Xuống tới canteen, tụi nó và tụi hắn chọn 1 cái bàn ở góc khuất để ngồi. Anh hỏi nó và cô – Hai đứa ăn gì để anh đi lấy?
– A cup of coffee without sugar not pure milk, please. Asia, confused. Một ly cafe nguyên chất không… sugar…- Nó loay hoay nói mà không tìm ra từ để nói
– Cho em một ly capuchino- Cô
– Anh hiểu ý em rồi Ice, là một ly cafe nguyên chất không đường không sữa đúng không? Nhưng hai đứa không được ăn uống cái kiểu này, phải ăn đồ ăn nghe chưa?- Anh nhẹ giọng nói rồi lại cáu lên
– Ok, give me a small pasta ( Được, cho em một mì ý cỡ nhỏ ) – Nó nói
– Còn em một phần KFC nha- Cô cười
– Ok, hai thằng mày đi theo tao- Anh quay sang hai thằng ” bạn tồi ”
Thế là cả ba cùng đi lấy đồ ăn bỏ lại nó và cô ngồi chán chết
Tụi hắn đi được một lúc thì không biết ở đâu ” chui ” ra ba con nhỏ chảnh chọe tóc xanh mỏ đỏ, ăn mặc rất chi thiếu vải. Ba nhỏ bước đến bàn của tụi nó, nghênh ngang đặt chân lên bàn. Xung quanh những ánh mắt đắc ý và thương hại nhìn tụi nó. Nó không thèm quan tâm, còn cô thì lạnh lùng liếc ba nhỏ một cái rồi nói giọng âm vực 0 độ
– Bỏ chân xuống
– Hừ! Bọn mày nghĩ mình là ai mà dám ra lệnh cho tụi tao?- Nhỏ tóc xanh cao giọng nói
– Đúng là lũ nghèo hèn không biết trời cao đất dày mà!- Nhỏ tóc đỏ tiếp lời
– Đồ đê tiện! Nhìn tụi bay mà tao muốn giết chết!- Nhỏ tóc tím cười khinh bỉ
( GTNV. Nhân vật phản diện
– Trương Thu Vân. 16t ( nhỏ tóc xanh đó )
Tiểu thư công ti Trương Thị, là công ti chi nhánh nhỏ của tập đoàn Dương Thiên ( tập đoàn nhà nó ý ). Cậy mình là tiểu thư nên rất cao ngạo, chảnh chọe. Đẹp nhờ son phấn và phẫu thuật thẩm mĩ nhưng không là gì trong mắt tụi nó. Cao 1m 69, nặng tới… 55kg. Body khá chuẩn. Ghét tụi nó và thích anh. Là chị cả của trường ai cũng phải nể, đai… xanh lá võ karate ( cấp cao thứ tư ý, hạng võ mà tụi nó coi là võ… mèo cào á )
IQ: 100/300 ( ngu không tưởng tượng nổi )
– Phạm Kiều Hoa. 16t ( nhỏ tóc đỏ ). Bạn thân nhỏ Vân
Tiểu thư công ty PP, là công ti chi nhánh nhỏ của tập đoàn EK ( tập đoàn của tụi nó ấy ). Cậy danh phận của mình mà ra oai. Tính tình giống nhỏ Vân ( bạn thân mà lại ). Đẹp nhờ son phấn và phẫu thuật thẩm mĩ, cũng không là gì trong mắt tụi nó. Cao 1m 64, nặng 50 kg. Body cũng tạm 1 xíu. Ghét tụi nó và thích hắn. Là chị hai của trường, đai xanh lá võ karate
IQ: 101/300
– Lý Phương An. 16t ( nhỏ tóc tím ). Bạn thân nhỏ Vân và nhỏ Hoa
Tiểu thư công ti LP, là công ti chi nhánh của tập đoàn TT ( tập đoàn nhà cô đó ). Tính tình giống hai nhỏ đó. Chị ba của trường, đai xanh lá võ karate. Đẹp nhờ son phấn và phẫu thuật thẩm mĩ, thua xa tụi nó. Cao 1m 60, nặng 50kg. Body không tệ đến nỗi… Ghét tụi nó và thích cậu.
IQ: 105/300 )
Cô nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận, mặt đen lại. Cô nói với giọng âm 100 độ
– Tụi mày vừa nó gì? Nói lại tao nghe?
Tuy rất sợ nhưng mà nhỏ Vân vẫn cố giữ bình tĩnh mà cao giọng nói
– Tụi tao nói mày là lũ nghèo hèn, khốn nạn, đê tiện suốt ngày bám theo trai đó! Đồ gái bao!
– Tụi mày giỏi lắm- Cô nở một nụ cười khinh bỉ
Nó lúc này mới ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lùng khiến tất cả lạnh sống lưng, rồi nó nói với cô
– Snow, do not accept this wild dogs, sit down ( Snow, đừng chấp lũ chó dại này, ngồi xuống đi )
Trong 3 con nhỏ đó thì có nhỏ An hiểu được nó nói gì vì từng đi du học Anh 1 năm. Nhỏ An nghe thấy thì giận tím mặt, gằn giọng nói
– M… m… mày vừa… vừa… n…ói tụi tao l…à… g… gì? Nói… n… ói… l…ại t…ao ngh…e!
Thấy thế thì nhỏ Vân và nhỏ Hoa nhíu mày, rồi từ từ nhớ lại từng câu nói như gió thoảng của nó và cũng hiểu được ý nói gì, cả 3 tức giận nghiến răng ken két
– I just tell us you’re a rabid dogs, hear me? There should I say it once? Okay? It is the poor, the rich but not cure the disease go coffee mounting, it is pitiful ( Tao vừa nói tụi mày là lũ chó dại, nghe rõ chưa? Có cần tao nói lại lần không? Được chứ? Thật là tội nghiệp, nhà giàu mà lại không đi chữa cái bệnh cà lắp, thật là đáng thương )
– M.. ày… mày giỏi lắm! Mày biết tụi tao là ai không hả?- Nhỏ An mặt không còn một chút máu nào
– Không cần biết- Cô chen vào
– Hừ được lắm! Tụi mày chết đi con ranh con- Nhỏ Vân hét lên rồi xông vào túm tóc cô. ” Chát ” cô không để ý nên bị nhỏ An cho một bạt tai. Năm vết ngón tay đỏ ửng hiện rõ trên khuôn mặt cô. Hừ! Xem ra nhỏ này rất gan, đây là cái tát đầu tiên của cô. Nhỏ An kiêu kì nói
– Hừ, đây coi như lời cảnh cáo cho tụi mày! Khôn hồn tránh xa tam đại hoàng tử ra
– Mày giỏi lắm An à, ngừơi đầu tiên dám tát tao là mày đó- Cô nở một nụ cười khinh bỉ
Chưa để cho cô có hành động gì thì nó đã dùng tốc độ ánh sáng không thể nhìn thấy bằng mắt thường mà vụt đến chỗ nhỏ An, siết chặt cổ và nó giọng âm 10000 độ
– mày dám tát bạn tao à? Giỏi lắm
Lúc này tụi hắn trở về, thấy cảnh tựơg trước mắt thì cũng hiểu ra vấn đề. Cậu vội chạy lại chỗ cô xem vết thương, hắn ngăn nó lại còn anh thì tức giận vô cùng, chạy đến chỗ 3 nhỏ kia, tát lại cho mỗi nhỏ 1 bạt tai thật đau. Anh gằn giọng nói
– các cô dám động đến hai người đó lần nữa thì coi chừng cái mạng của mình đó! Cuối giờ gặp riêng tôi ở sân thượng
– Anh… anh à, em… là bạn gái anh mà. Sao anh lại vì 2 con nhỏ đó mà… huhu – nhỏ Vân kêu lên
Còn tụi nó và tụi hắn không thèm để ý gì mà đi luôn trước sự sững sờ của cả canteen.
Cuối giờ chiều, sân thượng
3 nhỏ và anh đang giáp mặt với nhau, nhỏ Vân lên tiếng
– Anh Jun, sao anh lại vì 2 con nhỏ đó mà đánh em? Bọn nó là mấy đứa nghèo hèn không đáng để anh quan tâm đâu. Trong khi đó em là bạn gái anh cơ mà
– Cô câm ngay cho tôi! Tôi cảnh cáo cô không được đụng vào họ
– Hức… anh quá đáng lắm! Em là bạn gái anh cơ mà
– Hừ. Bạn gái ư? Tôi coi cô là bạn gái hồi nào? Cô tự ảo tưởng vừa thôi nhé
– anh… – nhỏ Vân không nói nên lời chỉ lẳng lặng nhìn anh bỏ đi. Nhỏ ấm ức nói trong nước mắt – hức! Ngọc Băng, Ngọc Tuyết! Tao sẽ cho tụi mày chết không toàn thây!
– mày yên tâm, 2 nhỏ đó sẽ không yên với tao đâu! – nhỏ Hoa tức giận nói
– Tụi nó sẽ phải trả thật đắt vì đụng đến tụi tao – nhỏ An nói
Thế là 3 nhỏ cười rộ lên khi không hề biết cái giá phải trả cho việc làm của mình