– Tôi giúp được gì cho các vị?- Nguyệt Cầm nhìn bọn họ.
– Chúng tôi tính cướp tù, cô nương có tính theo không?- Vị cận thần già nhìn cô. Không biết cô nương này có dám làm không.
– Cướp tù thì dễ, nhưng còn danh dự của hắn, sự nghiệp của hắn thì làm sao?- Nguyệt Cầm lắc đầu.
Cả hai người kia nhìn nhau. Họ không để ý đến chuyện này.
– Vị hoàng hậu ấy có thường đến thăm thái tử không?- Nguyệt Cầm hỏi, giọng cô có gì đó hơi phấn khích.
– Dạ có. Nhưng là đá đểu!- Anh chàng trẻ tuổi nói. Chắc có lẽ anh ta sợ Nguyệt Cầm ghen.
– Vậy thì ta có ý này!- Nguyệt Cầm cười gian làm người nhìn thấy lo lắng. Rồi cô nói nhỏ vào tai bọn họ.
– Hảo!- Vị lớn tuổi len tiếng, vỗ tay một cái chát.
———————————————–
Ở một góc nào đó….
– Vị tỷ tỷ này coi bộ thú vị đó!- Một người con gái cười ranh mãnh.
– Thế này có phải là bán đứng không ạ?- Một giọng trẻ con hỏi. Là An Vy.