“Đoàn phim? Dù sao tôi cũng đang rảnh rỗi xem như đến tham quan mở mang tầm mắt vậy!”
Tử Du không chút do dự gật đầu đi cùng làm cho đạo diễn mừng muốn rớt nước mắt. Trước giờ mỗi lần ông ra ngoài tìm diễn viên luôn bị người khác xem là kẻ lừa đảo sau đó quay lưng bỏ đi!
Còn đám vệ sĩ trong góc tối thở dài bất lực, cùng là anh em nhưng đại ca của bọn họ thông minh tuyệt đỉnh giảo hoạt như cáo già còn em gái ngài ấy thì ngây thơ ngốc nghếch và dễ bị dụ dỗ. Mấy người vệ sĩ đã lên sẵn tư thế chỉ cần Tử Du xảy ra chuyện liền nhanh chóng lao ra ứng cứu còn kịp.
Nhưng cái gọi là người ngốc cũng có phúc của người ngốc là thật nha bà con! Bởi vì người đàn ông vừa rồi đúng thật là đạo diễn hơn nữa ông ta còn là một đạo diễn vô cùng nổi tiếng trong giới điện ảnh.
Tử Du dưới sự hướng dẫn của đạo diễn và nhân viên đoàn phim đọc thuộc một phần kịch bản nhỏ rồi rất tự nhiên nhập vai một cách mượt mà. Tuy là lần đầu tiên diễn nhưng thần thái của Tử Du lại toát lên một loại khí chất thu hút mọi người. Phân cảnh vừa kết thúc thì đạo diễn vô cùng vui vẻ vỗ tay tán dương một cách nhiệt liệt, còn không hề tiếc lời khen ngợi cô.
“Diễn tốt! Diễn tốt ! Đúng, chính là cái thần thái và hình ảnh này! Chỉ cần cô muốn thì tương lai sẽ thành danh rạng rỡ.”
Mọi người xung quanh đều cùng nhau vỗ tay tán dương theo làm cho Tử Du vô cùng vui vẻ. Bởi vì cô trong thời gian ở nhà nhàm chán đã đọc rất nhiều tiểu thuyết, nếu như thích một thứ gì x nào đặc biệt hoặc là cảm thấy yêu thích cũng sẽ bắt chước theo trong truyện mà tái hiện lại chi tiết đó một cách giống miêu tả nhất có thể.
Bởi vì mãi chưa tìm được diễn viên phù hợp mà đạo diễn còn bất chấp chuyện nhà đầu tư rút vốn mặc dù đã khai máy nhưng vị trí nhân vật nữ hai vẫn luôn để trống khiến cho mọi người vô cùng ưu sầu. Đạo diễn Tống Phi Dương tìm được hòn ngọc lục bảo giữa biển người nên rất chi là muốn để Tử Du ngay lập tức kí hợp đồng với đoàn phim và đảm nhiệm vai diễn luôn.
“Nếu được ngay bây giờ chúng ta hãy kí hợp đồng ngay và luôn. Sớm ngày mai cô có thể tới để bắt đầu công việc của mình rồi!”
Tử Du bây giờ đã không còn ngốc nghếch như trước đây, chẳng qua là do Bắc Minh Thiên quá bảo bọc và cưng chiều nên mới chưa hiểu sự đời. Nên vừa nghe tới kí hợp đồng liền đột nhiên chế độ tri thức trong người Tử Du lại online sau đó nói ra hàng loạt những
“Hiện tại không thể kí ngay được! Tôi muốn suy nghĩ thật kĩ sau đó mới quyết định.”
Mãi miết với phố xá hoa lệ, sau đó lại ở đoàn phim chìm đắm trong diễn xuất. Tới khi trời đã nhá nhem tối, mặt trời cũng đạp xe qua núi về phía hướng tây rồi Tử Du mới vội vội vàng vàng chào tạm biệt mọi người trong đoàn phim để trở về nhà.
“Oa mới ở đây có một lát thôi nhưng không ngờ lại muộn như vầy rồi! Chào mọi người em về nhà trước đây, kẻo không thấy em người nhà lại lo lắng. Bye bye mọi người nha!”
Bắc Minh Thiên sớm đã về nhà đang đứng canh cửa đợi Tử Du về để hỏi tội về nguyên nhân cái chết của chú cá bảy màu yêu dấu. Còn Tử Du từ xa đã thấy anh trai hung thần sát khí đứng ngay cửa nên cứ thập thò ở ngoài cổng không dám vào.
Bắc Minh Thiên đứng đợi lâu quá không thấy em gái trở về thấy có chút mỏi chân và đói bụng nên vào lấy chút hoa quả, lại lấy thêm cái ghế ra cửa ngồi chờ. Tử Du vừa thấy anh trai đi vào đang định chạy vào nhà nhưng vừa mới chuẩn bị lấy đà thì lại thấy anh hai sớm đã bắc ghế ngồi ở cửa thảnh thơi ăn nhẹ nên phải phanh gấp lại.
Thật ra hành trình của Tử Du đều được vệ sĩ báo lại cho Bắc Minh Thiên một cách rõ ràng và chi tiết từ như là cô đi đâu làm gì thì hắn đều biết. Từ lúc lấy cái ghế ra cửa ngồi thường thức hoa quả thì Bắc Minh Thiên sớm đã thấy bóng dáng của em gái lấp ló ở ngoài cổng rồi chỉ là vẫn giả bộ không nhìn thấy mà thôi.
Mà Tử Du lúc này quyết định cắm trại ở ngoài cổng luôn trải cái áo khoác xuống làm đệm ngồi, kế đó lại bày ra rất nhiều đồ ăn vặt nào là trà sữa, chân gà nướng, bánh bông lan trứng muối vui vẻ thưởng thức. Đống đồ ăn là phí hối lộ của đạo diễn Tống đích thân đưa cho Tử Du để cô có thể về suy xét thật kĩ về việc nhận vai nữ hai của đoàn phim và để lại địa chỉ và phương thức liên lạc để tiện liên hệ.
Cuối cùng Bắc Minh Thiên cũng đành bỏ cuộc kéo ghế vào nhà, Tử Du thấy vậy liền vô cùng đắc thắng vội thu dọn đồ đạc chạy một mạch vào nhà. Lúc chuẩn bị đi ngủ thì sực nhớ ra phải hỏi ý kiến anh trai về việc kí hợp đồng đảm nhận vai nữ hai nên lại hớt hải chạy đi nói.
Tử Du gõ cửa phòng Bắc Minh Thiên mấy lần vẫn không thấy phản ứng liền tự giác mở cửa đi vào. Vừa vào trong Tử Du đã vừa lục lọi từng ngõ ngách vừa gọi lớn.
“Anh hai, anh đâu rồi!”
Bắc Minh Thiên mới vừa xử lý công việc ở thư phòng trở về liền còn thấy em gái vào nhà vệ sinh mở nắp bồn cầu lên rồi lớn tiếng gọi anh trai, trên đầu hắn dường như đang có một đàn quạ đen bay qua liên tục kêu ‘quác quác’. Sớm đã đoán được mọi chuyện nhưng hắn vẫn không nhịn được mà nghi ngờ nhân sinh hỏi em gái.
“Bắc Minh Tử Du! Em là đang tìm anh trai hay tìm con gián vậy hả?”
Tử Du vừa nhìn thấy anh trai liền chống tay lên eo mệt mỏi và thở dốc. Trong lòng đang mắng nhiếc anh trai đủ kiểu vì trốn thật kĩ làm này nãy giờ cô không tìm được mệt muốn chết đi được, nên phụng phịu đáp lại ngay.
“Tất nhiên là tìm anh trai rồi! Bộ anh nghĩ em rảnh rỗi miết nên hóa điên nên tìm tiểu cường chơi để giết thời gian hả?”
Thấy em gái hôm nay tính tình đại biến nên hắn cũng không giám chọc vào. Liền đi thẳng vào vấn đề chính luôn kẻo em gái tức giận dùng bạo lực thì chỉ khổ hắn.
“Thôi đừng nóng! Nhanh nói đi em tìm anh có chuyện gì?”
“Hôm nay em đi thử vai nữ hai cho một đoàn phim! Em thực thích công việc này, em muốn hỏi anh chuyện kí hợp đồng với đoàn phim!”
“Em thích là được, nhưng người lạ không đáng tin người và hợp đồng cũng không thể tùy tiện kí bừa! Anh sẽ điều sai người điều tra rồi sau đó chúng ta hẵng quyết định sau!”
“Vậy cũng được ạ! Trời đã về khuya em trở về đi ngủ đây. Chúc anh ngủ ngon!”
Tử Du ngồi trên ghế sô pha mắt lim dim chúc Bắc Minh Thiên ngủ ngon xong liền ngả người ngủ trên ghế sô pha ngủ luôn. Bắc Minh Thiên luôn cưng chiều em gái nên tất nhiên là sẽ bế cô về phòng của mình ngủ.
….
Sau khi Bắc Minh Thiên điều tra mọi việc rõ ràng và đọc kĩ hợp đồng thì cũng đồng ý cho Tử Du kí hợp đồng và tiến vào đoàn phim làm việc. Chỉ là hắn đối với em gái có một điều kiện.
“Anh đồng ý cho em làm diễn viên nhưng phải để tài xế nhà chúng ta đưa đón anh mới yên tâm! Còn nữa nhà chúng ta không có gì khác ngoài tiền nên đừng vì mấy đồng tiền lương kia mà tự ủy khuất bản thân mình.”
Ôi thề luôn trong mắt Tử Du lúc này Bắc Minh Thiên không khác gì mẹ già đang chuẩn bị hành trang và dặn dò lúc con gái xuất giá vậy. Anh trai thì căn dặn đủ điều còn báo thủ mang danh nghĩa em gái thì nghe từ tai nọ xong đi ra từ tai kia không một chút để tâm.
…
Ngày mới bắt đầu con báo bình thường sẽ ngủ tới mặt trời đứng bóng mới tỉnh nay lại sớm đã sửa soạn xong chuẩn bị ra ngoài. Bắt đầu từ hôm nay cô sẽ không cần ngày ngày ở nhà ăn rồi ngủ như con heo nữa. Cô sẽ ra ngoài trải nghiệm cuộc sống, tìm hiểu thế giới xung quanh.
Tử Du xuất phát tới đoàn phim từ sáng sớm trên đường còn mua cho mọi người trong đoàn chút đồ ăn sáng. Cô vừa mới đến đã nhiệt tình đã thế tốt bụng nên nhân viên trong đoàn rất quý mến cô.
Nhân lúc mọi người còn chưa đến đạo diễn đưa kịch bản để cô có thể đọc và tìm hiểu nhân vật của mình một cách kĩ càng hơn. Với kinh nghiệm của một đứa cuồng tiểu thuyết ngày cày cả ngàn chương truyện thì cuốn kịch bản độ giày chỉ thuộc dạng khả quan nào có thể làm khó được cô.
Nhân vật nữ hai của Tử Du trong phim tên Thuần Khanh Khanh, cô ấy là đại tiểu thư ngốc nghếch phủ thừa tướng. Phụ thân có quyền khuynh đảo triều chính, mẫu thân là lại trưởng công. Những tưởng rằng với một gia thế khủng như thế thì Thuần Khanh Khanh sẽ có một cuộc đời phong quang vô hạn nhưng không ai có thể ngờ đến năm cô ba tuổi lên cơn sốt sau đó liền hóa ngốc. Nhưng Thuần Khanh Khanh dù có hóa ngốc nhưng với gia thế khủng kia sau khi tới tuổi cập kê thì cô vẫn được rất nhiều người đưa sính lễ hỏi cưới. Chỉ là Thuần Khanh Khanh ngốc nghếch lại đem lòng yêu một chàng sĩ tử nghèo tới cuồng si! Người cha thừa tướng của cô cũng không hề nói nhiều mà giúp hắn ta thi đỗ trạng nguyên rồi an bài cho hắn một chức quan lục phẩm…Cuối cùng chàng sĩ phu kia sủng thiếp diệt thê giết chết Thuần Khanh Khanh rồi lập thanh mai trúc mã của hắn ta thành chính thê cả hai sống cùng nhau hạnh phúc tới cuối đời.
Tử Du âm thầm thán phục cái khả năng nhồi nhét drama của biên kịch. Bộ phim này thực chất là chuyển thể từ một bộ tiểu thuyết mà bộ tiểu thuyết này Tử Du đã đọc thấy vai nữ hai của bộ truyện này rất đáng đời. Nhưng cho tới bây giờ đặt mình vào nhân vật đó mới hiểu được cô ấy đáng thương và tuyệt vọng như thế nào!