-A lô?-Khanh
-…-tên đàn em
-Được rồi, khoan hãy hành động, cứ theo dõi cậu ta-Khanh khuôn mặt hơi giãn ra một tí rồi cúp máy.
———————————————————————————————————————–
Việt Nam. Hắn và Toàn lập tức tới địa chỉ mà Lâm nói. Đó là một vùng núi, theo lời của một người nông dân thì sáng hôm qua thấy một cô gái giống như trong hình mà Lâm đưa ông xem đi đến chân thác ở phía đằng kia (vừa nói vừa chỉ tay đến dốc thác) sau đó có một đoàn người mặc đồ đen cũng đi đến đó. Ông nói trong đó có hai người con gái, còn lại là con trai.
Bỗng có hai người thanh niên lái xe đi sượt qua nơi hắn đang đứng. Người nông dân lập tức chỉ vào và nói đó là hai trong số những người hôm qua. Hắn lập tức sai Lâm đuổi theo và bắt lại. Đó là Hải và Khiêm đàn em của Ngọc. Ngọc sai hai người họ đến chân thác kiểm tra xem xác nó hay nó mạng lớn vẫn chưa chết nhưng không thấy gì cả nên đành quay về. Hai tên này thuộc loại sợ chết lại nhát gan nên với bản tính lạnh lùng đến ghê sợ của mình hắn chỉ hỏi vài câu là hai tên đó khai hết. Nhưng thói quen giải quyết nhanh gọn thì hai phát hai tên kia đã ngã lăn dưới đất. Sau đó, Lâm nhanh chóng tìm bắt Ngọc và Ly.
————————————————————————————————————————
Tại nhà kho, khu XX, đường XX
-Cô ấy đâu rồi?-hắn lạnh lùng hất mặt về phía Ngọc
-Hỏi thừa, dĩ nhiên là đã chết-Khóe môi nhếch lên nụ cười khinh bỉ. Ngọc và Ly bị trói chặt vào nhau. Ly không dám hé môi vì nhỏ vốn là một đứa sợ chết chỉ dựa hơi Ngọc.
-Có nói gì? Cô đã làm gì cô ấy?-Hắn mất bình tĩnh nhào đến bóp lấy cằm của Ngọc khiến cô đau điếng nhưng vẫn vẻ mặt chẳng sợ gì đó.
-Hahaha…lần đầu tiên tôi nhìn thấy vẻ mặt này của anh-Ngọc cười chua chát. “Anh thực sự yêu cô ta đến vậy sao?”
Chát………….Đó là tiếng động của sự va chạm mạnh giữa bàn tay to khỏe với làn da trắng mịn. Hắn vì quá bức xúc với tiếng cười của cô nên đã giáng cho cô một cái tát. Năm dấu tay hằng lên khuôn mặt cô nhưng nó làm sao đau bằng trái tim nhỏ bé đang rỉ máu trong cô.