Sau khi tiến vào đấu khí các, Cơ Huyền chọn đại một cửa lấy công pháp rồi đi ra. Điều thú vị là Cơ Huyền chọn cửa nào thì cửa đó trống người, để kiểm chứng suy nghĩ của bản thân Cơ Huyền thử vào nơi và nơi nào cũng như vậy.
– Xem ra ấn tượng của mình gây cho họ sâu sắc quá trời. Thế cũng tốt, đỡ phiền.
Sau khi từ Đấu Khí các về. Bỗng hệ thống thông báo:
– Tinh. Hiện nay hệ thống thấy kí chủ đã có khả năng quay thưởng, nên mở phần quay ngẫu nhiên.
Trước mặt Cơ Huyền bỗng hiện ra hộp rương, bên dưới hộp rương có hiện số 100/5. Có Huyền đoán tốn hệ thống thì quay được năm lần.
– Sao mà được có năm lần vậy, hệ thống? Có lỗi không?
– Tinh. Hiện nay hệ thống vẫn bình thường không có lỗi nào. Còn về lí do thì kí chủ chưa đủ thẩm quyền để tìm hiểu.
Nghe thấy vậy Cơ Huyền thấy khó hiểu nhưng cũng không hỏi nhiều.
– Tinh. Kí chủ có muốn sử dụng 500 điểm hệ thống để quay thưởng không.
– Đồng ý.
– Tinh. Sử dụng hết 500 điểm hệ thống – quay thưởng hoàn tất.
Trước mặt Cơ Huyền xuất hiện hai lăm vật phẩm
– Tinh. Kí chủ muốn lật thủ công hay tự động.
– Tự động
– Tinh. Các vật phẩm:
120 điểm hệ thống ( 15)
Thoát thai hoán cốt đan ( 1) – Chỉ có tác dụng với người không có đấu khí, thay đổi thể chất. Nhưng phải gánh chịu nỗi đau thấu tim gan.
Hình nộm thế thân ( 3) – gắn tóc lên có thể giúp thay thế nhận sát thương trí mạng
Nhiếp Hồn thuật ( 1)- Luyện chế người thành khôi lỗi.
X ( 5) – không có vật phẩm.
Cơ Huyền nhìn một loại thông báo, Nhận được có ba vật phẩm còn lại là điểm hệ thống và không nhận được gì. Xem ra bản thân cũng không may mắn lắm.
Cơ Huyền quyết định học khôi lỗi quyết, môn công pháp này rất hữu dụng. Sau đó bứt một sợi tóc của bản thân gẵn lên hai hình nhân thế mạng, thế là có thêm hai mạng để bảo toàn. Còn về đan dược, bản thân Cơ Huyền chưa biết xử lí thế bào.
– Nếu mới vài đoạn đấu khí thì còn nghĩ sẽ dùng tới nhưng hiện giờ là đấu giả rồi. Ta cũng không muốn làm Tiêu Viêm thứ hai, cứ cất tạm đi tìm cơ hội dùng.
Vài ngày sau có đấu giá hội, Cơ Huyền cải trang thành dược đồng đến tham gia đấu giá hội tiện thể tìm Nhã Phi tặng đan. Mấy ngày nay Cơ Huyền đã suy nghĩ kĩ rồi, Nhã Phi thiên phú tu luyện không cao, nếu tặng nàng thì cơ hội thực lực nàng tăng tiến là rất mạnh.
– Tiểu đệ đệ, lâu rồi không gặp tỷ tỷ tưởng đệ có niềm vui mới quên mấy Nhã Phi tỷ rồi. Làm mấy ngày nay tỷ mất ăn mất ngủ.
Cơ Huyền tới gặp Nhã Phi thì nhận được đống lời như vậy, bản thân Cơ Huyền cũng không thể làm gì hơn liền đánh trống lảng hỏi:
– Tụ khí tán đã giải quyết xong chưa?
– Híc tiểu tử vô lương tâm, mỗi lần gặp là đòi tiền, tỷ bị đệ đòi đến nghèo rồi, ốm mất vài vòng rồi, lại đây xem xem.
Nói xong Nhã Phi tiến tới gần Cơ Huyền ưỡn bộ ngực khiến đàn ông hoá thành cầm thú.
Cơ Huyền nhìn thấy Nhã Phi tiến tới bản thân liền lùi lại, nàng tiến một bước Cơ Huyền lùi hai bước. Cơ Huyền nói:
– Có gì thì từ từ nói không phải đứng sát thế.
Trong nội tâm có chút sợ nha, dù sao nhìn Nhã Phi luôn cử chỉ quyến rũ lả lướt là vậy nhưng nàng thực sự là một nữ nhân trong sạch. Cơ Huyền sâu thẳm trong nội tâm có chút trốn tránh Nhã Phi vì hành động trước đó của mình.
Hơn nữa nữ nhân này tinh minh như vậy, có lẽ nàng đã đoán ra thân phận của Cơ Huyền rồi. Nghĩ đến việc đó có thể sảy ra Cơ Huyền liền dâng lên nội tâm đề phòng, cảnh giác nhìn Nhã Phi sợ bị nàng đánh úp trả thù.
Nhã Phi nhìn thấy ánh mắt của Cơ Huyền đảo lướt liên tục, dáng người có chút đề phòng, khẽ cười:
– Yên tâm, đệ là thượng khách của ta không cần lo lắng vậy.
Cơ Huyền nào có tin, phụ nữ là hố lừa đảo, càng xinh đẹp thì càng đào hố càng sâu cho mà nhảy.
– Được rồi, không trêu đệ nữ đúng là không thú vị mà, hơn năm mư.ơi lọ Tụ khí tán đó đã được phân bố khắp các trường đấu giá của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc rồi, nhờ đệ mà địa vị trong gia tộc của tỷ ngày càng cao đó, muốn tỷ tỷ báo đáp như nào đây. MUỐN GÌ TỶ CŨNG CHIỀU.
Nhã Phi tiến sát tới Cơ Huyền hương thơm của nàng như thuốc kích thích với nam nhân vậy. Mỗi lời của nàng như có thể tan chảy cả thần kim, đôi môi thơm mọng kiến người ta muốn cắn một cái thưởng thức.
Sau khi nhiều lần bị Nhã Phi quyến rũ Cơ Huyền cảm thấy định lực ngày càng kém, bản thân cậu hận không thể đè nàng xuống yy nàng một hồi. Nhưng hắn vẫn sợ nha. Hỗn nguyên quyết điên cuồng vận chuyển áp chế hết dục vọng của mình.
– Lần này ta đến đây là nói với tỷ là ta có một đan dược cải biến thể chất, tăng cường thiên phú.
Cơ Huyền nhìn Nhã Phi nghiêm túc nói.
Tuy bị mặt nạ che khuất nhưng bắt được ánh mắt nghiêm túc của Cơ Huyền tâm Nhã Phi liền động, thu hồi lại vẻ mị hoặc nhìn Cơ Huyền nói:
– Chuyện này nói sau đi đợi đấu giá này qua đã. Tỷ đã xếp một phòng riêng cho đệ, chờ tỷ ở phòng đó. Đừng nhớ tỷ quá nhé.
Khẽ chạm nhẹ vào mặt nạ của Cơ Huyền, Nhã Phi tà tà cười nói.
…….
Khuôn mặt mang theo một nụ cười quyến rũ, Nhã Phi che miệng hướng đến mọi người cười nói mấy câu, cơ hồ khiến cho người ta bốc lên một ngọn tà hỏa, dễ dàng làm trong không khí trong trường đấu giá nóng lên
Nhìn tràng nội nóng lên, Nhã Phi trong lòng thoáng có chút đắc ý, mấy năm lịch lãm, làm cho nàng hiểu rõ mỹ mạo của mình đối với nam nhân đến tột cùng có bao nhiêu lực hấp dẫn, đôi môi đỏ mọng nhấc lên nhàn nhạt ý cười, sóng mắt chu chuyển khắp trường đấu giá, ánh mắt đảo qua thiếu niên ngồi phía sau màn che ném một cái mỹ nhãn.
Trường đấu giá hội bắt đầu.
…….
Nhẹ nhàng lắc lắc đầu, Nhã Phi nhìn mọi người vẻ mặt bởi đấu giá thất bại mà tiếc nuối ở giữa sân, cười cười, lại trước ánh mắt mọi người bên dưới, xuất ra hai bình ngọc, mỉm cười nói:
– Phía sau là sáu bình trúc cơ linh dịch, tương hội chia làm ba lần bán, mỗi lần hai bình, giá ban đầu là: Ba vạn kim tệ!
Nhìn hai bình trúc cơ linh dịch, tràng nội yên tĩnh quỷ dị, ánh mắt bắt đầu quét về phía tam đại gia tộc, bọn họ đều biết, lần này ba phương thế lực, hẳn là muốn ra tay.
– Ba vạn nhất.
Tộc trưởng Gia Liệt gia tộc Gia Liệt Tất sau một lúc trầm mặc, mới chậm rãi ra giá.
– Hắc hắc, Gia Liệt Tất, lần trước mua công pháp, không phải đem tiền của gia tộc dụng hết sao? Hiện tại như thế nào lại keo kiệt? Một ngàn ngươi cũng có thể đưa ra?
Nghe Gia Liệt Tất ra giá, cùng lúc trước rất không đúng chiêu số, Áo Ba Mạt nhất thời cười nhạo ra tiếng.
Da mặt thoáng co rút, Gia Liệt Tất âm lãnh trừng mắt nhìn Áo Ba Mạt, cũng không có phản pháo, chính là hai mắt âm trầm nhìn chằm chằm bạch ngọc bình trên đài….
– Ba vạn tám.
Gia Liệt Tất lạnh lùng theo sát.
– Bốn vạn năm.
Áo Ba Mạt thần tình khiêu khích…..
Nhìn thấy Tiêu Chiến lúc này tình thế bắt buộc, Gia Liệt Tất khoé miệng thoáng nhảy lên, nhãn đồng ở chỗ sâu trong, cũng hiện lên một tia đắc ý đích cười lạnh, như có chút do dự cắn chặt răng:
– Mười vạn!
…….
– Sách sách, mười vạn kim tệmua một bình trúc cơ linh dịch… Tên nầy, thật sự là hào phóng a.
Nhìn khuôn mặt Gia Liệt Tất khó coi, Tiêu Viêm cúi đầu, nhịn không được nhẹ giọng cười nói.
Nhìn Tiêu Viêm đang hả hê, Huân Nhi khẽ cười nói:
– Bình thường nhị phẩm linh dược, nhiều lắm là bán được ba vạn kim tệ, trúc cơ linh dịch này là kỳ dược có thể tăng lên tốc độ tu luyện đấu khí, bình thường cũng là hiếm thấy, cho nên giá cả cũng phải cao lên không ít, chẳng qua… Dùng mười vạn kim tệ đến mua, Gia Liệt Tất kia, cũng đích xác thực là ” Hào phóng”……
– Đấu giả rốt cục không xa a…
Liếm liếm môi, Tiêu Viêm thở phào nhẹ nhõm, con đường tu luyện này, chính mình trong quá khứ cũng đã từng qua!…