Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương

Chương 54: Say ( 1 )



Cầm chiếc túi xách lang thang trên con phố vắng người . Nó không khcos mà chỉ đau , trước kia khi chia tay đã là 1 cúa shock khiến nó khóc hết nước mắt , nên giờ chỉ có thể đau chứ không thể khcos thêm được nữa

Lôi chiếc điện thoại từ trong ví ra nó ấn số máy gọi đến cho Tiểu Mễ .

” alo ..Xuân hả ? ” _Tiểu Mễ

” uk …Mễ Mễ ,cậu rảnh chứ ?”

” có chuyện gì ? ”

” đi uống rượu với mình đi ”

Nghe thấy nó nói như vậy thì Tiểu Mễ có thể nhận ra là nó đã xảy ra chuyện gì buồn nên mới muốn đi uống rượu , theo kiểu mượn rượu giải sầu như vậy không biết có phải là về bề mặt tình cảm không nưã .

Không nghĩ nhiều Tiểu Mễ nhìn đồng hồ .

6h54.

” ở đâu ” _Tiểu Mễ

” olapin ” _nó

” ok ” _Tiểu Mễ

Phóng xe tới Olapin , Tiểu Mễ gửi xe rồi chạy vào quán bar.

Quán này vừa sang trọng lại rất đông . Tiếng nhạc còn rất to nên nhất thời Tiểu Mễ chưa thể tìm ra nó ở đâu .

Đi ra ngoài gọi điện thoại cho nó thì nó bảo ở trên tầng 2 phòng 5 , ở đó rất yên tĩnh còn ít người nên nó lên đó uống 1 mình .

Cộp Cộp Cộp

Bước thật nhạnh lên tầng 2 phòng 5 thì Tiểu Mễ thấy nó đang ngồi đó , cầm chai rượu rót hết cốc này đến cốc khác .

Thì cô liền chạy đến dựt cái cốc rượu của nó . QUÁT :

” CẬU ĐIÊN HAY SAO VẬY HẢ ? MỚI HƠN NỬA TIẾNG MÀ NGỒI UỐNG HẾT HƠN NỬA CHAI LÀ SAO ? ”

”a…Tiểu MỄ , cậu đến rồi , nào ngồi đây uống với mình .”

Dơ chai rượu ra trước mặt Tiểu Mễ nó cười cười nói .

Sự tức giận lên tới đỉnh điểm , Tiểu Mễ cầm chai rượu bỏ xuống bàn .

” cậu say rồi , chúng ta về thôi …”

” KHÔNG , MÌNH KHÔNG MUỐN VỀ ”

” VẬY CẬU ĐỊNH Ở ĐÂY HAY SAO HẢ ? RỐT CUỘC ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ VỚI CẬU VẬY ? ”

Nghe câu hỏi điên cuồng của Tiểu Mễ nó đau khổ cười .

Khuôn mặt Tiểu Mễ ngây ra , sự thắc mắc đã dần hiện trên gương mặt , tai nghe nó nói từng câu từng chữ.

” Tiểu Mễ …Long …anh ấy …hức …huhu …huhu …hức ”

” chuyện gì vậy ? nói mình nghe ”

” anh ấy …anh ấy nói là bắt đầu từ giờ không muốn gặp mình nữa …huhuuhuhu….hức…huhu ..hức…huhuhuhuhu ”

Chạy đến ôm chầm lấy nó . Tiểu Mễ cố gắng an ủi cho những giọt nước mắt của nó không thể rơi , nhưng vô ích , nước mắt nó cuối cùng rơi ngày 1 nhiêù .

An ủi sao ? Được gì trong lúc này ?

Khóc sao ? khóc thật nhiều thì làm được gì trong lúc này ?

Lời đã nói ra thì không thể rút lại , không thể …..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.