Xin chào, tôi là Kawahara Reki. Cám ơn các bạn đã đọc Sword Art Online tập 7 – «Chuỗi hạt của mẹ». (Tôi sẽ nhắc nhiều đến những vấn đề rất được quan tâm của tập này, xin hãy chú ý nhé!)
Chắc tôi bắt đầu viết light novel một cách nghiêm túc là khoảng 10 năm trước. Tôi có làm quen với một tác giả chuyên nghiệp rồi trở thành bạn của anh ấy, và tôi đã rất nhiều lần thảo luận về các tác phẩm của mình với người đó.
Đến tận bây giờ, tôi vẫn rất cảm kích về rất nhiều những lời khuyên quý giá của anh ấy, và trong số đó, cái làm tôi ấn tượng nhất chính là ‘dẫu cho chúng chỉ là tiểu thuyết, thì khi cậu viết về nỗi bất hạnh của con người, cậu vẫn phải suy xét cẩn thận rằng vì sao mà mình lại muốn viết như vậy’.
Thực ra tôi có một khuyết điểm là thường ‘tập trung vào việc phát triển câu chuyện và lờ đi khả năng mà nó có thể xảy ra trong thực tế’ mà tôi vẫn chưa sửa được (hay có thể nói là vì như vậy thì tiện cho tôi hơn…). Dù sao thì, tôi thường hay cho những nhân vật của mình gặp bất hạnh cùng cực để xác định cá tính cũng như cách hành xử của họ. Ví dụ, tôi chưa bao giờ đề cập chi tiết về bối cảnh từ đâu mà nhân vật chính của toàn bộ truyện SAO mất đi cha mẹ ruột của cậu ta. Nói cách khác, tôi chỉ tạo ra lí do vì sao Kirito trở nên xa cách với mọi người và bỏ qua hai nhân vật còn lại, bố mẹ đẻ của Kirito, chỉ nói họ gặp tai nạn và qua đời ngay. (Nhân vật nữ chính Sachi trong truyện ngắn «Chú tuần lộc mũi đỏ» ở tập 2 cũng có thể tương tự như vậy).
Tất nhiên tôi biết mình hay có thói quen đó khi viết, nên khi đọc lại bản thảo tập 7 này tôi đã thấy hơi không hài lòng. Dù cho dựa trên chủ đề là «Công nghệ thực tế ảo và Y khoa», nhưng liệu nhân vật nữ chính của tập này, Yuuki, có nhất thiết phải chết hay không? Có thể có một kết thúc khác cho câu chuyện này không? Có khi nào tôi chỉ viết cái kết này để làm cho độc giả mủi lòng?
Tuy nhiên, đó là chỗ rắc rối, vì thực sự tôi chỉ có thể viết ra những câu chuyện kiểu vậy thôi. Nghe như là bao biện, nhưng thói quen xấu ‘xem thường nỗi bất hạnh của nhân vật’ vẫn là một phần trong phong cách sáng tác của tôi. Vì thế, điều tôi có thể làm là cố gắng thấu hiểu được suy nghĩ của những nhân vật bất hạnh trong tác phẩm của mình (kể cả nhân vật phản diện). Dĩ nhiên, nếu các bạn độc giả có thể chiếu cố đến việc 15 năm cuộc đời của Yuuki đã có ảnh hưởng lớn lao dường nào đến Asuna và những nhân vật còn lại, thì tôi sẽ rất cảm kích.
Gửi đến biên tập viên của tôi, Miki-san, người đã rất lo lắng khi tôi chậm tiến độ sau dịp Năm Mới, đến abec-san đã vẽ những hình minh họa nhân vật rất công phu của tập này, và tất nhiên, đến tất cả độc giả, tôi hy vọng chúng ta sẽ lại hợp tác tốt cùng nhau trong năm 2011! Cám ơn sự ủng hộ của mọi người!
Ngày 27 tháng Một 2011, Kawahara Reki