9h30 tối hôm ấy. Trên sân thượng của toà chung cư, Anny nhìn quanh bốn phía, đôi mắt nhỏ sáng rực lên.
– Đã nghĩ nó như thế nhưng không ngờ, thực tế nó còn đẹp hơn – Lucy lên tiếng
– Cái gì đẹp cơ? – Ken gãi đầu nhìn tứ phía xung quanh
– Con trai các người sao khô khan quá vậy. Nhìn đi, đèn đường, đèn củanhưng ngôi nhà, đèn của của xe cộ, đủ màu sắc sáng rực. Phía xa xa còncó toà tháp Eiffel kìa. – Bun bĩu môi khinh bỉ nhìn Ken.
– Mấy đứa đến để gây chiến hay đến để ngắm cảnh vậy? – Han liếc nhìn
– Tất nhiên là ngắm cảnh rồi, gây chiến là việc của Anny mà – Lucy cùng mấy đứa con gái trả lời với khuôn mặt tỉnh bơ.
Cánh cửa bỗng mở toang ra, một người con gái mặc cái áo ba lỗ trắng, khoácthêm áo khoác da màu đen, quần bó da đen ôm khít chân, trên tay còn cầmgậy bóng chày kim loại bước vào. Phía sau cô ta là bốn đứa con gái tócnhuộm xanh đỏ tím vàng, trang điểm hơi lố và bọn du côn to con, da đen,mặt thẹo.
– [Bọn mày chỉ có nhiêu đó?] – Jenny lúc đầu kinh ngạc nhưng sau đó lại nở nụ cười khinh.
– [À không, chỉ có tôi, và thêm 5 đứa nữa. Những đứa còn lại đến xem chovui. À cô đừng động vào mấy đứa còn lại nhé] – Anny cười hiền giả vờngây thơ.
– [Mọi người, đã thấy nó khinh thường chúng ta.Mọi người có muốn chiến?] – Jenny hô to cho mấy người to con đằng saunghe rõ. Đáp trả nhỏ là tiếng hò hét đồng tình.
– [Muốn có nhiêu lên nhiêu hay là muốn 1:1?] – Anny
– [Hừm, như vậy thì sẽ có người nói tao chết nhát vì đông dân số hơn. Vậy 1:1 đi. Nhưng tao không muốn đánh bây giờ…. Con kia, ừ mày đấy, lênđánh đi] – Jenny chỉ tay vào một nhỏ nhìn khá đô con
– cần dùm, em lên đây – Anny cởi áo khoác đưa Han rồi bước lên giữa sân.
Khoảng đầu, hai người chỉ liếc nhau, bước qua bước lại mấy bước để thăm dò.Anny thấy nhỏ này khá yếu nhưng tay phải rất khoẻ, nhỏ cười lạnh mấy cái rồi bật người lên đá vào má trái của ả. Ả bị đá thì nằm xuống đất.
– [ Đứng lên! ] – Jenny ra lệnh
Kì lạ thay, nhỏ không thể nhúc nhích được.. Đôi chân ả bị chân Anny đạp lên rồi, không thể chống cự.
Anny lại tiếp tục cười, giơ bàn chân nhỏ nhỏ xinh xinh lên cao, dùng khánhiều lực đá xuống bụng ả kia, chỉ thấy á hét lên một hồi, sau đó ngấtxỉu, ở khoé miệng có rỉ máu.
– [Ây ây.. Bể ruột nhanh vậy sao? Thật nhàm chán] – Anny lộ ra khuôn mặt chán nản.
– [Jenny.. Hình như nó.. Chết rồi..] – một nhỏ đứng kế bên nói.
– [Vậy thì mày lên đi] – Jenny lúc đầu có hơi kinh sợ, nhưng lại ra lệnh cho nhỏ vừa lên tiếng bước lên.
– [3 đứa con gái còn lại trừ con Jenny ra, lên hết đi] – Anny hất mặt kênh kiệu
– [ Được! Mày dám khinh thường tụi tao! ] – 3 nhỏ bạn đồng thanh rồi bay lên đánh Anny.
Nhỏ A đá thì nhỏ B đấm và nhỏ C cào cấu nhưng tất cả đều bị Anny né tránh.
– [Trình độ có vậy thôi sao? Mất mặt quá..] – Anny thở dài rồi bắt đầu giơ bàn tay nhỏ nhắn lên tặng cho nhỏ A một cái bạt tai.
Nhỏ khuỵu xuống, ôm bờ má có năm ngón tay in đỏ au. Rồi lại quay sang nhỏB, tung cước đá vào bụng ả, B nằm xuống đất ôm bụng mặt nhăn nhó như khỉ ăn phải ớt, phát ra những tiếng rên yếu ớt rồi ngất. Cuối cùng dùng bàn tay chặt vào cổ nhỏ C, mắt nhỏ C trợn trắng lên và ngất xỉu. Anny phủitay ý chỉ đã đánh xong rồi. Lại quay qua cười khinh nhìn Jenny.
– [Ây ây.. Yếu quá yếu..] – Anny chốn hông cười khinh, hất mặt nhìn Jenny.
– [Mày… Dám giết người sao?] – Jenny run rẩy, lưng toát ra mồ hôi lạnh.
– [Mạng của nó do nó không biết giữ, tao thay thần chết lấy mạnh của nó.Như vậy có gì không đúng?] – Anny vẫn cười, khuôn mặt còn tỏ vẻ ngâythơ.
Nhỏ A bị tát một cái nên sinh mạnh vân còn, từ nãy đến giờ Anny không để ý. Nhân cơ hội, lấy con dao găm giấu trong áo ra, bay thẳng về phía Anny. Jenny thấy vậy thì cười thầm, Lucy thấy sát khí thì phát hiện nhỏ A đang lao tới cùng với con dao.
– ANNY!!!!!!!!! CẨN THẬN – Lucy hét to hết mức có thể.