Nó giật mình quay sang chàng. Đã chuẩn bị tinh thần xử lí chuyện này mà sao sức công phá từ chàng đã làm nó tái xanh mặt. Bản mặt chàng đến gần nó. Xung quanh mọi người cả trai lẫn gái ai cũng nhìn nó và chàng.
Và rồi những câu nói lại vang lên gây xôn xao ở căntin chật hẹp này. Anh Nhật với anh Bảo chuẩn bị có xung đột sao? Hai người ấy có chuyện chẳng lành hả? Ai sẽ thắng? Hai người ấy không thể gây tranh cãi. Thật không công bằng.
Nhỏ ngồi đối diện nó,đối diện mặt anh chàng đang đi với những bước chân nặng nề đến gần đứa bạn thân của mình. Cảm giác có sự nguy hiểm không hề nhẹ đang kề cập đến đây. Nhỏ nhấc mông,tay bê nhẹ ghế nhựa lùi ra xa. Cần phải lùi ra xa những lúc như thế này là tượng sách. Sao mình hay vậy nhỉ? Mình khâm phục mình quá đi trời ơi. (Ảo tưởng -_-)
Chàng đằng đằng sát khí xuống cạnh nó,thì thầm hơi thở nóng như lửa vào tai nó.
-“Quần đùi của tao đâu?”-