– Cứ để cô ta vào!- Nguyệt Cầm ra lệnh.
– Vâng! Nhưng người phải cẩn thận! Cô ta không đơn giản!
– Ừ!
Nhưng chưa kịp cho vào thì cô ta đã xông cửa chạy vào.
– Con tiện tì kia! Mày mới vào mà sao không đến bái kiến ta?- Cô ta ngang như cua.
– Tại sao?- Nguyệt Cầm dững dưng.
– Cô…cô…!- Cô ta tức lên.
– Cô đâu có quyền hành gì mà đòi chủ tử tôi cầu kiến?- An Vy chọc tức Linh Hoa.
Cô ta đưa tay lên chực tác An Vy thì
” Chát!Chát!Chát!”
Nguyệt Cầm tác cô ta không những chỉ một mà là ba cái rõ đau.
– Sao cô dám?- Cô ta rống lên.
– Tại sao tôi không dám?- Nguyệt Cầm vẫn giữ thái độ dửng dưng như lúc đầu!