7h30 tại sân bay lớn nhất Seoul , 1 chàng trai đẹp tựa thần Apollo bước đi , kéo theo không biết bao nhiêu trái tim cô gái ở đây . Anh lái chiếc xe môtô phân khối của mình tới địa chỉ mả Ken đã đưa
Trước mặt Jun bây giờ là tòa nhà à không lâu đài nguy nga lộng lẫy với 1 vườn hoa đầy đủ các loại hoa , cây quý hiếm
– Chào anh , chắc hẳn anh là Jun – một cô gái giống nó lon ton bước ra nhìn Jun cười
– Sandy , em…em… – Jun sock
– Sandy ? Ko em là Hani rất vui được gặp anh chắc anh Ken hay Kun đã nói cho anh nghe về em rồi nhỉ . Mời anh vào nhà – cô nhí nha nhí nhảnh lon ton chạy vào
– Um – Jun cười rồi bước theo , Jun (tạm thời) không thể quên đươc nó
– Phòng anh ở đó phòng em ở đây có gì thì anh cứ nói nhé , em ở một mình nên hi vọng anh sẽ thích sự chuẩn bị của em – Hani cứ nói nói ko ngừng
– Hả em ở một mình – Jun ngạc nhiên
– Um có sao đâu ạ – Hani (lại) cười
– Em ko sợ anh làm gì em sao – Jun nham hiểm trêu chọc
– Nếu anh có thể – Hani ghé sát vào tai Jun mỉm cười nói – thôi anh nghỉ ngơi đi em nấu bữa trưa cho anh anh thích ăn gì ? Em nấu – quay trở lại vẻ ngây thơ , hồn nhiên
– Gì cũng được – Jun hôn nhẹ vào môi Hani như vẫn làm với nó rồi từ từ đi vào phòng
– A…. – Hani sock nhưng khi quay lại thì anh đã vào phòng mất rồi , lần đầu tim cô đập mạnh như thế này