“Thì ra là thầy là giáo viên dạy lớp của Mạc Tạp!” Thần Cách nói tiếp, khuôn mặt dễ nhìn mang theo nụ cười tan chảy lòng người: “Em thường nghe Mạc Tạp nói thầy dạy dỗ học sinh rất tốt, mặc dù cậu ấy học hành không giỏi lắm nhưng thầy cũng chưa bao giờ bỏ mặc cậu ấy!”

Lúc này thầy Hoàng còn kinh ngạc hơn, còn có chút ngượng ngùng: “Em, em biết Mạc Tạp sao?”

“Dạ, cậu ấy ở lầu trên, em ở lầu dưới. Một người đầu óc ngu ngốc giống như niên trưởng Mạc Tạp vậy mà thầy cũng thể dạy dỗ tốt như thế, ngay cả em cũng hy vọng sau này sẽ có cơ hội có thể trở thành học sinh của thầy!”

“Ha ha ~~ có một học sinh như em vậy, làm thầy thật cao hứng đó. Mạc Tạp cũng thật là, mặc dù học kỳ này, thành tích có chút cao, nhưng mà thầy cũng không tốt như em ấy nói đây.”

“Thưa thầy, thầy thật là quá khiêm tốn. Thầy dạy có giỏi hay không, nhìn bảng thành tích của kì thi sắp tới của Mạc Tạp là biết ngay.”

Thầy Hoàng sờ cái đầu trọc của mình một cái, lần nữa quay đầu nhìn Mạc Tạp nói: “Sắp thi cử rồi, lần này phải chăm chỉ hơn. Cũng đừng quá lo lắng, đừng làm cho thầy mất thể diện là được rồi.”

Điểm đại học đều là do thầy Hoàng chấm, lời này có nghĩa là, là mình được cứu rồi sao?

“Này, còn em nữa, lần này coi như bỏ qua lần sau không được phép tiếp tục làm chuyện nghịch ngợm như vậy nữa. Còn không mau đi đi. Này, Thần Cách, thầy đi trước!” Thầy Hoàng lắc đầu rồi đi, gió nhẹ thổi qua đỉnh đầu của ông, vô cùng mát mẻ, trong miệng nhỏ giọng cảm thán: “Đầu năm nay, số lượng học sinh hiểu chuyện như vậy thật là càng ngày càng ít, haiz~~”

Sau khi thầy giáo đi, Thần Cách khôi phục biểu cảm.

“Thần Cách, cám ơn cậu, chồng tốt của tôi!” Mặt của Mạc Tạp cười xán lạn.

Ngũ Khu Dương không hài lòng: “Còn tôi thì sao?”

“Cậu chuyện thành chẳng thấy đâu, chuyện bại đã có thừa.” Mạc Tạp quay đầu vô tình nói, sau đó nhào tới trên cánh tay của Thần Cách, ôm chặt: “Sớm biết tôi cũng không cần phiền toái như vậy!”

“Không có lần sau!”

“Đừng nói lời tuyệt tình như vậy, vợ chồng một nhà, sang năm cũng xin cậu chỉ giáo nhiều nhiều hơn!”

“Vì điểm số, tôi nghĩ cậu ngay cả cái mông cũng nguyện ý bán!” Thần Cách đẩy Mạc Tạp ra.

“Cái mông của tôi đã sớm bị cậu mua mất rồi. Cậu muốn đi đâu vậy?”

“Trở về phòng học!”

“Tôi đưa cậu đi!”

“Không cần!”

“Không được, không được, tôi phải báo đáp cậu!”

“Đừng làm dáng vẻ nũng nịu kia!”

“Chỉ cần cậu còn giá trị lợi dụng, tôi sẽ phải tiếp tục làm ra dáng vẻ như vậy.” Da mặt của Mạc Tạp không phải dầy bình thường, mà là rất rất dầy.

“Chuyện đó phải xem hạn sử dụng của cái mông của cậu!”

Lấy lòng giáo viên nên dùng biện pháp gì? Chuyện như vậy giao cho chồng xử lý là được!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.