Sáng hôm sau
*TRung tâm thương mại:
Cả trung tâm thuong mại đang xôn xao điều gì đó
-bx không sợ người yêu mình bị mấy đứa con gái khác nhìn à_Khánh che mặt khổ sở nhìn Jan
-ox mà cười với ai là chết với bx,ox cứ thử đi_Jan hí hửng trả lời có 1 phần hăm dọa mắt vẫn dán vào đống đồ đặt trên giá. Không màng đến ánh mắt ngưỡng mộ có, căm gét có của mọi người.
(sau hôm qua Jan với Khánh đã bắt đầu dính với nhau, bọn nó đặt cho cặp đôi này là couple ồn ào vì cứ nói chuyện 1 hồi là lại cãi nhau không biết bao nhiêu lần tuy vậy lại rất tình cảm, nhưng tình cảm quá khiến người khác sợ phải tránh xa trước khi phải đi rửa tai)
-ôi mĩ nam kìa_1 đứa con gái có ánh mắt hình trái tim đang hương thẳng vào hắn.
-đẹp trai quá
-người con gái đó cũng đẹp quá_1 tên con trai chỉ nó
-đẹp hả
-đúng rất đẹp như thiên thần vậy
-á anh chết đi, đẹp này, đẹp này_1 đứa con gái (chắc là ny) đập tới tấp vô người con trai. Mỗi lần nói “đẹp này” là 1 cái đấm vào bụng, vào lưng,…
&^*&^*&^&
-anh có sức hút quá nhỉ_nó nói bâng quơ
-đương nhiên
-haha tự sướng vừa thôi_nó ôm bụng cười. Hắn ngẩn người chỉ nói sự thật thôi mà, ở đâu có hắn sẽ có bạo loạn xảy ra
-đừng cười nữa người ta đang nhìn kìa_nó im bặt (cũng muốn giữ hình tượng).
-mà sao ban ngày cô toàn mặc đồ trắng mà ban đêm lại toàn đồ đen vậy_hắn thắc mắc nhìn nó, trên người cái gì cũng màu trắng, quần jean trắng áo phông trắng họa tiết đơn giản, nón rộng vành trắng túi sách và giày trắng nốt, à còn thêm làn da trắng nõn nữa hèn chi người ta tưởng nhầm nó là thiên thần.
-tôi thích, giống anh thôi mà nhưng tôi không thích mãi là màu đen u tối như anh_nhìn thẳng vào mắt hắn làm tim hắn lỗi 1 nhịp.
Nó nhìn trân trân vô chiếc dây chuyền hình bông tuyết bằng đá quý gắn thêm hình trăng khuyết trông rất đẹp
-chị bán em chiếc dây đó_nó nói với chị bán hàng
-xin lỗi em, sợi dây đó đã được đặt mua mà lại là hàng độc nên số lượng có hạn
-à vậy thôi, em cảm ơn_có chút luyến tiếc sợi dây chuyền nhìn rồi nó cũng bỏ đi. Đợi nó đi khuất rồi hắn mới quay lại chỗ cô bán hàng
-đưa tôi sợi dây đó_giọng lạnh băng chỉ vào sợi dây mà nó thích
-xin lỗi khách hàng, nhưng tôi…_chưa kịp nói hết câu hắn đã rút đt ra gọi
“đuổi việc nhân viên bán hàng quầy số 6 trung tâm thương mại cho tôi”
-vâng thư phó chủ tịch
“còn nữa gửi cho tôi chiếc dây chuyền có hình bông tuyết gắn hình trăng khuyết cho tôi”
-vâng tôi rõ rồi, lát nữa sẽ cho người gửi tận nhà cho…
Hắn lại cúp máy trước khi nghe hết câu ( -_- ) chưa kịp nghe hết câu “mà dây truyền đó là loại nào” tội nghiệp quản lí gửi nhầm chắc chắn sẽ bị đuổi việc. Hắn bỏ đi để lại chị bán hàng khóc thút thít không biết mình vì sao lại bị đuổi việc nahnh như vậy
-Ji thằng Duy đi với em đâu rồi_Quân lên tiếng
-ơ nãy hắn còn ở sau em mà
-cậu ta kia rồi_Khánh chỉ vào hắn
-mày đi đâu nãy giờ vậy_Quân khó chịu nhìn hắn
-có chút việc, giờ đi đâu
-công viên giải trí_Nó cùng Jan đồng thanh đáp làm Khánh rợn cả người, nhớ đến cái ngày Khánh tàn tạ sau khi đi công viên giải trí cậu lại toát mồ hôi hột.
-không…không đừng đi, tôi khuyên 2 người_Khánh vừa lên tiếng là bị Jan liếc xéo ngay lập tức
Quân với hắn thắc mắc không biết có chuyện gì, nhìn cảnh đấu mắt mãi cũng không được
-thôi đi_Quân cắt đứt trận đấu mắt kịch liệt đó
-thương anh Quân nhất_Jan ôm tay Quân và mắt vẫn chưa ngừng nhìn Khánh tóe lửa.
-a Key kìa_nó chỉ tay hướng về phía key đang lang thang 1 mình
-rủ nó đi luôn_hắn lên tiếng
*Công viên giải trí:
-sao hôm nay đông người quá vậy_nó nhăn nhó lách qua đám người trước mặt sau
-cô không để ý chỉ có chỗ chúng ta mới đông người à
-ơ sao lại vậy
-em gái ngốc vì chúng ta đó, toàn mĩ nam với mĩ nữ còn gì_Quân cốc đầu nó
-cô ta mà mĩ nữ cái gì_hắn liếc xéo
-thôi không cãi nhau nữa giờ mình đi đâu
-nhà ma_nó lên ý kiến
-không thích đi xem phim đi_Jan bĩu môi
-đua xe đi
-STOP_Khánh cắt ngang
Cả đám dừng lại cuộc tranh luận hướng mắt nhìn Khánh
-chia ra đi, chứ mỗi người 1 ý kiến sao mà đi
-ờ ha đúng rồi ai muốn đi nhà ma với tôi_nó dò hỏi. Vẫn chẳng ai trả lời nó xụ mặt xuống
-tôi đi_hắn trả lời.
-vậy Jan với Khánh xem phim còn Quân với Key đi đâu thỳ tùy ý, ô cê_
-ô cê