Bản Giao Hưởng Của Sự Trả Thù

Chương 40: Khúc giao hưởng (nốt nhạc thứ 3)



Nghe xong câu chuyện của bà Natalie, Linh cảm thấy thật tức giận.

Những suy nghĩ rối răm, hỗn tạp cứ loanh quanh, luẩn quẩn trong đầu cô. Đôi mắt như có màn sương vô hồn phủ kín. Chĩa thẳng khẩu súng trong tay mình về phía bà Natalie, cô nói:

– Tôi ko thể tha thứ cho bà về việc bà đã giết chết ông tôi. Chỉ vì sự an toàn cho đứa con, sự tự do cho mình mà bà giết hại một con người hiền lành, nhân hậu. Chỉ vì hành động của bà mà gia tộc Phạm Hoàng đã suýt tồn vong. Tôi… tôi sẽ giết bà!!!!!!_ Linh như điên cuồng hét lên.

Súng đã lên đạn. Nòng súng vẫn đang chĩa về hướng bà Natalie.

– ” Pằng “_ Tiếng súng được gió cuốn theo đến từng người.

Trợn tròn mắt, mọi người đều ngạc nhiên khi viên đạn lại được ghim vào vai trái của Phong chứ ko phải là người bà Natalie.

Có chút gì đó phân vân, cô lên tiếng hỏi nhỏ trong khi bà Natalie đang lo lắng hỏi han cho đứa con của mình.

– Anh… đang làm gì vậy????

Nhận ra được câu hỏi của Linh, Phong cười hiền trả lời:

– Chỉ là ngăn em lại và bảo vệ cho người tôi yêu quý.

– Anh đi ra đi!! Anh ko liên quan đến việc này.

– Trả thù? Hai chữ đó đã khắc quá sâu trong người em. Được. Anh chiều theo ý em. Mẹ anh đã giết chết người em yêu quý. Vậy bây giờ, hãy giết chết người mà bà ấy yêu quý là anh. Được ko? Thế là công bằng rồi._ Mỉm cười, Phong lấy tay kéo khẩu súng trong tay Linh chĩa thẳng vào cổ họng mình.

– Phong… _ Là Natalie, bà lo lắng cho người con trai mình mà cất tiếng. Nhưng bà chỉ nhận được giấu hiệu ‘ ko nên làm ‘ của Hải Minh.

– Anh điên ak? Thế là ko công bằng. Anh nghĩ chỉ bà ta là mất đi người yêu quý hay sao? Thật ko công bằng chút nào. Tôi yêu anh! Tôi cũng sẽ phải đau khổ khi mất anh. Còn gì là công bằng cho tôi nữa chứ?? Đúng là ác quỷ. Anh là kẻ ác nhất…_ Lấy hết sức lực, Linh hét vang rồi ngã gục xuống vòng tay Phong.

– Linh! Bác xin lỗi cháu. Chỉ vì bác mà cháu phải chịu nhiều đau khổ. Bác xin lỗi._ Bà Natalie cúi đầu, liên mồm xin lỗi Linh.

Nhưng… đó cũng chính là câu nói cuối cùng của bà. Khi câu nói của bà vừa dứt cũng là lúc Mỹ An từ đâu đi ra và nổ súng chĩa thẳng vào đầu Natalie.

– Mẹ!!!!!_ Phong ngạc nhiên nhìn Mỹ An đã làm gì.

– Phong ak! Tội của anh nặng lắm đó! Lợi dụng em để tìm hiểu về tập đoàn này. Giết cha em, phá huỷ tập đoàn. Hôm nay, anh và cô ta ~ chỉ Linh ~ sẽ phải chết._ Mỹ An cười khỉnh mà nói.

– Cô hơi tự cao rồi đấy. Nhị Quái và Nhị Ma Nữ đâu chỉ là hư danh._ Trở lại là một Devil lạnh lùng của ngày xưa, Phong đáp lại Mỹ An.

– Anh sẽ ko bỏ rơi anh em của mình đâu đúng ko?_ Vừa nói, Mỹ An vừa chĩa thẳng súng vào đầu một thành viên theo Tứ Quỷ.

– Bỉ ổi._ Linh nhếch môi rồi ném cho Mỹ An đúng hai từ.

– Im! D.A…, ak phải gọi là Linh chứ nhỉ! Khẩu súng trên tay cô, bỏ xuống chân._ Quát nạt Linh, sau đó cô ta mỉa mai rồi đến ra lệnh.

Linh làm theo lệnh của cô ta đẻ giải cứu cho cái tên đàn em kia.

Vui mừng. Cô ta thả tên đàn em kia ra, vươn người bắn Linh. Viên đạn sẽ găm thẳng vào Linh nếu Anh Khánh ko nhảy lên đỡ đạn hộ cô.

Tên đàn em kia cũng kịp chạy đi. Linh lấy nhanh khẩu súng trên tay mình nổ ba phát súng vào người Mỹ An.

Tất cả mọi việc gần như khép lại ở đây. Vết thương nơi vai trái của Phong do bị mất quá nhiều máu và nhiệm trùng nên bị cả bọn tống vào bệnh viện.

______~~ Trong bệnh viện ~~______

Lo xong vết thương cho tất cả đàn em, Hải Minh, Hân và Linh tranh thủ nghỉ ngơi ở bệnh viện. Thế là Tứ Quỷ mỗi người một phòng sát nhau mà nghỉ ngơi.

Nằm một chút, Linh lại trằn trọc ko yên. Cô quyết định sang phòng Phong xem anh thế nào, tiện thể giải thích luôn cho anh về hành động của cô.

Lúc mới bước vào phòng, cô còn tưởng anh ngủ say nên định ngồi mà ngắm con người mang khuôn mặt của thiên thần nhưng lại sở hữu tính cách ác quỷ. Chỉ vừa ngồi xuống ghế, anh đã mở mắt thức dậy.

Nhìn thấy cô, anh đã trừng mắt lên mà quát:

– Cút!

– Hả???

– Tôi nói là cô cút đi nghe rõ chưa??

– Nhưng…_ Cô cố nói.

– Cô ko đi thì tôi đi!_ Phong rút hết kim, dây dợ bám trên người mặc cho sự ngăn cản của Linh.

Anh cứ thế xông ra thẳng ngoài phòng nếu Linh ôm từ đằng sau mà níu giữ anh lại.

– Xin anh! Nếu có gì, hãy nói em nghe! Em sẽ giải thích tất cả xin anh đừng đi mà!

– Chia tay!_ Phong vẫn cứ vô cảm mà nói.

– Đừng mà!

– Quên đi!_ Nói rồi, anh bỏ đi trong hàng nước mắt của Linh.

Cô cảm thấy thật đau lòng. Chỉ vì anh, cô đã gạt hận thù sang một bên. Sao anh có thể lỡ lòng nào mà đối xử với cô như vậy? Đúng thật anh là ác ma và ác ma lừa dối tất cả, kể cả trong tình yêu…

*_ Trả lại thế giới trc đây cho cô đi..

– Một thế giới khi chưa có anh tồn tại

– Bình yên và ko nước mắt

– Hôm qua

– Vẫn còn câu nói hạnh phúc

– Hôm nay

– Tất cả kết thúc bằng hai từ ” quên đi” .*

Chỉ hai hàng nước mắt thôi làm sao hiểu được nỗi đau mà cô đang mang. Làm sao diễn tả được khi con tim đã héo mòn chỉ vì những hành động của anh.

* Ngày hôm nay bỗng dưng:

Cô ngừng cười

– Cô chợt khóc

– Hình như sự mạnh mẽ trong Cô ko còn nữa

– Cô thua rồi

– Buông thả hết là cách Cô chọn

– Mặc kệ tất cả

– Cô cần bình yên

– Một khoảng lặng của riêng Cô. *

….

Sau khi làm đám tang cho bà Natalie xong, Tứ Quỷ mới được hay tin rằng Phong đi sang nước ngoài một thời gian.

….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.