Ngồi trên ghế shopa nhấp nhấp li rượu, cũng lâu rồi hai người mới ngồi nói chuyện với nhau, lúc nhỏ họ rất thân với nhau, từ nhỏ Lâm đã được gia đình Hoàng nhận nuôi, hai người coi nhau như anh em tình cảm rất tốt. Nhưng càng lớn tình cảm của họ càng giảm đi, chỉ còn lại quan hệ cậu chủ và thuộc hạ, từ ngày Hoàng đi sang Mỹ về hôm nay là ngày đầu tiên hai người mới ngồi chung. Bõ ly rượi xuống cất giọng trầm lên
– Hôm nay anh không đi thăm mộ mẹ tui sao?- Hoàng hỏi có chút gì buồn buồn. Nhắc đến mẹ Hoàng, Lâm củng có gì đó mủi lòng, từ nhỏ anh đã coi bà như mẹ ruột, bà đối xử rất tốt với anh, từ lúc bà mất anh trầm hẳn đi và luôn trả ơn gia đình Hoàng bằng cách giúp đỡ ông Hoàng Quân trong làm ăn, sẵn sàng bán cả mạng mình cho ông.
– Có tui củng mới về lúc nảy, mà Linh cô ấy bị làm sao vậy?- Lâm hỏi như muốn lảng tránh vấn đề về bà Minh Minh.
– Lúc nảy khi giao hàng có sát thủ muốn giết tôi, cô ấy đỡ đạn giúp- Hoàng đáp
– Giết cậu sao? Biết là người của ai không- Lâm hỏi giọng lo lắng
– Không tên đó tự sát chết rồi- Hoàng đáp gọn. Lâm im lặng nghĩ gì đó trong đầu.
– Yến Linh cô ấy nợ ân tình gì của ba tôi vậy?- Hoàng hỏi, anh không biết sao lại hỏi vậy, anh cảm thấy từ ngày quen Yến Linh anh có gì đó thay đổi, trước đây anh chưa bao giờ quan tâm đến bọn con gái, anh luôn nghĩ ngoài mẹ anh ra thì bọn con gái không ai tốt, họ chỉ đến bên anh vì quyền lực, tiền và vẻ ngoài của anh, đối với anh bọn chúng chỉ là trò giải trí chơi chán rồi vứt nên củng không biết có bao nhiêu cô gái vì anh mà đau khổ.
– Cậu muốn biết thì nên hỏi Linh- Lâm không muốn nói, vì Linh luôn muốn giữ kín bí mật này, chỉ có 3 người là Lâm, ông Quân và cô biết nên Lâm củng không dám nói.
– Tôi hỏi rồi nhưng cô ấy chỉ nói ba tôi cứu mạng thôi, tôi muốn biết rõ anh- Hoàng thở dài nói trong giọng nói có chút xin xỏ trước giờ anh chưa bao giờ nói chuyện kiểu đó, anh lúc nào củng cao ngạo nhưng hôm nay vì một đứa con gái mà nói vậy làm Lâm hơi bất ngờ.
– Được thôi, tôi kể, thật ra là 3 năm trước tôi với ông chủ đang đi công việc thì bất ngờ một cô gái lao r axe muốn tự tử, tôi xuống xem thì thấy người cô ấy toàn máu nên đã đêm đến viện, không biết vì lí do gì ông chủ đã giúp cô gái này phẫu thuật lại mặt do bị va chạm nên nữa bên đã bị thương khá nặng. Sau khi cô gái đó tỉnh dậy ông chủ đến nói gì đó thì đem cô gái đó về tổ chức, tôi hỏi ông chủ chỉ nói người muốn chết chắc thẳng lòng đã tổn thương nên đào tạo thành kẻ giết người rất tốt, tôi chỉ biết vậy thôi.- Lâm thành thật kể tất cả những gì mình biết
Hoàng nghe xong hơi nhíu mày, không hiểu sao anh rất muốn biết tất cả về cô gái này, anh khẽ gật đầu rồi đứng lên.
– Thôi tôi về, cậu chăm sóc cô ta đi- Nói rồi Hoàng đút hai tay vào túi quần bước đi thẳng.
Mặt trời lại lên báo hiệu ngày mới bắt đầu, dòng người lại tấp nập lao vào công việc lo cho cuộc sống. Hoàng lái xe đến biệt thự chính từ sớm để thăm Linh, bước vào phòng thấy cô đang ngủ, lúc cô ngủ trong cô hiền lành như thiên thần, nhìn cô không máu lạnh như khi thức giấc, rốt cuộc có điều gì đã làm cô gái bé nhỏ này độc ác gan dạ đến vậy, biến mình thành người không ai dám đến gần vì tiền sao? Chắc không phải
Yến Linh khẽ mở mắt ra đầy mệt mỏi, bên vai trúng đạn đau ê ẩm, định ngồi dậy nhưng bị Hoàng ngăn lại
– Cô chưa khoẻ đâu nằm nghĩ ngơi đi
– Đây là đâu?- Cô hỏi khi thấy không phải là căn phòng yêu dấu của mình
– Biệt thự chính chứ đâu hôm qua cô kêu tôi đưa đến đây mà- Anh nói mặt hơi nhăn lại
– Về- Cô ngồi dậy nói
– Cô chưa khoẻ đâu- Hoảng quan tâm nói. Mặc kệ lời Hoàng cô đi thẳng ra phía cửa, nhưng vai đau quá nên bước chân cô đi rất chậm, Hoàng bước lại dìu cô
– Để tôi đưa cô về.- Nói rồi Hoàng dìu Yến Linh đi, đang mệt nên cô củng không quan tâm nữa dù gì có người dìu rồi đưa về củng đỡ hơn phải tự đi
Vừa bước xuống phòng khách, thấy Linh được Hoàng dìu xuống Lâm đứng dậy vẻ mặt buồn buồn
– Em về sao? Vết thương em chưa khỏi đâu- Lâm quan tâm
– Về nhà nghĩ củng được rồi- Linh nói giọng nghe mệt lắm
– Vậy em cầm thuốc về uống đi.- Nói rồi Lâm đưa cho Linh bịch thuốc cầm lấy rồi quay qua Hoàng nói
– Đi.
Nửa tháng trôi qua do bị thương nên suốt thời gian qua cô củng ít đến tổ chức chỉ đến xem công việc ở bar rồi về, hôm nay trời đẹp mà vết thương củng lành nên cô muốn đi dạo. Đang đi trên đường cô chợt thấy bóng dáng một cô gái tiếp thị đi ngang qua trông rất quen
– Sao cô ta lại ở đây mà còn làm tiếp thị, thằng nó không nuôi sao mà lại bắt đi làm- Cô vừa nói vừa khó hiểu, rồi gương mặt buồn buồn, củng đã 3 năm rồi cô không gặp lại đứa bạn thân của mình ngày nào, nhưng nghĩ tới đây rồi cô lại thôi, lúc đó nó đã chọn bồ không chọn mình nhớ làm gì nữa, tốt với nó tin tưởng lắm vào rồi nó củng phản bội lại tình bạn đó còn chà đạp nữa chứ, nghĩ tới đây môi cô nhếch lại có chút đau lòng.
Vừa đi vừa suy nghĩ cô củng không hay có chiếc xe đang theo mình.
– Khoẻ rồi sao?- Hoàng hỏi. Câu hỏi của Hoàng lôi cô ra khỏi dòng suy nghĩ, không trả lời cô bước đi tiếp.
– Đi ăn không?- Hoàng rủ đây là lần đầu tiên anh rủ con gái đi ăn nhưng cô vẫn không trả lời tiếp tục đi tiếp.Hoàng hết kiêng nhẫn đậu xe lại rồi bước xuống kéo tay cô
– Bị điếc sao?-Hoàng gắt
– Buông ra- Cô tức, tâm trạng cô đang rất không vui.
– Xin lỗi, nhưng đi ăn với tôi đi coi như trả ơn cô lần trước- Giọng Hoàng nói như năn nĩ, không biết sao với cô anh luôn phải xuống giọng.
Cô gật đầu vì không muốn đôi co nhiều, càng từ chối càng nhây thì thôi đi luôn sẵn củng đang đói.
– Đội đi- Hoàng chìa ra chiếc nón bảo hiểm, vì đi môtô nên phải đội thôi.
Nơi dừng chân của hai người là một nhà hàng Nhật sang trọng, vì muốn có không gian riêng nên Hoàng ngồi trong phòng riêng, Yến Linh đang lướt lướt điện thoại thì Hoàng lên tiếng
– Nè lần trước cô đua xe thua tôi, cô phải làm cho tôi một việc đó cô nhớ không.- Giọng Hoàng chưa toàn mùi gian tà.
– Việc gì?- Yến Linh hờ hững đáp
– Làm người yêu tôi- Hoàng nói rồi cười nhẹ, nụ cười nghiêm túc nhất từ trước đến nay không có gì bỡn cợt
– Ok thôi!- Hơi ngạc nhiên nhưng Linh củng đồng ý, đầu cô đã đá số tính hết rồi.
– Thật sao?- Hoàng vui ra mặt
Cô không đáp chỉ gật đầu. Đúng lúc đó của phòng mở, nhân viên bưng thức ăn vào, sau khi nhân viên bước ra cô quay qua Hoàng nói
– Chia tay đi!- Giọng Linh dứt khoát
– Cái gì? Sao chia tay- Lần đầu tiên bị con gái nói chia tay anh hơi sốc
– Đơn giản thôi tôi đâu muốn quen nhưng muốn giữ lời hứa nên tôi nhận lời, nhưng anh đâu nói làm người yêu bao lâu nảy giờ củng 5 phút rồi nên chia tay- Cô nói rồi cười nhẹ, tay gắp thức ăn vào miệng.
Hoàng sốc toàn tập nhưng không biết nói gì hơn, cô đúng là một cô gái không đơn giản mà,anh củng cấm đầu ăn cho đỡ quê, lần đầu tiên bị một đứa con gái đá anh củng hơi đau lòng giờ mới biết cảm giác bị đá đau ra sao? Vậy mà trước giờ anh đá không biết bao nhiêu con rồi.
Tại một nơi khác củng tại thành phố
Một căn nhỏ, một cô gái đang cô gái đang ngồi ủi đồ, thì nghe tiếng mở cửa, một cô gái mặc áo tiếp thị đi vào
– Trang hả, về rồi sao- Cô gái đang ủi đồ hỏi
– Ùm, Thy chưa đi học sao?- Trang hỏi
– Giờ mình mới đi nè, đồ ăn trong nhà bếp bạn ăn đi.- Thy nói
– Ùm- Nói rồi Trang đi thẳng lại nằm xuống giường, cuộc sống sinh viên đúng là không dễ, cô mới học mấy tháng mà đã thấy mệt rồi, tiền nhà tiền ăn đủ thứ, cô thấy hối hận nếu lúc trước mình nghe lời ba và nhỏ bạn thân thì giờ sướng rồi, bất giác cô nhớ về người bạn của mình 3 năm rồi không biết nó ra sao cô thấy mình có lỗi vô cùng.
Tối, tại quán bar Vicky đang nhộn nhịp bởi tiếng nhạc DJ xập xình, do hôm nay củng không làm gì nên Linh củng đi cùng Hoàng đến bar chơi, dù dì ông Quân củng muốn cô theo giúp đỡ Hoàng nên cô đi luôn, hai người vừa bước vào thì đã gây sốc cho nhóm Minh, không ngờ Hoàng đã tán tỉnh được cô gái khó tính này, sao vài phút đơ, Nam củng giơ tay ra quắc Hoàng
– Đây nè
Hoàng cùng Linh bước vào ngồi xuống, thì Minh liền lên tiếng hỏi
– Bạn gái mày hả
– Bạn gái chứ không phải người yêu- Hoàng quay qua nhìn vẻ mặt hình sự của Linh nên củng không dám bậy.
– À- Minh cười cười rồi rót rượu đưa cho Hoàng và Linh, không từ chối Linh củng cầm ly rượu lên uống cạn.
– Tửu lượng em củng khá har- Nam chọc nhưng Lin him không trả lời.
Bỗng từ xa một cô gái đi lại thấy Hoàng đang ngồi cạnh Linh thì nhảy xổ lại kéo tay Hoàng
– Cô ta là ai? Sao ngồi kế anh?- Cô ta vô cớ gắt
– Người yêu nó không được ngồi kế sao- Minh nói vẻ thách thứ, từ lâu anh đã ghét cô gái này lúc trước chỉ làm người yêu Hoàng được nửa ngày mà đã kênh kiệu suốt ngày bám theo bám dai mấy năm không nhả
– Không hỏi anh- Cô gái lườm Minh
– Biến- Hoàng lên tiếng chỉ thẳng tay vô mặt cô.
– Anh không nói rõ ràng em sẽ không đi đâu hết, anh phải có trách nhiệm với em chứ anh với em đã- Cô gái đó bõ lững câu nhưng ai củng hỏi.
– Mỹ Phương à, cô nựng cười thật đó tôi ngủ với gái đâu riêng gì cô tôi phải cưới hết sau, tôi đâu phải là vua- Giọng anh chứa đầy sự khinh bĩ, anh khinh nhất là thứ gái này.
– Anh…- Cô ta hết biết nói gì rấm rứt khóc
– Mặt dày- Lần này Yến Linh lên tiếng, cô không muốn xen vào nhưng ghét nên nói, cô ta đúng là làm mất mặt con gái mà.
– Cô nói ai, cô là ai mà dám chửi tui- Mỹ Phương quát lên, cầm ly rượu lên tạt lên áo Linh mà cô ta không biết đã làm một đều ngu ngốc
Chát, Chát, Chát
Ba cái tát gián thẳng lên mặt Mỹ Phương, máu từ khoé môi cô củng tuôn ra, Linh cầm chai rượu lên bàn chế từ trên đầu nhỏ Phương xuống rồi cười, cô là vậy ai đối xử với cô sao cô đối lại vậy, đối với kẻ thù 1 phải trả 10
– Cô dám làm vậy với tôi- Đã biị vậy nhưng vẫn nghênh mặt lên nói.
– Sao không, cô nhớ đó lần này cảnh cáo đụng vào tui nữa mặt cô không còn nguyên vẹn đâu- Chỉ thẳng mặt cô ta nói xong Linh củng đi ra khỏi quán bar, tâm trạng đâu chơi nữa, rồi cả đám Hoàng củng về để lại mình ả Phương tức tối nhỏ thề sẽ không bõ qua mối nhục này.